Tác giả:

Edit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới…

Chương 71: Ba năm sau (Đại kết cục)

Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Hạ Tầm Lăng thấy mọi người đã đi hết cả, bèn nói: "Ta cũng đi đây." Dứt lời liền rảo bước ra ngoài.Trì Ngạo Dịch ôm lấy vòng eo nàng từ phía sau, nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng: "Trong lòng vẫn còn khó chịu à?""Ừm, thiếp có lỗi với tình cảm của họ..." Khúc Huyễn Yên đáp, dù có áy náy thế nào, nàng cũng không thể làm gì hơn."Hết cách rồi, Huyễn Yên, nàng chỉ có thể của một mình ta, biết chưa?" Trì Ngạo Dịch ôm chặt nàng, bá đạo hỏi, hắn, không thể mất nàng được!Khúc Huyễn Yên buồn cười nhìn hắn, gật đầu nói: "Ừ, chàng cũng chỉ là của mình thiếp thôi nhé!""Huyễn Yên, vì để có thể ở bên nhau, chúng ta không thể mềm lòng, nàng có hiểu không?" Trì Ngạo Dịch cẩn thận hỏi lại.Khúc Huyễn Yên cười, vòng tay ôm cổ hắn đáp: "Ừ, thiếp nhất định sẽ hung dữ đuổi hết những người cản trở tình yêu của chúng ta, vậy có được chưa?"Trì Ngạo Dịch bế ngang nàng lên, đi vào trong phòng riêng...Huyễn Yên... Nàng vĩnh viễn là của ta, ta cũng sẽ mãi mãi yêu một mình nàng!Ngạo Dịch... Trừ chàng ra, trong trái tim thiếp chẳng thể chứa thêm một ai nữa... Mãi mãi...Hết truyện.

Hạ Tầm Lăng thấy mọi người đã đi hết cả, bèn nói: "Ta cũng đi đây." Dứt lời liền rảo bước ra ngoài.

Trì Ngạo Dịch ôm lấy vòng eo nàng từ phía sau, nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng: "Trong lòng vẫn còn khó chịu à?"

"Ừm, thiếp có lỗi với tình cảm của họ..." Khúc Huyễn Yên đáp, dù có áy náy thế nào, nàng cũng không thể làm gì hơn.

"Hết cách rồi, Huyễn Yên, nàng chỉ có thể của một mình ta, biết chưa?" Trì Ngạo Dịch ôm chặt nàng, bá đạo hỏi, hắn, không thể mất nàng được!

Khúc Huyễn Yên buồn cười nhìn hắn, gật đầu nói: "Ừ, chàng cũng chỉ là của mình thiếp thôi nhé!"

"Huyễn Yên, vì để có thể ở bên nhau, chúng ta không thể mềm lòng, nàng có hiểu không?" Trì Ngạo Dịch cẩn thận hỏi lại.

Khúc Huyễn Yên cười, vòng tay ôm cổ hắn đáp: "Ừ, thiếp nhất định sẽ hung dữ đuổi hết những người cản trở tình yêu của chúng ta, vậy có được chưa?"

Trì Ngạo Dịch bế ngang nàng lên, đi vào trong phòng riêng...

Huyễn Yên... Nàng vĩnh viễn là của ta, ta cũng sẽ mãi mãi yêu một mình nàng!

Ngạo Dịch... Trừ chàng ra, trong trái tim thiếp chẳng thể chứa thêm một ai nữa... Mãi mãi...

Hết truyện.

Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân  khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Hạ Tầm Lăng thấy mọi người đã đi hết cả, bèn nói: "Ta cũng đi đây." Dứt lời liền rảo bước ra ngoài.Trì Ngạo Dịch ôm lấy vòng eo nàng từ phía sau, nhẹ nhàng thì thầm vào tai nàng: "Trong lòng vẫn còn khó chịu à?""Ừm, thiếp có lỗi với tình cảm của họ..." Khúc Huyễn Yên đáp, dù có áy náy thế nào, nàng cũng không thể làm gì hơn."Hết cách rồi, Huyễn Yên, nàng chỉ có thể của một mình ta, biết chưa?" Trì Ngạo Dịch ôm chặt nàng, bá đạo hỏi, hắn, không thể mất nàng được!Khúc Huyễn Yên buồn cười nhìn hắn, gật đầu nói: "Ừ, chàng cũng chỉ là của mình thiếp thôi nhé!""Huyễn Yên, vì để có thể ở bên nhau, chúng ta không thể mềm lòng, nàng có hiểu không?" Trì Ngạo Dịch cẩn thận hỏi lại.Khúc Huyễn Yên cười, vòng tay ôm cổ hắn đáp: "Ừ, thiếp nhất định sẽ hung dữ đuổi hết những người cản trở tình yêu của chúng ta, vậy có được chưa?"Trì Ngạo Dịch bế ngang nàng lên, đi vào trong phòng riêng...Huyễn Yên... Nàng vĩnh viễn là của ta, ta cũng sẽ mãi mãi yêu một mình nàng!Ngạo Dịch... Trừ chàng ra, trong trái tim thiếp chẳng thể chứa thêm một ai nữa... Mãi mãi...Hết truyện.

Chương 71: Ba năm sau (Đại kết cục)