"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt…
Chương 21
Vương Gia Đáng Chết! Bản Cô Nương Không Sợ NgươiTác giả: ☁ Hắc Thiên Sứ ☁Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt… "Nguyệt a, nhớ ngươi quá" Nhược Ảnh vừa về lập tức dính lấy Thiên Nguyệt, cũng may là nàng chạy thoát nếu không không còn mạng trở về đâu a."Ngươi bị chạm dây nào à?" Thiên Nguyệt mặt không sắc thái nói. Nhược Ảnh này khi không trở về liền nói nhớ nàng, chắc chắn có chuyện gì đó."Hừ, là ta có lòng tốt nhớ ngươi đó" Nhược Ảnh phồng má nói rồi ngồi cạnh Thiên Nguyệt. "Trên người ngươi có mùi phấn của nữ nhi, ngày thường ngươi không có sử dụng. Nếu có cũng không có khả năng sử dụng cái mùi nồng nặc này" Thiên Nguyệt nhìn trên người Nhược Ảnh. Cái mùi khó chịu này ở đâu ra đây?Nhược Ảnh cả kinh, Thiên Nguyệt này là chó sao mũi thính như vậy a. Chết nàng rồi!"Cái này...""Mau nói, có phải ngươi đến thanh lâu" Thiên Nguyệt xoa cằm rồi nói.Nhược Ảnh khóe môi co rút, Thiên Nguyệt tại sao không đi làm thầy bói chứ. Rất có tiền đồ nha. Lại có thể đoán ra nàng đến thanh lâu."Haha..." Nhược Ảnh cười trừ.Thiên Nguyệt lắc đầu thở dài, như nàng suy nghĩ mà. Nhìn thái độ của Nhược Ảnh liền biết là đúng rồi. "Ngươi... 3 ngày đừng hòng ta làm bánh cho ngươi ăn" Thiên Nguyệt nói xong đi đến chiếc giường yêu quý và... NgủNhược Ảnh đóng băng tại chỗ Thiên Nguyệt này sao lại ác như vậy chứ. Lại quay sang nhìn người đang ngủ ngất ngây con gà tây trên giường. Đúng là đồ máu lạnh không tim. Tuy Nhược Ảnh biết nấu ăn, nhưng với cái bản tính lười không hề nhẹ, Nhược Ảnh này dù có chết đói cũng không chịu đi vào bếp. -------"Khi nào gặp các chủ Dị Ẩn các vậy?" Nhược Ảnh buồn chán hỏi Thiên Nguyệt. "Tối mai" Thiên Nguyệt đọc sách nhàn nhạt trả lời. Nàng cũng rất mong được gặp vị các chủ này.Nhược Ảnh tùy ý ừ một tiếng. Ngày mai, nàng nhất định phải đi theo xem trò vui mới được. Có khi nào được coi một trân đại chiến không đây, quả thực rất mong chờ. Nàng đây cũng không phải ham vui chỉ là đi theo nhỡ đâu Thiên Nguyệt xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ... Đưa Thiên Nguyệt về an táng đàng hoàng. Thiên Nguyệt mà nghe được lời này chắc sẽ cầm Hiên Viên kiếm chặt ra từng khúc mất. Nàng không thích làm ma xấu xí đâu nha. "Dạo này ngươi có cảm thấy tửu lâu có thứ không sạch sẽ không?" Nhược Ảnh ăn táo nói.Thiên Nguyệt gật đầu, thứ không sạch sẽ đó không phải là thứ gì? Mà chính là có người theo dõi hai nàng, nhưng hình như là không có ý định gì xấu. Bây giờ đã tối, hai nàng vào phòng ngủ. Cái thứ không sạch sẽ đó mới trở về. Đúng là không cho người khác ngủ ngon mà. Chuyện này phải nhanh chóng giải quyết thôi.
"Nguyệt a, nhớ ngươi quá" Nhược Ảnh vừa về lập tức dính lấy Thiên Nguyệt, cũng may là nàng chạy thoát nếu không không còn mạng trở về đâu a.
"Ngươi bị chạm dây nào à?" Thiên Nguyệt mặt không sắc thái nói. Nhược Ảnh này khi không trở về liền nói nhớ nàng, chắc chắn có chuyện gì đó.
"Hừ, là ta có lòng tốt nhớ ngươi đó" Nhược Ảnh phồng má nói rồi ngồi cạnh Thiên Nguyệt.
"Trên người ngươi có mùi phấn của nữ nhi, ngày thường ngươi không có sử dụng. Nếu có cũng không có khả năng sử dụng cái mùi nồng nặc này" Thiên Nguyệt nhìn trên người Nhược Ảnh. Cái mùi khó chịu này ở đâu ra đây?
Nhược Ảnh cả kinh, Thiên Nguyệt này là chó sao mũi thính như vậy a. Chết nàng rồi!
"Cái này..."
"Mau nói, có phải ngươi đến thanh lâu" Thiên Nguyệt xoa cằm rồi nói.
Nhược Ảnh khóe môi co rút, Thiên Nguyệt tại sao không đi làm thầy bói chứ. Rất có tiền đồ nha. Lại có thể đoán ra nàng đến thanh lâu.
"Haha..." Nhược Ảnh cười trừ.
Thiên Nguyệt lắc đầu thở dài, như nàng suy nghĩ mà. Nhìn thái độ của Nhược Ảnh liền biết là đúng rồi.
"Ngươi... 3 ngày đừng hòng ta làm bánh cho ngươi ăn" Thiên Nguyệt nói xong đi đến chiếc giường yêu quý và... Ngủ
Nhược Ảnh đóng băng tại chỗ Thiên Nguyệt này sao lại ác như vậy chứ. Lại quay sang nhìn người đang ngủ ngất ngây con gà tây trên giường. Đúng là đồ máu lạnh không tim. Tuy Nhược Ảnh biết nấu ăn, nhưng với cái bản tính lười không hề nhẹ, Nhược Ảnh này dù có chết đói cũng không chịu đi vào bếp.
-------
"Khi nào gặp các chủ Dị Ẩn các vậy?" Nhược Ảnh buồn chán hỏi Thiên Nguyệt.
"Tối mai" Thiên Nguyệt đọc sách nhàn nhạt trả lời. Nàng cũng rất mong được gặp vị các chủ này.
Nhược Ảnh tùy ý ừ một tiếng. Ngày mai, nàng nhất định phải đi theo xem trò vui mới được. Có khi nào được coi một trân đại chiến không đây, quả thực rất mong chờ. Nàng đây cũng không phải ham vui chỉ là đi theo nhỡ đâu Thiên Nguyệt xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ... Đưa Thiên Nguyệt về an táng đàng hoàng. Thiên Nguyệt mà nghe được lời này chắc sẽ cầm Hiên Viên kiếm chặt ra từng khúc mất. Nàng không thích làm ma xấu xí đâu nha.
"Dạo này ngươi có cảm thấy tửu lâu có thứ không sạch sẽ không?" Nhược Ảnh ăn táo nói.
Thiên Nguyệt gật đầu, thứ không sạch sẽ đó không phải là thứ gì? Mà chính là có người theo dõi hai nàng, nhưng hình như là không có ý định gì xấu. Bây giờ đã tối, hai nàng vào phòng ngủ. Cái thứ không sạch sẽ đó mới trở về. Đúng là không cho người khác ngủ ngon mà. Chuyện này phải nhanh chóng giải quyết thôi.
Vương Gia Đáng Chết! Bản Cô Nương Không Sợ NgươiTác giả: ☁ Hắc Thiên Sứ ☁Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt… "Nguyệt a, nhớ ngươi quá" Nhược Ảnh vừa về lập tức dính lấy Thiên Nguyệt, cũng may là nàng chạy thoát nếu không không còn mạng trở về đâu a."Ngươi bị chạm dây nào à?" Thiên Nguyệt mặt không sắc thái nói. Nhược Ảnh này khi không trở về liền nói nhớ nàng, chắc chắn có chuyện gì đó."Hừ, là ta có lòng tốt nhớ ngươi đó" Nhược Ảnh phồng má nói rồi ngồi cạnh Thiên Nguyệt. "Trên người ngươi có mùi phấn của nữ nhi, ngày thường ngươi không có sử dụng. Nếu có cũng không có khả năng sử dụng cái mùi nồng nặc này" Thiên Nguyệt nhìn trên người Nhược Ảnh. Cái mùi khó chịu này ở đâu ra đây?Nhược Ảnh cả kinh, Thiên Nguyệt này là chó sao mũi thính như vậy a. Chết nàng rồi!"Cái này...""Mau nói, có phải ngươi đến thanh lâu" Thiên Nguyệt xoa cằm rồi nói.Nhược Ảnh khóe môi co rút, Thiên Nguyệt tại sao không đi làm thầy bói chứ. Rất có tiền đồ nha. Lại có thể đoán ra nàng đến thanh lâu."Haha..." Nhược Ảnh cười trừ.Thiên Nguyệt lắc đầu thở dài, như nàng suy nghĩ mà. Nhìn thái độ của Nhược Ảnh liền biết là đúng rồi. "Ngươi... 3 ngày đừng hòng ta làm bánh cho ngươi ăn" Thiên Nguyệt nói xong đi đến chiếc giường yêu quý và... NgủNhược Ảnh đóng băng tại chỗ Thiên Nguyệt này sao lại ác như vậy chứ. Lại quay sang nhìn người đang ngủ ngất ngây con gà tây trên giường. Đúng là đồ máu lạnh không tim. Tuy Nhược Ảnh biết nấu ăn, nhưng với cái bản tính lười không hề nhẹ, Nhược Ảnh này dù có chết đói cũng không chịu đi vào bếp. -------"Khi nào gặp các chủ Dị Ẩn các vậy?" Nhược Ảnh buồn chán hỏi Thiên Nguyệt. "Tối mai" Thiên Nguyệt đọc sách nhàn nhạt trả lời. Nàng cũng rất mong được gặp vị các chủ này.Nhược Ảnh tùy ý ừ một tiếng. Ngày mai, nàng nhất định phải đi theo xem trò vui mới được. Có khi nào được coi một trân đại chiến không đây, quả thực rất mong chờ. Nàng đây cũng không phải ham vui chỉ là đi theo nhỡ đâu Thiên Nguyệt xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ... Đưa Thiên Nguyệt về an táng đàng hoàng. Thiên Nguyệt mà nghe được lời này chắc sẽ cầm Hiên Viên kiếm chặt ra từng khúc mất. Nàng không thích làm ma xấu xí đâu nha. "Dạo này ngươi có cảm thấy tửu lâu có thứ không sạch sẽ không?" Nhược Ảnh ăn táo nói.Thiên Nguyệt gật đầu, thứ không sạch sẽ đó không phải là thứ gì? Mà chính là có người theo dõi hai nàng, nhưng hình như là không có ý định gì xấu. Bây giờ đã tối, hai nàng vào phòng ngủ. Cái thứ không sạch sẽ đó mới trở về. Đúng là không cho người khác ngủ ngon mà. Chuyện này phải nhanh chóng giải quyết thôi.