Edit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới…
Chương 25: Thị tẩm
Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Mèo con ghét ăn cá“Ta nói đều là thật, ta chính là đánh Nhị Sườn phi của Vương gia”. Khúc Huyễn Yên nhẹ giọng nói.“Hoàng đệ, ngươi nghe thấy được chứ? Chính nàng đã thừa nhận, ngươi còn có gì muốn nói sao?” Trì Ngạo Dịch cảm thấy hài lòng vì câu trả lời của Khúc Huyễn Yên môi chợt cong lên.Trì Ngạo Nhiên nhíu mày trầm mặc, hắn chính là không tin hắn có cảm giác Hoàng tẩu rat ay đánh người là vì bị bức đến đường cùng.“Hoàng đệ, nàng võ công rất giỏi, mười thị vệ cũng không phải là đối thủ của nàng, ngươi như thế nào hứng thú với mỹ nhân như vậy sao?” Trì Ngạo Dịch nghiền ngẫm, hỏi hắn cũng không tin có nam nhân nào có hứng thú với nữ nhân tốt như vậy, cho dù Hoàng đệ phỏng chừng cùng Khúc Huyễn Yên là ngang tài đi.Tri Ngạo Nhiên nghi hoặc nhìn Khúc Huyễn Yên nói: “Hoàng tẩu ngươi có võ công sao?”Khúc Huyễn Yên gật gật đầu nói: “Ân, ta có võ công nếu không ta làm sao có thể mạo hiểm đánh Tịch nhi cùng Trà nhi”.Trì Ngạo Nhiên nhìn Khúc Huyễn Yên mĩm cười, Hoàng tẩu nhìn ôn ôn nhu nhu nhu, mềm yếu vậy cư nhiên võ công lại còn tốt nữa! Thật đúng là không thể nhìn người bằng tướng mạo ….Khúc Huyễn Yên nhìn hắn cười nghi hoặc hỏi: “Vương gia cười ta có võ công? Có cái gì đáng buồn cười? Vì võ công tốt sao?”.Trì Ngạo Nhiên nghe nàng nói như vậy lập tức thu hồi lại bộ dáng buồn cười, mĩm cười nhẹ nhàng nói: “Hoàng tẩu người quay vào đi, bồn Vương không cứu được ngươi xem ra để lần sau!”“Ách? Lần sau? Vẫn là không cần, ta đi không chừng sẽ trọc ngoan vương nổi giận” Nói xong Khúc Huyễn Yên bất mãn bỉu môi.Trì Ngạo Nhiên nhìn dáng bộ của nàng thật đáng yêu, cúi người nói bên tai nàng: “Yên tâm đi Hoàng tẩu, lần sau bổn Vương nhất định sẽ thành công, bởi vì … Bổn Vương cảm thấy cực kỳ hứng thú với ngươi!” Dứt lời Trì Ngạo Nhiên liền cười phất tay áo rời đi.“Đối với nàng cảm thấy hứng thú? Quên đi coi như hắn nói giỡn đi ----- theo ta trở về”Khúc Huyễn Yên ….Trì Ngạo Dịch bắt lấy cánh tay của nàng lạnh lùng nói: “Theo ta trở về, buổi tối cấp bổn Vương thị tẩm!”.Khúc Huyễn Yên quay đầu nhìn về phía Trì Ngạo Dịch thản nhiên nói: “Vương gia ta còn chưa ăn cơm uống thuốc nữa, hơn nữa ta đang nhận hình phạt”.Rõ ràng là có ý không muốn thị tẩm!!!“Ngươi có thể tùy ý sao?” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng hỏi xong liền đem nàng bế lên, y phục của nàng đã bẩn vừa vặn cần phải thay đổi. khóe môi tà ác gợi lên rồi bước ra khỏi nhà tù.Khúc Huyễn Yên bị hắn ngang bướng ôm đi về hướng phòng bọn họ.Ba ------ cửa bị hung hăng đá văng ra, bước nhanh về hướng buồng ngủ, Trì Ngạo Dịch đem nàng đặt lên giường rồi thân thể hắn áp sát người nàng.Khúc Huyễn Yên đẩy hắn ra nhíu mày hỏi: “Thi Phàm đâu?”Trì Ngạo Dịch bị nàng đẩy ra cho nên khó chịu nói: “còn chưa có chết”“Còn chưa có chết? ngươi có ý tứ gì? Thi Phàm rốt cuộc ở đâu?” nàng luôn có một cảm giác bất an Thi Phàm khẳng định có chuyện.“Ở chỗ Tịch nhi đó!” Trì Ngạo Dịch không kiên nhẫn nói.“Cái gì? ở chỗ Tịch nhi?” Khúc Huyễn Yên trợn tròn đôi mắt thấy trên người nam nhân này lạnh như băng hắn cư nhiên đem Thi Phàm đến chỗ Tịch nhi, nơi đó không phải sẽ hại chết Thi Phàm sao?“Uhm” Trì Ngạo Dịch gật đầu.Khúc Huyễn Yên giãy dụa muốn đứng dậy “ ta muốn đi đem Thi Phàm ra, ta không thể để nàng ở lại đó chịu tội được”Trì Ngạo Dịch hung hăng đem nàng đặt ở dưới thân lạnh lùng nói: “ đừng quên ngươi hiện tại còn nhận hình phạt cho nên Bổn Vương không đồng ý thì trong Vương phủ một người ngươi cũng không thể gặp”“Ta cầu xin ngươi …Buông tha cho Thi Phàm đi, nàng còn nhỏ …” Khúc Huyễn Yên yếu ớt nói, nói nàng có võ công giỏi? vẫn là đấu không lại nam nhân trên người.Thấy nàng bộ dạng mềm yếu cầu xin tha thứ Trì Ngạo Dịch trong lòng không có một chút thỏa mãn mà ngược lại có chút gì đó đau lòng, nhưng chính là hắn không biết tại sao mình lại có loại cảm giác này, cúi đầu ở bên tai nàng nói: “nếu ngươi nghe lời Bổn Vương sẽ bỏ qua”.
Edit: Mèo con ghét ăn cá
“Ta nói đều là thật, ta chính là đánh Nhị Sườn phi của Vương gia”. Khúc Huyễn Yên nhẹ giọng nói.
“Hoàng đệ, ngươi nghe thấy được chứ? Chính nàng đã thừa nhận, ngươi còn có gì muốn nói sao?” Trì Ngạo Dịch cảm thấy hài lòng vì câu trả lời của Khúc Huyễn Yên môi chợt cong lên.
Trì Ngạo Nhiên nhíu mày trầm mặc, hắn chính là không tin hắn có cảm giác Hoàng tẩu rat ay đánh người là vì bị bức đến đường cùng.
“Hoàng đệ, nàng võ công rất giỏi, mười thị vệ cũng không phải là đối thủ của nàng, ngươi như thế nào hứng thú với mỹ nhân như vậy sao?” Trì Ngạo Dịch nghiền ngẫm, hỏi hắn cũng không tin có nam nhân nào có hứng thú với nữ nhân tốt như vậy, cho dù Hoàng đệ phỏng chừng cùng Khúc Huyễn Yên là ngang tài đi.
Tri Ngạo Nhiên nghi hoặc nhìn Khúc Huyễn Yên nói: “Hoàng tẩu ngươi có võ công sao?”
Khúc Huyễn Yên gật gật đầu nói: “Ân, ta có võ công nếu không ta làm sao có thể mạo hiểm đánh Tịch nhi cùng Trà nhi”.
Trì Ngạo Nhiên nhìn Khúc Huyễn Yên mĩm cười, Hoàng tẩu nhìn ôn ôn nhu nhu nhu, mềm yếu vậy cư nhiên võ công lại còn tốt nữa! Thật đúng là không thể nhìn người bằng tướng mạo ….
Khúc Huyễn Yên nhìn hắn cười nghi hoặc hỏi: “Vương gia cười ta có võ công? Có cái gì đáng buồn cười? Vì võ công tốt sao?”.
Trì Ngạo Nhiên nghe nàng nói như vậy lập tức thu hồi lại bộ dáng buồn cười, mĩm cười nhẹ nhàng nói: “Hoàng tẩu người quay vào đi, bồn Vương không cứu được ngươi xem ra để lần sau!”
“Ách? Lần sau? Vẫn là không cần, ta đi không chừng sẽ trọc ngoan vương nổi giận” Nói xong Khúc Huyễn Yên bất mãn bỉu môi.
Trì Ngạo Nhiên nhìn dáng bộ của nàng thật đáng yêu, cúi người nói bên tai nàng: “Yên tâm đi Hoàng tẩu, lần sau bổn Vương nhất định sẽ thành công, bởi vì … Bổn Vương cảm thấy cực kỳ hứng thú với ngươi!” Dứt lời Trì Ngạo Nhiên liền cười phất tay áo rời đi.
“Đối với nàng cảm thấy hứng thú? Quên đi coi như hắn nói giỡn đi ----- theo ta trở về”
Khúc Huyễn Yên ….
Trì Ngạo Dịch bắt lấy cánh tay của nàng lạnh lùng nói: “Theo ta trở về, buổi tối cấp bổn Vương thị tẩm!”.
Khúc Huyễn Yên quay đầu nhìn về phía Trì Ngạo Dịch thản nhiên nói: “Vương gia ta còn chưa ăn cơm uống thuốc nữa, hơn nữa ta đang nhận hình phạt”.
Rõ ràng là có ý không muốn thị tẩm!!!
“Ngươi có thể tùy ý sao?” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng hỏi xong liền đem nàng bế lên, y phục của nàng đã bẩn vừa vặn cần phải thay đổi. khóe môi tà ác gợi lên rồi bước ra khỏi nhà tù.
Khúc Huyễn Yên bị hắn ngang bướng ôm đi về hướng phòng bọn họ.
Ba ------ cửa bị hung hăng đá văng ra, bước nhanh về hướng buồng ngủ, Trì Ngạo Dịch đem nàng đặt lên giường rồi thân thể hắn áp sát người nàng.
Khúc Huyễn Yên đẩy hắn ra nhíu mày hỏi: “Thi Phàm đâu?”
Trì Ngạo Dịch bị nàng đẩy ra cho nên khó chịu nói: “còn chưa có chết”
“Còn chưa có chết? ngươi có ý tứ gì? Thi Phàm rốt cuộc ở đâu?” nàng luôn có một cảm giác bất an Thi Phàm khẳng định có chuyện.
“Ở chỗ Tịch nhi đó!” Trì Ngạo Dịch không kiên nhẫn nói.
“Cái gì? ở chỗ Tịch nhi?” Khúc Huyễn Yên trợn tròn đôi mắt thấy trên người nam nhân này lạnh như băng hắn cư nhiên đem Thi Phàm đến chỗ Tịch nhi, nơi đó không phải sẽ hại chết Thi Phàm sao?
“Uhm” Trì Ngạo Dịch gật đầu.
Khúc Huyễn Yên giãy dụa muốn đứng dậy “ ta muốn đi đem Thi Phàm ra, ta không thể để nàng ở lại đó chịu tội được”
Trì Ngạo Dịch hung hăng đem nàng đặt ở dưới thân lạnh lùng nói: “ đừng quên ngươi hiện tại còn nhận hình phạt cho nên Bổn Vương không đồng ý thì trong Vương phủ một người ngươi cũng không thể gặp”
“Ta cầu xin ngươi …Buông tha cho Thi Phàm đi, nàng còn nhỏ …” Khúc Huyễn Yên yếu ớt nói, nói nàng có võ công giỏi? vẫn là đấu không lại nam nhân trên người.
Thấy nàng bộ dạng mềm yếu cầu xin tha thứ Trì Ngạo Dịch trong lòng không có một chút thỏa mãn mà ngược lại có chút gì đó đau lòng, nhưng chính là hắn không biết tại sao mình lại có loại cảm giác này, cúi đầu ở bên tai nàng nói: “nếu ngươi nghe lời Bổn Vương sẽ bỏ qua”.
Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Mèo con ghét ăn cá“Ta nói đều là thật, ta chính là đánh Nhị Sườn phi của Vương gia”. Khúc Huyễn Yên nhẹ giọng nói.“Hoàng đệ, ngươi nghe thấy được chứ? Chính nàng đã thừa nhận, ngươi còn có gì muốn nói sao?” Trì Ngạo Dịch cảm thấy hài lòng vì câu trả lời của Khúc Huyễn Yên môi chợt cong lên.Trì Ngạo Nhiên nhíu mày trầm mặc, hắn chính là không tin hắn có cảm giác Hoàng tẩu rat ay đánh người là vì bị bức đến đường cùng.“Hoàng đệ, nàng võ công rất giỏi, mười thị vệ cũng không phải là đối thủ của nàng, ngươi như thế nào hứng thú với mỹ nhân như vậy sao?” Trì Ngạo Dịch nghiền ngẫm, hỏi hắn cũng không tin có nam nhân nào có hứng thú với nữ nhân tốt như vậy, cho dù Hoàng đệ phỏng chừng cùng Khúc Huyễn Yên là ngang tài đi.Tri Ngạo Nhiên nghi hoặc nhìn Khúc Huyễn Yên nói: “Hoàng tẩu ngươi có võ công sao?”Khúc Huyễn Yên gật gật đầu nói: “Ân, ta có võ công nếu không ta làm sao có thể mạo hiểm đánh Tịch nhi cùng Trà nhi”.Trì Ngạo Nhiên nhìn Khúc Huyễn Yên mĩm cười, Hoàng tẩu nhìn ôn ôn nhu nhu nhu, mềm yếu vậy cư nhiên võ công lại còn tốt nữa! Thật đúng là không thể nhìn người bằng tướng mạo ….Khúc Huyễn Yên nhìn hắn cười nghi hoặc hỏi: “Vương gia cười ta có võ công? Có cái gì đáng buồn cười? Vì võ công tốt sao?”.Trì Ngạo Nhiên nghe nàng nói như vậy lập tức thu hồi lại bộ dáng buồn cười, mĩm cười nhẹ nhàng nói: “Hoàng tẩu người quay vào đi, bồn Vương không cứu được ngươi xem ra để lần sau!”“Ách? Lần sau? Vẫn là không cần, ta đi không chừng sẽ trọc ngoan vương nổi giận” Nói xong Khúc Huyễn Yên bất mãn bỉu môi.Trì Ngạo Nhiên nhìn dáng bộ của nàng thật đáng yêu, cúi người nói bên tai nàng: “Yên tâm đi Hoàng tẩu, lần sau bổn Vương nhất định sẽ thành công, bởi vì … Bổn Vương cảm thấy cực kỳ hứng thú với ngươi!” Dứt lời Trì Ngạo Nhiên liền cười phất tay áo rời đi.“Đối với nàng cảm thấy hứng thú? Quên đi coi như hắn nói giỡn đi ----- theo ta trở về”Khúc Huyễn Yên ….Trì Ngạo Dịch bắt lấy cánh tay của nàng lạnh lùng nói: “Theo ta trở về, buổi tối cấp bổn Vương thị tẩm!”.Khúc Huyễn Yên quay đầu nhìn về phía Trì Ngạo Dịch thản nhiên nói: “Vương gia ta còn chưa ăn cơm uống thuốc nữa, hơn nữa ta đang nhận hình phạt”.Rõ ràng là có ý không muốn thị tẩm!!!“Ngươi có thể tùy ý sao?” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng hỏi xong liền đem nàng bế lên, y phục của nàng đã bẩn vừa vặn cần phải thay đổi. khóe môi tà ác gợi lên rồi bước ra khỏi nhà tù.Khúc Huyễn Yên bị hắn ngang bướng ôm đi về hướng phòng bọn họ.Ba ------ cửa bị hung hăng đá văng ra, bước nhanh về hướng buồng ngủ, Trì Ngạo Dịch đem nàng đặt lên giường rồi thân thể hắn áp sát người nàng.Khúc Huyễn Yên đẩy hắn ra nhíu mày hỏi: “Thi Phàm đâu?”Trì Ngạo Dịch bị nàng đẩy ra cho nên khó chịu nói: “còn chưa có chết”“Còn chưa có chết? ngươi có ý tứ gì? Thi Phàm rốt cuộc ở đâu?” nàng luôn có một cảm giác bất an Thi Phàm khẳng định có chuyện.“Ở chỗ Tịch nhi đó!” Trì Ngạo Dịch không kiên nhẫn nói.“Cái gì? ở chỗ Tịch nhi?” Khúc Huyễn Yên trợn tròn đôi mắt thấy trên người nam nhân này lạnh như băng hắn cư nhiên đem Thi Phàm đến chỗ Tịch nhi, nơi đó không phải sẽ hại chết Thi Phàm sao?“Uhm” Trì Ngạo Dịch gật đầu.Khúc Huyễn Yên giãy dụa muốn đứng dậy “ ta muốn đi đem Thi Phàm ra, ta không thể để nàng ở lại đó chịu tội được”Trì Ngạo Dịch hung hăng đem nàng đặt ở dưới thân lạnh lùng nói: “ đừng quên ngươi hiện tại còn nhận hình phạt cho nên Bổn Vương không đồng ý thì trong Vương phủ một người ngươi cũng không thể gặp”“Ta cầu xin ngươi …Buông tha cho Thi Phàm đi, nàng còn nhỏ …” Khúc Huyễn Yên yếu ớt nói, nói nàng có võ công giỏi? vẫn là đấu không lại nam nhân trên người.Thấy nàng bộ dạng mềm yếu cầu xin tha thứ Trì Ngạo Dịch trong lòng không có một chút thỏa mãn mà ngược lại có chút gì đó đau lòng, nhưng chính là hắn không biết tại sao mình lại có loại cảm giác này, cúi đầu ở bên tai nàng nói: “nếu ngươi nghe lời Bổn Vương sẽ bỏ qua”.