"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt…

Chương 23: Bị thương

Vương Gia Đáng Chết! Bản Cô Nương Không Sợ NgươiTác giả: ☁ Hắc Thiên Sứ ☁Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt… "CÁC NGƯƠI MAU DỪNG LẠI" Thiên Nguyệt và Lăng Kỳ Phong đồng thanh. Hai kẻ rãnh rỗi sinh nông nổi, đang đấu võ mồm trên cây cũng rất biết thức thời mà đi xuống. Nhưng vẫn không quên trợn mắt lườm nhau."Vị này chắc là Huyết Sát cung chủ" Lăng Kỳ Phong nhìn Thiên Nguyệt lạnh giọng lên tiếng. Huyết Sát cung chủ mà hắn nghe nói là một người lạnh lùng, thị huyết. Chắc chắn không thể là cái tên đang lườm liếc với đệ đệ này của hắn. Vâng là sau khi im lặng, hai người nhoi nhất nãy giờ cũng chuyển sang đấu mắt. Chừa không gian yên tĩnh cho người khác bàn chuyện."Đúng vậy, các chủ đây quả như lời đồn, lạnh lùng như vậy" Thiên Nguyệt cười cười nói. Nàng nhìn hắn quan sát, trên người các chủ này tỏ ra khí chất hết sức bức người. Hàn khí cứ liên tục phóng về phía nàng a"Sao có thể so với cung chủ đây" Lăng Kỳ Phong từ tốn nói. Cũng quan sát đánh giá vị cung chủ trước mặt. Thân người có hơi nhỏ nhắn, nhưng hết sức lạnh lùng.Quan sát xong liền lao vào chiến đấu. Hai bên giao đấu gần một canh giờ vẫn chưa có kết quả. Thiên Nguyệt sơ ý bị trúng một chiêu của hắn, nhưng liền rất nhanh trả lại cho hắn một chưởng. Hai người nào đó ngồi bên ngoài thì đấu mắt, như vậy có đỡ mất sức lực hay không nhưng có điều là hơi mỏi mắt nha. Thiên Nguyệt chật vật chống trả lại Lăng Kỳ Phong. Nàng thật sự chống chịu hết nổi rồi, đành chịu mất mặt lần này vậy, tính mạng của nàng vẫn quan trọng hơn. Thiên Nguyệt liền vận khinh công rời đi. Nhược Ảnh thấy Thiên Nguyệt như vậy cũng biết có chuyện liền đi theo.Lăng Thiên Hạo muốn đuổi theo lại bị Lăng Kỳ Phong ngăn lại. Trong miệng phun ra một ngụm máu. Thực lực của vị cung chủ này cũng không tệ, rất thú vị.Thiên Nguyệt cũng không khá hơn đi được một đoạn phát hiện người phía sau không đuổi theo liền dừng lại. Sau khi thổ huyết liền ngã xuống. Thân người dựa vào một gốc cây."Nguyệt, ngươi có sao không vậy?" Nhược Ảnh "Lại đây ta đánh ngươi một chưởng xem có sao không?" Thiên Nguyệt khó khăn nói. Nhược Ảnh này đúng là dư hơi, hỏi chuyện không đâu."CÒN KHÔNG ĐƯA TA VỀ TRỊ THƯƠNG" đợi lúc lâu người phía trước vẫn yên lặng, Thiên Nguyệt liền nói kèm theo ánh mắt đe dọa."Từ từ, đâu cần làm dữ vậy" Nhược Ảnh mắt ủy khuất nhìn Thiên Nguyệt."Ngươi có cần đợi ta chết rồi từ từ không?" Lời nói qua kẻ răng làm cho Nhược Ảnh không rét mà run. Liền ngoan ngoãn nghe theo.

"CÁC NGƯƠI MAU DỪNG LẠI" Thiên Nguyệt và Lăng Kỳ Phong đồng thanh. Hai kẻ rãnh rỗi sinh nông nổi, đang đấu võ mồm trên cây cũng rất biết thức thời mà đi xuống. Nhưng vẫn không quên trợn mắt lườm nhau.

"Vị này chắc là Huyết Sát cung chủ" Lăng Kỳ Phong nhìn Thiên Nguyệt lạnh giọng lên tiếng. Huyết Sát cung chủ mà hắn nghe nói là một người lạnh lùng, thị huyết. Chắc chắn không thể là cái tên đang lườm liếc với đệ đệ này của hắn. Vâng là sau khi im lặng, hai người nhoi nhất nãy giờ cũng chuyển sang đấu mắt. Chừa không gian yên tĩnh cho người khác bàn chuyện.

"Đúng vậy, các chủ đây quả như lời đồn, lạnh lùng như vậy" Thiên Nguyệt cười cười nói. Nàng nhìn hắn quan sát, trên người các chủ này tỏ ra khí chất hết sức bức người. Hàn khí cứ liên tục phóng về phía nàng a

"Sao có thể so với cung chủ đây" Lăng Kỳ Phong từ tốn nói. Cũng quan sát đánh giá vị cung chủ trước mặt. Thân người có hơi nhỏ nhắn, nhưng hết sức lạnh lùng.

Quan sát xong liền lao vào chiến đấu. Hai bên giao đấu gần một canh giờ vẫn chưa có kết quả. Thiên Nguyệt sơ ý bị trúng một chiêu của hắn, nhưng liền rất nhanh trả lại cho hắn một chưởng. Hai người nào đó ngồi bên ngoài thì đấu mắt, như vậy có đỡ mất sức lực hay không nhưng có điều là hơi mỏi mắt nha. 

Thiên Nguyệt chật vật chống trả lại Lăng Kỳ Phong. Nàng thật sự chống chịu hết nổi rồi, đành chịu mất mặt lần này vậy, tính mạng của nàng vẫn quan trọng hơn. Thiên Nguyệt liền vận khinh công rời đi. Nhược Ảnh thấy Thiên Nguyệt như vậy cũng biết có chuyện liền đi theo.

Lăng Thiên Hạo muốn đuổi theo lại bị Lăng Kỳ Phong ngăn lại. Trong miệng phun ra một ngụm máu. Thực lực của vị cung chủ này cũng không tệ, rất thú vị.

Thiên Nguyệt cũng không khá hơn đi được một đoạn phát hiện người phía sau không đuổi theo liền dừng lại. Sau khi thổ huyết liền ngã xuống. Thân người dựa vào một gốc cây.

"Nguyệt, ngươi có sao không vậy?" Nhược Ảnh 

"Lại đây ta đánh ngươi một chưởng xem có sao không?" Thiên Nguyệt khó khăn nói. Nhược Ảnh này đúng là dư hơi, hỏi chuyện không đâu.

"CÒN KHÔNG ĐƯA TA VỀ TRỊ THƯƠNG" đợi lúc lâu người phía trước vẫn yên lặng, Thiên Nguyệt liền nói kèm theo ánh mắt đe dọa.

"Từ từ, đâu cần làm dữ vậy" Nhược Ảnh mắt ủy khuất nhìn Thiên Nguyệt.

"Ngươi có cần đợi ta chết rồi từ từ không?" Lời nói qua kẻ răng làm cho Nhược Ảnh không rét mà run. Liền ngoan ngoãn nghe theo.

Vương Gia Đáng Chết! Bản Cô Nương Không Sợ NgươiTác giả: ☁ Hắc Thiên Sứ ☁Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa..." Tiếng la thất thanh vang lên "Bịch..." Sau tiếng la hét đinh tai nhức óc. Thì hai vật thể lạ từ trên trời rơi xuống hạ cánh một cách an toàn. Không sai hai vật thể lạ này chính là hai nữ chính thân mến của chúng ta Trần Thiên Nguyệt và Lâm Nhược Ảnh. Hai nàng không hẹn cùng nhau mở mắt. Nhìn thân thể mình, rồi nhìn sang người bên cạnh. Nhược Ảnh vui mừng ôm lấy Thiên Nguyệt nước mắt xước mướt, ướt hết cả vai áo của Thiên Nguyệt. "Mạng chúng ta thật lớn mà, như vậy vẫn còn sống...hic..." Nhược Ảnh khóc thút thít nói Số là như vầy, hôm nay hai nàng đi trộm một viên kim cương màu hồng giá trị liên thành, của một ông chủ tập đoàn lớn. Không may bị mai phục, bị dồn vào đường cùng. Đứng trên sân thượng, không còn đường thoát. Hai nàng đành liều chết cùng nhau nhảy xuống. Trong lúc rơi xuống một ánh sáng màu trắng lóe lên. Hai nàng mất dần ý thức, khi tỉnh lại thì rơi từ trên trời rơi xuống. Cứ tưởng là sẽ tan xương nát thịt không ngờ lại có thể hồi sinh một lần nữa. Thiên Nguyệt… "CÁC NGƯƠI MAU DỪNG LẠI" Thiên Nguyệt và Lăng Kỳ Phong đồng thanh. Hai kẻ rãnh rỗi sinh nông nổi, đang đấu võ mồm trên cây cũng rất biết thức thời mà đi xuống. Nhưng vẫn không quên trợn mắt lườm nhau."Vị này chắc là Huyết Sát cung chủ" Lăng Kỳ Phong nhìn Thiên Nguyệt lạnh giọng lên tiếng. Huyết Sát cung chủ mà hắn nghe nói là một người lạnh lùng, thị huyết. Chắc chắn không thể là cái tên đang lườm liếc với đệ đệ này của hắn. Vâng là sau khi im lặng, hai người nhoi nhất nãy giờ cũng chuyển sang đấu mắt. Chừa không gian yên tĩnh cho người khác bàn chuyện."Đúng vậy, các chủ đây quả như lời đồn, lạnh lùng như vậy" Thiên Nguyệt cười cười nói. Nàng nhìn hắn quan sát, trên người các chủ này tỏ ra khí chất hết sức bức người. Hàn khí cứ liên tục phóng về phía nàng a"Sao có thể so với cung chủ đây" Lăng Kỳ Phong từ tốn nói. Cũng quan sát đánh giá vị cung chủ trước mặt. Thân người có hơi nhỏ nhắn, nhưng hết sức lạnh lùng.Quan sát xong liền lao vào chiến đấu. Hai bên giao đấu gần một canh giờ vẫn chưa có kết quả. Thiên Nguyệt sơ ý bị trúng một chiêu của hắn, nhưng liền rất nhanh trả lại cho hắn một chưởng. Hai người nào đó ngồi bên ngoài thì đấu mắt, như vậy có đỡ mất sức lực hay không nhưng có điều là hơi mỏi mắt nha. Thiên Nguyệt chật vật chống trả lại Lăng Kỳ Phong. Nàng thật sự chống chịu hết nổi rồi, đành chịu mất mặt lần này vậy, tính mạng của nàng vẫn quan trọng hơn. Thiên Nguyệt liền vận khinh công rời đi. Nhược Ảnh thấy Thiên Nguyệt như vậy cũng biết có chuyện liền đi theo.Lăng Thiên Hạo muốn đuổi theo lại bị Lăng Kỳ Phong ngăn lại. Trong miệng phun ra một ngụm máu. Thực lực của vị cung chủ này cũng không tệ, rất thú vị.Thiên Nguyệt cũng không khá hơn đi được một đoạn phát hiện người phía sau không đuổi theo liền dừng lại. Sau khi thổ huyết liền ngã xuống. Thân người dựa vào một gốc cây."Nguyệt, ngươi có sao không vậy?" Nhược Ảnh "Lại đây ta đánh ngươi một chưởng xem có sao không?" Thiên Nguyệt khó khăn nói. Nhược Ảnh này đúng là dư hơi, hỏi chuyện không đâu."CÒN KHÔNG ĐƯA TA VỀ TRỊ THƯƠNG" đợi lúc lâu người phía trước vẫn yên lặng, Thiên Nguyệt liền nói kèm theo ánh mắt đe dọa."Từ từ, đâu cần làm dữ vậy" Nhược Ảnh mắt ủy khuất nhìn Thiên Nguyệt."Ngươi có cần đợi ta chết rồi từ từ không?" Lời nói qua kẻ răng làm cho Nhược Ảnh không rét mà run. Liền ngoan ngoãn nghe theo.

Chương 23: Bị thương