Tác giả:

Edit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới…

Chương 11: Nguyệt dật tâm loạn

Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Mèo con ghét ăn cá.“ Uh….” Mỹ nhân trong lòng trở mình một cái. Trì Ngạo Dịch nhìn chằm chằm vào Khúc Huyễn Yên đôi mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp. Nàng.. xinh đẹp như là không tồn tại, nếu nàng không phải nữ nhân của Cổ xích, hắn liền có khả năng nhận nàng đi … Nhưng nàng vẫn cứ chính là nữ nhân Cổ Xích, là kẻ thù của hắn, cho dù xinh đẹp mê người cũng không dùng được!Đối với hắn chính là kẻ thù! Chính là kẻ thù!.Đứng dậy mặc vào lại xiên y, hắn liếc mắt lạnh lùng đến mỹ nhân xinh đẹp còn nằm trên giường kia, rứt khoát rời khỏi nàng. Chính là xem nàng là công cụ trả thù!Hắn chính là muốn bảo thù nên sẽ cho nàng sống không bằng chết …! Nhất định!Hồi lâu Khúc Huyễn Yên mở mắt ra, cảm thấy trên người đau nhức, quay lưng về phía bên cạnh vốn đã không có người … Nàng cười khổ, hắn vẫn là trả thù nàng! Chính là như vậy! Bất quá … Nàng không cần.“Tỷ tỷ, Ngươi thế nào “ Trữ Thi Phàm đột nhiên mở cửa chạy đến giường hỏi nàng.Xem Thi Phàm dáng vẻ khẩn trương nàng cười nói:” Ta không sao” “Ta đây thật an tâm” Trữ Thi Phàm xem ra nàng cũng không bị thương liền yên lòng.“Về sau không cần khẩn trương như thế được không?” Nàng ôn nhu đến“ Nhưng là tỷ, cái đó ngoan vương hận chúng ta như vậy nên ta mới lo lắng đến thế” Trữ Thi Phàm ủy khuất“ Chẳng lẽ mỗi ngày đều lo lắng đề phòng sao?Còn không phải lo lắng tỷ tỷ?”“Không có việc gì, tên Vương gia độc kia cũng là người” Nàng nhẹ giọng an ủi“Uh” Trữ Thi Phàm nghe lời gật đầu.Nàng cười một chút nói:” Thi Phàm giúp ta trang điểm đi ““Uh”Khúc Huyễn Yên rửa mặt, chải đầu trong chốc lát.“Vương phi người không sao chứ?” Vu Nguyệt Dật đi tới hỏi, đập vào mắt là trên gương hé ra cặp mắt to đen láy, trong suốt, cái mũi nho nhỏ đáng yêu, đôi môi bị Trì Ngạo Dịch cắn có chút vi thũng trắng noãn, làn da trắng noãn lại được quần áo tân trang liền đẹp hơn. Xinh đẹp như vậy làm cho Vu Nguyệt Dật tâm động…Nhưng là nàng xinh đẹp như vậy không phải của hắn…Khúc Huyễn Yên nở nự cười nói:” Nguyệt Dật ta không sao”“Uh … vậy là tốt rồi”“Nguyệt Dật ngươi làm sao vậy?”Nhìn hắn có chút không yên lòng, bộ dạng kỳ quái nàng hỏi“ Ah, không như thế nào, Vương phi ta đi ra ngoài trước “ Dứt lời Vu Nguyệt Dật chạy nhanh ra ngoài, hắn cũng không biết vì sao chính là trong lòng đột nhiên đối với nàng có cảm giác làm cho hắn bối rối.Vương phi là nương tử của Vương gia!“Ách?” Hắn rời đi làm cho Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm cảm thấy kỳ quái“ Thi Phàm, chúng ta ra Hoa Viên đi dạo” Khúc Huyễn Yên đột nhiên đề nghị.Nàng còn chưa có xem qua nơi nàng cư ngụ ở đâu“Hảo” Trử Thi Phàm vui vẻ trả lờiCác nàng cùng nhau vui vẻ tiêu sái ở trong Hoa viên phủ này so với Cố Xích còn lớn hơn, đủ mọi loại hoa cỏ đểu có! Chính là hạ nhân trong phủ nhìn thấy các nàng liền trốn giống như là gặp ôn dịch đáng sợ.Khúc Huyễn Yên cười khổ nói:” Các nàng không muốn theo ta Vương phi thất sủng có quan hệ g씓Tỷ ngươi đừng nói như vậy thất sủng cũng tốt ít nhất sẽ không bị phiền toái”. Trữ thi phàm an ủi.Mà kỳ thật nàng cũng là nghĩ như vậy thất sủng vốn không bị nhiều phiền toái.Nguồn:http://nganphong.com/

Edit: Mèo con ghét ăn cá.

“ Uh….” Mỹ nhân trong lòng trở mình một cái. Trì Ngạo Dịch nhìn chằm chằm vào Khúc Huyễn Yên đôi mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp. Nàng.. xinh đẹp như là không tồn tại, nếu nàng không phải nữ nhân của Cổ xích, hắn liền có khả năng nhận nàng đi … Nhưng nàng vẫn cứ chính là nữ nhân Cổ Xích, là kẻ thù của hắn, cho dù xinh đẹp mê người cũng không dùng được!

Đối với hắn chính là kẻ thù! Chính là kẻ thù!.

Đứng dậy mặc vào lại xiên y, hắn liếc mắt lạnh lùng đến mỹ nhân xinh đẹp còn nằm trên giường kia, rứt khoát rời khỏi nàng. Chính là xem nàng là công cụ trả thù!

Hắn chính là muốn bảo thù nên sẽ cho nàng sống không bằng chết …! Nhất định!

Hồi lâu Khúc Huyễn Yên mở mắt ra, cảm thấy trên người đau nhức, quay lưng về phía bên cạnh vốn đã không có người … Nàng cười khổ, hắn vẫn là trả thù nàng! Chính là như vậy! Bất quá … Nàng không cần.

“Tỷ tỷ, Ngươi thế nào “ Trữ Thi Phàm đột nhiên mở cửa chạy đến giường hỏi nàng.

Xem Thi Phàm dáng vẻ khẩn trương nàng cười nói:” Ta không sao” “Ta đây thật an tâm” Trữ Thi Phàm xem ra nàng cũng không bị thương liền yên lòng.

“Về sau không cần khẩn trương như thế được không?” Nàng ôn nhu đến

“ Nhưng là tỷ, cái đó ngoan vương hận chúng ta như vậy nên ta mới lo lắng đến thế” Trữ Thi Phàm ủy khuất

“ Chẳng lẽ mỗi ngày đều lo lắng đề phòng sao?Còn không phải lo lắng tỷ tỷ?”

“Không có việc gì, tên Vương gia độc kia cũng là người” Nàng nhẹ giọng an ủi

“Uh” Trữ Thi Phàm nghe lời gật đầu.

Nàng cười một chút nói:” Thi Phàm giúp ta trang điểm đi “

“Uh”

Khúc Huyễn Yên rửa mặt, chải đầu trong chốc lát.

“Vương phi người không sao chứ?” Vu Nguyệt Dật đi tới hỏi, đập vào mắt là trên gương hé ra cặp mắt to đen láy, trong suốt, cái mũi nho nhỏ đáng yêu, đôi môi bị Trì Ngạo Dịch cắn có chút vi thũng trắng noãn, làn da trắng noãn lại được quần áo tân trang liền đẹp hơn. Xinh đẹp như vậy làm cho Vu Nguyệt Dật tâm động…

Nhưng là nàng xinh đẹp như vậy không phải của hắn…

Khúc Huyễn Yên nở nự cười nói:” Nguyệt Dật ta không sao”

“Uh … vậy là tốt rồi”

“Nguyệt Dật ngươi làm sao vậy?”Nhìn hắn có chút không yên lòng, bộ dạng kỳ quái nàng hỏi

“ Ah, không như thế nào, Vương phi ta đi ra ngoài trước “ Dứt lời Vu Nguyệt Dật chạy nhanh ra ngoài, hắn cũng không biết vì sao chính là trong lòng đột nhiên đối với nàng có cảm giác làm cho hắn bối rối.

Vương phi là nương tử của Vương gia!

“Ách?” Hắn rời đi làm cho Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm cảm thấy kỳ quái

“ Thi Phàm, chúng ta ra Hoa Viên đi dạo” Khúc Huyễn Yên đột nhiên đề nghị.Nàng còn chưa có xem qua nơi nàng cư ngụ ở đâu

“Hảo” Trử Thi Phàm vui vẻ trả lời

Các nàng cùng nhau vui vẻ tiêu sái ở trong Hoa viên phủ này so với Cố Xích còn lớn hơn, đủ mọi loại hoa cỏ đểu có! Chính là hạ nhân trong phủ nhìn thấy các nàng liền trốn giống như là gặp ôn dịch đáng sợ.

Khúc Huyễn Yên cười khổ nói:” Các nàng không muốn theo ta Vương phi thất sủng có quan hệ gì”

“Tỷ ngươi đừng nói như vậy thất sủng cũng tốt ít nhất sẽ không bị phiền toái”. Trữ thi phàm an ủi.

Mà kỳ thật nàng cũng là nghĩ như vậy thất sủng vốn không bị nhiều phiền toái.

Nguồn:

http://nganphong.com/

Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Mèo con ghét ăn cá.“ Uh….” Mỹ nhân trong lòng trở mình một cái. Trì Ngạo Dịch nhìn chằm chằm vào Khúc Huyễn Yên đôi mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp. Nàng.. xinh đẹp như là không tồn tại, nếu nàng không phải nữ nhân của Cổ xích, hắn liền có khả năng nhận nàng đi … Nhưng nàng vẫn cứ chính là nữ nhân Cổ Xích, là kẻ thù của hắn, cho dù xinh đẹp mê người cũng không dùng được!Đối với hắn chính là kẻ thù! Chính là kẻ thù!.Đứng dậy mặc vào lại xiên y, hắn liếc mắt lạnh lùng đến mỹ nhân xinh đẹp còn nằm trên giường kia, rứt khoát rời khỏi nàng. Chính là xem nàng là công cụ trả thù!Hắn chính là muốn bảo thù nên sẽ cho nàng sống không bằng chết …! Nhất định!Hồi lâu Khúc Huyễn Yên mở mắt ra, cảm thấy trên người đau nhức, quay lưng về phía bên cạnh vốn đã không có người … Nàng cười khổ, hắn vẫn là trả thù nàng! Chính là như vậy! Bất quá … Nàng không cần.“Tỷ tỷ, Ngươi thế nào “ Trữ Thi Phàm đột nhiên mở cửa chạy đến giường hỏi nàng.Xem Thi Phàm dáng vẻ khẩn trương nàng cười nói:” Ta không sao” “Ta đây thật an tâm” Trữ Thi Phàm xem ra nàng cũng không bị thương liền yên lòng.“Về sau không cần khẩn trương như thế được không?” Nàng ôn nhu đến“ Nhưng là tỷ, cái đó ngoan vương hận chúng ta như vậy nên ta mới lo lắng đến thế” Trữ Thi Phàm ủy khuất“ Chẳng lẽ mỗi ngày đều lo lắng đề phòng sao?Còn không phải lo lắng tỷ tỷ?”“Không có việc gì, tên Vương gia độc kia cũng là người” Nàng nhẹ giọng an ủi“Uh” Trữ Thi Phàm nghe lời gật đầu.Nàng cười một chút nói:” Thi Phàm giúp ta trang điểm đi ““Uh”Khúc Huyễn Yên rửa mặt, chải đầu trong chốc lát.“Vương phi người không sao chứ?” Vu Nguyệt Dật đi tới hỏi, đập vào mắt là trên gương hé ra cặp mắt to đen láy, trong suốt, cái mũi nho nhỏ đáng yêu, đôi môi bị Trì Ngạo Dịch cắn có chút vi thũng trắng noãn, làn da trắng noãn lại được quần áo tân trang liền đẹp hơn. Xinh đẹp như vậy làm cho Vu Nguyệt Dật tâm động…Nhưng là nàng xinh đẹp như vậy không phải của hắn…Khúc Huyễn Yên nở nự cười nói:” Nguyệt Dật ta không sao”“Uh … vậy là tốt rồi”“Nguyệt Dật ngươi làm sao vậy?”Nhìn hắn có chút không yên lòng, bộ dạng kỳ quái nàng hỏi“ Ah, không như thế nào, Vương phi ta đi ra ngoài trước “ Dứt lời Vu Nguyệt Dật chạy nhanh ra ngoài, hắn cũng không biết vì sao chính là trong lòng đột nhiên đối với nàng có cảm giác làm cho hắn bối rối.Vương phi là nương tử của Vương gia!“Ách?” Hắn rời đi làm cho Khúc Huyễn Yên cùng Trữ Thi Phàm cảm thấy kỳ quái“ Thi Phàm, chúng ta ra Hoa Viên đi dạo” Khúc Huyễn Yên đột nhiên đề nghị.Nàng còn chưa có xem qua nơi nàng cư ngụ ở đâu“Hảo” Trử Thi Phàm vui vẻ trả lờiCác nàng cùng nhau vui vẻ tiêu sái ở trong Hoa viên phủ này so với Cố Xích còn lớn hơn, đủ mọi loại hoa cỏ đểu có! Chính là hạ nhân trong phủ nhìn thấy các nàng liền trốn giống như là gặp ôn dịch đáng sợ.Khúc Huyễn Yên cười khổ nói:” Các nàng không muốn theo ta Vương phi thất sủng có quan hệ g씓Tỷ ngươi đừng nói như vậy thất sủng cũng tốt ít nhất sẽ không bị phiền toái”. Trữ thi phàm an ủi.Mà kỳ thật nàng cũng là nghĩ như vậy thất sủng vốn không bị nhiều phiền toái.Nguồn:http://nganphong.com/

Chương 11: Nguyệt dật tâm loạn