Đào Tử sinh ra vào một mùa đông khắc nghiệt, mẹ Đào Tử nằm ở trên giường bệnh yếu ớt nhìn ba Đào Tử, rưng rưng nước mắt nói: “ Ba đứa nhỏ, em muốn ăn đào......” một câu nói là cho người đàn ông cao một mét tám gấp đến độ vò đầu bứt tóc, “Mẹ đứa nhỏ, mùa đông năm nay rất lớn, anhđi đâu mua đào cho em a? không bằng em ăn táo đi anh có thể nhờ bác anh ở dưới quê mang một ít lên đây cho em.” Mẹ Đào Tử bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm đứa trẻ mới được sinh ra không lâu, vẫn còn nhiều nếp nhăn, suy nghĩ nửa ngày, dứt khoát kiên quyết nói: “Nếu không con gái em liền gọi là Đào Tử đi.” Mẹ Đào Tử vừa dứt lời, ba Đào Tử vài ngày nay vẫn không có ngủ đột nhiên tỉnh táo hẳn ra, nhìn bộ dáng giống như sói đói của vợ mình đang nhìn chằm chằm con gái, bỗng cảm thấy sợ hãi bà thừa dịp mình không chú ý, vụng trộm đem con gái trở thành quả đào một ngụm cắn. Vì thế, Đào Tử dưới sự bảo vệ của ba Đào Tử đang kinh hồn bạt vía, trên người an toàn không có bất cứ dấu răng nào.…

Chương 94: Khúc kỳ cùng đào tô 2

Ngốc Nghếch Và Phúc Hắc: Hoan Hỉ Tiểu Oan GiaTác giả: Vong Ký Hô Hấp Miêu, Mèo Quên Thở, Mèo Quên Hô HấpTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhĐào Tử sinh ra vào một mùa đông khắc nghiệt, mẹ Đào Tử nằm ở trên giường bệnh yếu ớt nhìn ba Đào Tử, rưng rưng nước mắt nói: “ Ba đứa nhỏ, em muốn ăn đào......” một câu nói là cho người đàn ông cao một mét tám gấp đến độ vò đầu bứt tóc, “Mẹ đứa nhỏ, mùa đông năm nay rất lớn, anhđi đâu mua đào cho em a? không bằng em ăn táo đi anh có thể nhờ bác anh ở dưới quê mang một ít lên đây cho em.” Mẹ Đào Tử bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm đứa trẻ mới được sinh ra không lâu, vẫn còn nhiều nếp nhăn, suy nghĩ nửa ngày, dứt khoát kiên quyết nói: “Nếu không con gái em liền gọi là Đào Tử đi.” Mẹ Đào Tử vừa dứt lời, ba Đào Tử vài ngày nay vẫn không có ngủ đột nhiên tỉnh táo hẳn ra, nhìn bộ dáng giống như sói đói của vợ mình đang nhìn chằm chằm con gái, bỗng cảm thấy sợ hãi bà thừa dịp mình không chú ý, vụng trộm đem con gái trở thành quả đào một ngụm cắn. Vì thế, Đào Tử dưới sự bảo vệ của ba Đào Tử đang kinh hồn bạt vía, trên người an toàn không có bất cứ dấu răng nào.… “Hả?” Quả đào nhỏ nhìn cậu với vẻ mặt bi thương,nhìn cánh tay của cậu,ngập ngừng nói “Em là dựa vào tên anh đó, anh coi nè, mặc là không phải hắc hay sao, Trần không phải là thổ hay sao, mặc trần không phải là hắc thổ hay sao~~~ Hơn nữa thêm chữ ‘ca’ vào rất có phong phạm lão đại cỡ nào á!!!!”“Vậy em gọi là gì? Mây trắng muội muội hả?” Trong đầu Thẩm Mặc Trần, không kiềm được nhớ đến mỗi mùa tết đến, Triệu Bản Sơn cùng Tống Đan Đan diễn vở kịch kia.“Sao có thể chứ!”Vẻ mặt quả đào nhỏ đầy khiếp sợ nhìn cậu “Tên của em hoàn toàn không có nghĩa nhưu vậy á.”Quả đào nhỏ vừa nói vừa click vào bên cạnh QQ của Hắc Thổ Ca, hiện lên hai chữ “Đào Tô”“Đào Tô?” Thẩm Mặc Trần nheo mắt, nhìn nick name của cô nàng, hừ, so với của mình thì bình thường hơn nhiều.“Đúng vậy anh nhìn đi, tên của em là Tô Đào, đảo ngược lại còn không phải là Đào Tô sao?” Quả đào nhỏ cười tủm tỉm nhìn cậu, giải thích đầu đuôi nick name của mình.“Vậy sao em không mang tên của anh cũng đảo lại?”“Ơ...” Quả đào nhỏ ngập ngừng nhìn qua QQ của Thẩm Mặc Trần, nghĩ lại nghĩ vẫn là nhấp chuột đem tên cậu đổi thành ‘Thổ Hắc ca’, sau đó xoay đầu, dùng ánh mắt chắc chắn mà nhìn cậu.Thẩm Mặc Trần cảm thấy miệng mình bị kéo căng đến nỗi sắp đơ luôn rồi.“Đào Tử...” Cậu hít sâu một hơi, ý muốn làm cho mình bình tĩnh lại, sau đó dùng một giọng điệu thật sựrất là kiềm chế rồi, mỉm cười nhìn bé ngốc nói “Chẳng lẽ tên anh đảo lại không phải là Trầm Mặc sao?”“Hả?” Quả đào nhỏ chống cằm, nghĩ ngợi rốt cuộc cũng bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, vỗ đầu mình nói“Đúng vậy ha, sao em lại không nghĩ ra nhỉ!!”Con chuột trong tay quả đảo một lần nữa chạy đến giao diện QQ, nhẹ nhàng gõ ba chữ “Trầm Mặc Thẩm.” Sau đó quay đầu không dám chắc chắn nhìn cậu, trên mặt cậu tuy là cười nhưng mà nhìn sao cũng giống như không được vui, chỉ nhìn cô cười khó hiểu như vậy, nhìn đến độ cô nàng trong lòng cũng dựng cả lông~~~~“không cần.” Thẩm Mặc Trần hít sâu một hơi, để cho cô nàng thay đổi nữa chắc sẽ bị cô nàng làm cho tức chết.Cậu đoạt lấy con chuột trong tay bé ngốc, sau đó điền một chút vào khoản mục họ tên, tùy tiện ấn phiếm, đánh lên hai chữ ‘Khúc Kỳ’“Vì sao anh muốn đặt tên là Khúc Kỳ?” Quả đào nhỏ ngốc nghếch nào đó buồn bực nhìn hai chữ này, hình như là ngày thường anh ấy đâu có thích ăn đồ ngọt đâu.“Chẳng lẽ em không biết Khúc Kỳ của nước ngoài trong truyền thuyết chính là Đào Tô của nước mình sao?” Thẩm Mặc Trần sửa tên xong rồi, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống “Chẳng qua, so với Đào Tô thìnó tinh xảo đẹp mắt hơn, sang trọng hơn, một khối Khúc Kỳ nho nhỏ có thể mua được bốn khối Đào Tô cỡ lớn mà thôi.”“A, ý của anh là, bản chất của chúng ta giống nhau, cùng một loại sao?”“không, ý của anh là, một mình anh gấp bốn lần em, hơn nữa...” Thẩm Mặc Trần dừng lại, hạ người thấp xuống, ở bên tai quả đào nhỏ thì thầm “Khúc Kỳ được nhiều người yêu thích hơn so với Đào Tô...”“Đào Tô” 桃酥 một thứ bánh làm bằng trái đàoKhúc kỳ = cookies (bánh quy)

“Hả?” Quả đào nhỏ nhìn cậu với vẻ mặt bi thương,nhìn cánh tay của cậu,ngập ngừng nói “Em là dựa vào tên anh đó, anh coi nè, mặc là không phải hắc hay sao, Trần không phải là thổ hay sao, mặc trần không phải là hắc thổ hay sao~~~ Hơn nữa thêm chữ ‘ca’ vào rất có phong phạm lão đại cỡ nào á!!!!”

“Vậy em gọi là gì? Mây trắng muội muội hả?” Trong đầu Thẩm Mặc Trần, không kiềm được nhớ đến mỗi mùa tết đến, Triệu Bản Sơn cùng Tống Đan Đan diễn vở kịch kia.

“Sao có thể chứ!”Vẻ mặt quả đào nhỏ đầy khiếp sợ nhìn cậu “Tên của em hoàn toàn không có nghĩa nhưu vậy á.”

Quả đào nhỏ vừa nói vừa click vào bên cạnh QQ của Hắc Thổ Ca, hiện lên hai chữ “Đào Tô”

“Đào Tô?” Thẩm Mặc Trần nheo mắt, nhìn nick name của cô nàng, hừ, so với của mình thì bình thường hơn nhiều.

“Đúng vậy anh nhìn đi, tên của em là Tô Đào, đảo ngược lại còn không phải là Đào Tô sao?” Quả đào nhỏ cười tủm tỉm nhìn cậu, giải thích đầu đuôi nick name của mình.

“Vậy sao em không mang tên của anh cũng đảo lại?”

“Ơ...” Quả đào nhỏ ngập ngừng nhìn qua QQ của Thẩm Mặc Trần, nghĩ lại nghĩ vẫn là nhấp chuột đem tên cậu đổi thành ‘Thổ Hắc ca’, sau đó xoay đầu, dùng ánh mắt chắc chắn mà nhìn cậu.

Thẩm Mặc Trần cảm thấy miệng mình bị kéo căng đến nỗi sắp đơ luôn rồi.

“Đào Tử...” Cậu hít sâu một hơi, ý muốn làm cho mình bình tĩnh lại, sau đó dùng một giọng điệu thật sựrất là kiềm chế rồi, mỉm cười nhìn bé ngốc nói “Chẳng lẽ tên anh đảo lại không phải là Trầm Mặc sao?”

“Hả?” Quả đào nhỏ chống cằm, nghĩ ngợi rốt cuộc cũng bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, vỗ đầu mình nói“Đúng vậy ha, sao em lại không nghĩ ra nhỉ!!”

Con chuột trong tay quả đảo một lần nữa chạy đến giao diện QQ, nhẹ nhàng gõ ba chữ “Trầm Mặc Thẩm.” Sau đó quay đầu không dám chắc chắn nhìn cậu, trên mặt cậu tuy là cười nhưng mà nhìn sao cũng giống như không được vui, chỉ nhìn cô cười khó hiểu như vậy, nhìn đến độ cô nàng trong lòng cũng dựng cả lông~~~~

“không cần.” Thẩm Mặc Trần hít sâu một hơi, để cho cô nàng thay đổi nữa chắc sẽ bị cô nàng làm cho tức chết.

Cậu đoạt lấy con chuột trong tay bé ngốc, sau đó điền một chút vào khoản mục họ tên, tùy tiện ấn phiếm, đánh lên hai chữ ‘Khúc Kỳ’

“Vì sao anh muốn đặt tên là Khúc Kỳ?” Quả đào nhỏ ngốc nghếch nào đó buồn bực nhìn hai chữ này, hình như là ngày thường anh ấy đâu có thích ăn đồ ngọt đâu.

“Chẳng lẽ em không biết Khúc Kỳ của nước ngoài trong truyền thuyết chính là Đào Tô của nước mình sao?” Thẩm Mặc Trần sửa tên xong rồi, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống “Chẳng qua, so với Đào Tô thìnó tinh xảo đẹp mắt hơn, sang trọng hơn, một khối Khúc Kỳ nho nhỏ có thể mua được bốn khối Đào Tô cỡ lớn mà thôi.”

“A, ý của anh là, bản chất của chúng ta giống nhau, cùng một loại sao?”

“không, ý của anh là, một mình anh gấp bốn lần em, hơn nữa...” Thẩm Mặc Trần dừng lại, hạ người thấp xuống, ở bên tai quả đào nhỏ thì thầm “Khúc Kỳ được nhiều người yêu thích hơn so với Đào Tô...”

“Đào Tô” 

 một thứ bánh làm bằng trái đào

Khúc kỳ = cookies (bánh quy)

Ngốc Nghếch Và Phúc Hắc: Hoan Hỉ Tiểu Oan GiaTác giả: Vong Ký Hô Hấp Miêu, Mèo Quên Thở, Mèo Quên Hô HấpTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhĐào Tử sinh ra vào một mùa đông khắc nghiệt, mẹ Đào Tử nằm ở trên giường bệnh yếu ớt nhìn ba Đào Tử, rưng rưng nước mắt nói: “ Ba đứa nhỏ, em muốn ăn đào......” một câu nói là cho người đàn ông cao một mét tám gấp đến độ vò đầu bứt tóc, “Mẹ đứa nhỏ, mùa đông năm nay rất lớn, anhđi đâu mua đào cho em a? không bằng em ăn táo đi anh có thể nhờ bác anh ở dưới quê mang một ít lên đây cho em.” Mẹ Đào Tử bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm đứa trẻ mới được sinh ra không lâu, vẫn còn nhiều nếp nhăn, suy nghĩ nửa ngày, dứt khoát kiên quyết nói: “Nếu không con gái em liền gọi là Đào Tử đi.” Mẹ Đào Tử vừa dứt lời, ba Đào Tử vài ngày nay vẫn không có ngủ đột nhiên tỉnh táo hẳn ra, nhìn bộ dáng giống như sói đói của vợ mình đang nhìn chằm chằm con gái, bỗng cảm thấy sợ hãi bà thừa dịp mình không chú ý, vụng trộm đem con gái trở thành quả đào một ngụm cắn. Vì thế, Đào Tử dưới sự bảo vệ của ba Đào Tử đang kinh hồn bạt vía, trên người an toàn không có bất cứ dấu răng nào.… “Hả?” Quả đào nhỏ nhìn cậu với vẻ mặt bi thương,nhìn cánh tay của cậu,ngập ngừng nói “Em là dựa vào tên anh đó, anh coi nè, mặc là không phải hắc hay sao, Trần không phải là thổ hay sao, mặc trần không phải là hắc thổ hay sao~~~ Hơn nữa thêm chữ ‘ca’ vào rất có phong phạm lão đại cỡ nào á!!!!”“Vậy em gọi là gì? Mây trắng muội muội hả?” Trong đầu Thẩm Mặc Trần, không kiềm được nhớ đến mỗi mùa tết đến, Triệu Bản Sơn cùng Tống Đan Đan diễn vở kịch kia.“Sao có thể chứ!”Vẻ mặt quả đào nhỏ đầy khiếp sợ nhìn cậu “Tên của em hoàn toàn không có nghĩa nhưu vậy á.”Quả đào nhỏ vừa nói vừa click vào bên cạnh QQ của Hắc Thổ Ca, hiện lên hai chữ “Đào Tô”“Đào Tô?” Thẩm Mặc Trần nheo mắt, nhìn nick name của cô nàng, hừ, so với của mình thì bình thường hơn nhiều.“Đúng vậy anh nhìn đi, tên của em là Tô Đào, đảo ngược lại còn không phải là Đào Tô sao?” Quả đào nhỏ cười tủm tỉm nhìn cậu, giải thích đầu đuôi nick name của mình.“Vậy sao em không mang tên của anh cũng đảo lại?”“Ơ...” Quả đào nhỏ ngập ngừng nhìn qua QQ của Thẩm Mặc Trần, nghĩ lại nghĩ vẫn là nhấp chuột đem tên cậu đổi thành ‘Thổ Hắc ca’, sau đó xoay đầu, dùng ánh mắt chắc chắn mà nhìn cậu.Thẩm Mặc Trần cảm thấy miệng mình bị kéo căng đến nỗi sắp đơ luôn rồi.“Đào Tử...” Cậu hít sâu một hơi, ý muốn làm cho mình bình tĩnh lại, sau đó dùng một giọng điệu thật sựrất là kiềm chế rồi, mỉm cười nhìn bé ngốc nói “Chẳng lẽ tên anh đảo lại không phải là Trầm Mặc sao?”“Hả?” Quả đào nhỏ chống cằm, nghĩ ngợi rốt cuộc cũng bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, vỗ đầu mình nói“Đúng vậy ha, sao em lại không nghĩ ra nhỉ!!”Con chuột trong tay quả đảo một lần nữa chạy đến giao diện QQ, nhẹ nhàng gõ ba chữ “Trầm Mặc Thẩm.” Sau đó quay đầu không dám chắc chắn nhìn cậu, trên mặt cậu tuy là cười nhưng mà nhìn sao cũng giống như không được vui, chỉ nhìn cô cười khó hiểu như vậy, nhìn đến độ cô nàng trong lòng cũng dựng cả lông~~~~“không cần.” Thẩm Mặc Trần hít sâu một hơi, để cho cô nàng thay đổi nữa chắc sẽ bị cô nàng làm cho tức chết.Cậu đoạt lấy con chuột trong tay bé ngốc, sau đó điền một chút vào khoản mục họ tên, tùy tiện ấn phiếm, đánh lên hai chữ ‘Khúc Kỳ’“Vì sao anh muốn đặt tên là Khúc Kỳ?” Quả đào nhỏ ngốc nghếch nào đó buồn bực nhìn hai chữ này, hình như là ngày thường anh ấy đâu có thích ăn đồ ngọt đâu.“Chẳng lẽ em không biết Khúc Kỳ của nước ngoài trong truyền thuyết chính là Đào Tô của nước mình sao?” Thẩm Mặc Trần sửa tên xong rồi, đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống “Chẳng qua, so với Đào Tô thìnó tinh xảo đẹp mắt hơn, sang trọng hơn, một khối Khúc Kỳ nho nhỏ có thể mua được bốn khối Đào Tô cỡ lớn mà thôi.”“A, ý của anh là, bản chất của chúng ta giống nhau, cùng một loại sao?”“không, ý của anh là, một mình anh gấp bốn lần em, hơn nữa...” Thẩm Mặc Trần dừng lại, hạ người thấp xuống, ở bên tai quả đào nhỏ thì thầm “Khúc Kỳ được nhiều người yêu thích hơn so với Đào Tô...”“Đào Tô” 桃酥 một thứ bánh làm bằng trái đàoKhúc kỳ = cookies (bánh quy)

Chương 94: Khúc kỳ cùng đào tô 2