Giờ Ngọ, một đốm sáng sượt qua ngôi làng trong núi Yên Lĩnh. Trẻ con trong núi reo hò còn các bà mẹ chỉ nói một câu" Vô nhà đi ngủ đi! Tối rồi!" Mọi người đều ko biết rằng ở rừng trúc cách đấy chưa đầy một dặm, đốm sáng ấy đã hạ xuống. Một nam tử cùng một ông lão đang trò chuyện trong tiếng lá trúc xào xạc: - Con đã chọn cơ thể này... Ko quá hấp dẫn nhưng rất thu hút và có khí chất. - Cảm ơn sư phụ. - Ừm! Kiếp này, ta cho con thêm một cơ hội để giữ lấy người con yêu, thay đổi tiền kiếp. - Vâng! Con nhớ rồi. - Tốt! Giờ ta sẽ làm phép cho con đến làng Lĩnh Vọng, nơi cô ấy đang sinh sống. Mọi chuyện còn lại tự con lo liệu. - Đa tạ sư phụ........
Chương 5: Sư phụ!!! Cho cậu ta ở lại đi!
Đại Tẩu, Ta Yêu Tẩu!Tác giả: Linh Anh NấmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGiờ Ngọ, một đốm sáng sượt qua ngôi làng trong núi Yên Lĩnh. Trẻ con trong núi reo hò còn các bà mẹ chỉ nói một câu" Vô nhà đi ngủ đi! Tối rồi!" Mọi người đều ko biết rằng ở rừng trúc cách đấy chưa đầy một dặm, đốm sáng ấy đã hạ xuống. Một nam tử cùng một ông lão đang trò chuyện trong tiếng lá trúc xào xạc: - Con đã chọn cơ thể này... Ko quá hấp dẫn nhưng rất thu hút và có khí chất. - Cảm ơn sư phụ. - Ừm! Kiếp này, ta cho con thêm một cơ hội để giữ lấy người con yêu, thay đổi tiền kiếp. - Vâng! Con nhớ rồi. - Tốt! Giờ ta sẽ làm phép cho con đến làng Lĩnh Vọng, nơi cô ấy đang sinh sống. Mọi chuyện còn lại tự con lo liệu. - Đa tạ sư phụ........ Tử Lộ ngồi nghịch hoa Đinh Hương. Đại tẩu và sư phụ đã cãi nhau ba canh giờ rồi. Cậu mệt mỏi ngáp:- Đại tẩu, lão đại! Hai người không muốn dừng hay sao?- Ngươi đi ngủ đi!!!- Hai người họ đồng thanh nói.- Dạ....- Hắn vâng lời, mặt ỉu xìu như cái bánh đa nhúng nước.Hắn đi rồi, hai người kia lại quay lại cãi nhau:- Người không thể cho cậu ta ở lại hay sao sư phụ?- Sao con dai như đỉa vậy? Ta bảo không rồi mà!- Nhưng bây giờ nếu không cho cậu ta ở lại thì...- Tiểu Kì! Từ bao giờ mà con lại cãi ta vì một tiểu tử thối vậy?- Nhưng..........- Thôi con ngủ đi! Ta sẽ suy nghĩ thêm về việc này! Con vừa lòng chưa?- Dạ! Chúc sư phụ ngủ ngon!Nàng đi rồi, lão lại lẩm bẩm một mình 'Cái con nhóc này! Bắt ta cho thêm một tiểu tử vào làng thì chả khác gì là muốn ta cho nó thu nhận thêm đệ tử nữa! Haiz! Có từng đó người muốn nhận nó là sư phụ vẫn chưa đủ sao?'
Tử Lộ ngồi nghịch hoa Đinh Hương. Đại tẩu và sư phụ đã cãi nhau ba canh giờ rồi. Cậu mệt mỏi ngáp:
- Đại tẩu, lão đại! Hai người không muốn dừng hay sao?
- Ngươi đi ngủ đi!!!- Hai người họ đồng thanh nói.
- Dạ....- Hắn vâng lời, mặt ỉu xìu như cái bánh đa nhúng nước.
Hắn đi rồi, hai người kia lại quay lại cãi nhau:
- Người không thể cho cậu ta ở lại hay sao sư phụ?
- Sao con dai như đỉa vậy? Ta bảo không rồi mà!
- Nhưng bây giờ nếu không cho cậu ta ở lại thì...
- Tiểu Kì! Từ bao giờ mà con lại cãi ta vì một tiểu tử thối vậy?
- Nhưng..........
- Thôi con ngủ đi! Ta sẽ suy nghĩ thêm về việc này! Con vừa lòng chưa?
- Dạ! Chúc sư phụ ngủ ngon!
Nàng đi rồi, lão lại lẩm bẩm một mình 'Cái con nhóc này! Bắt ta cho thêm một tiểu tử vào làng thì chả khác gì là muốn ta cho nó thu nhận thêm đệ tử nữa! Haiz! Có từng đó người muốn nhận nó là sư phụ vẫn chưa đủ sao?'
Đại Tẩu, Ta Yêu Tẩu!Tác giả: Linh Anh NấmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhGiờ Ngọ, một đốm sáng sượt qua ngôi làng trong núi Yên Lĩnh. Trẻ con trong núi reo hò còn các bà mẹ chỉ nói một câu" Vô nhà đi ngủ đi! Tối rồi!" Mọi người đều ko biết rằng ở rừng trúc cách đấy chưa đầy một dặm, đốm sáng ấy đã hạ xuống. Một nam tử cùng một ông lão đang trò chuyện trong tiếng lá trúc xào xạc: - Con đã chọn cơ thể này... Ko quá hấp dẫn nhưng rất thu hút và có khí chất. - Cảm ơn sư phụ. - Ừm! Kiếp này, ta cho con thêm một cơ hội để giữ lấy người con yêu, thay đổi tiền kiếp. - Vâng! Con nhớ rồi. - Tốt! Giờ ta sẽ làm phép cho con đến làng Lĩnh Vọng, nơi cô ấy đang sinh sống. Mọi chuyện còn lại tự con lo liệu. - Đa tạ sư phụ........ Tử Lộ ngồi nghịch hoa Đinh Hương. Đại tẩu và sư phụ đã cãi nhau ba canh giờ rồi. Cậu mệt mỏi ngáp:- Đại tẩu, lão đại! Hai người không muốn dừng hay sao?- Ngươi đi ngủ đi!!!- Hai người họ đồng thanh nói.- Dạ....- Hắn vâng lời, mặt ỉu xìu như cái bánh đa nhúng nước.Hắn đi rồi, hai người kia lại quay lại cãi nhau:- Người không thể cho cậu ta ở lại hay sao sư phụ?- Sao con dai như đỉa vậy? Ta bảo không rồi mà!- Nhưng bây giờ nếu không cho cậu ta ở lại thì...- Tiểu Kì! Từ bao giờ mà con lại cãi ta vì một tiểu tử thối vậy?- Nhưng..........- Thôi con ngủ đi! Ta sẽ suy nghĩ thêm về việc này! Con vừa lòng chưa?- Dạ! Chúc sư phụ ngủ ngon!Nàng đi rồi, lão lại lẩm bẩm một mình 'Cái con nhóc này! Bắt ta cho thêm một tiểu tử vào làng thì chả khác gì là muốn ta cho nó thu nhận thêm đệ tử nữa! Haiz! Có từng đó người muốn nhận nó là sư phụ vẫn chưa đủ sao?'