Tác giả:

Edit: Băng Vy Beta: Du, Pio O0O—O0O Trong đại sảnh trang trọng của Hoàng gia hôm nay có mặt đông đảo các nhân vật chủ sự của các chi nhánh dưới trướng Hoàng gia. Những người có địa vị cao được ngồi trên ghế tựa, nhưng thân là người trong đội vệ sĩ thì sẽ không có đãi ngộ như vậy, chỉ có thể im lặng đứng phía sau đội trưởng nhà mình sẵn sàng nghênh đón quân địch. Hoàng Hân Duật bước vào phòng, dùng tư thế vương giả thong dong tiến đến ghế chủ tọa, theo sát sau hắn là người hắn yêu bấy lâu, gần đây nhất mới có thể bên nhau, người yêu thanh mai trúc mã của hắn — Mạc Quân Trình. Hai người đều là đàn ông, nhưng ở Hoàng gia từ trước đến nay ‘lấy chủ vi tôn’ (  chủ là vua ) làm điều lệ, thế nên không có người nào dám đối với mối quan hệ và tình yêu sâu đậm của hai người bọn họ mà khinh thường hoặc có ánh mắt hèn mọn. Mọi người trên dưới Hoàng gia đều biết lão đại nhà mình yêu người con trai kia, lấy địa vị ngang hàng đối đãi cậu, người nọ cũng đã như một vị chủ tử khác của Hoàng gia.…

Quyển 2 - Chương 34-1: Tiết tử 2

Thác LuyếnTác giả: Điển YTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Ngược Edit: Băng Vy Beta: Du, Pio O0O—O0O Trong đại sảnh trang trọng của Hoàng gia hôm nay có mặt đông đảo các nhân vật chủ sự của các chi nhánh dưới trướng Hoàng gia. Những người có địa vị cao được ngồi trên ghế tựa, nhưng thân là người trong đội vệ sĩ thì sẽ không có đãi ngộ như vậy, chỉ có thể im lặng đứng phía sau đội trưởng nhà mình sẵn sàng nghênh đón quân địch. Hoàng Hân Duật bước vào phòng, dùng tư thế vương giả thong dong tiến đến ghế chủ tọa, theo sát sau hắn là người hắn yêu bấy lâu, gần đây nhất mới có thể bên nhau, người yêu thanh mai trúc mã của hắn — Mạc Quân Trình. Hai người đều là đàn ông, nhưng ở Hoàng gia từ trước đến nay ‘lấy chủ vi tôn’ (  chủ là vua ) làm điều lệ, thế nên không có người nào dám đối với mối quan hệ và tình yêu sâu đậm của hai người bọn họ mà khinh thường hoặc có ánh mắt hèn mọn. Mọi người trên dưới Hoàng gia đều biết lão đại nhà mình yêu người con trai kia, lấy địa vị ngang hàng đối đãi cậu, người nọ cũng đã như một vị chủ tử khác của Hoàng gia.… Edit: Băng VyBeta: Du, PioO0O—O0OYêu là gì? Sau khi người đó chết đi, hắn đột nhiên cảm thấy nghi hoặc…Người đó nói cho hắn biết hắn không hiểu thế nào là yêu.Người đó nói cho hắn biết người đó thật lòng yêu người đàn bà kia.Rốt cuộc —— yêu là gì?Nếu tình cảm hắn dành cho người đó không phải là yêu.Như vậy, vì sao giữa người đó và ả ta lại có thể xưng là yêu chứ?Nhìn vào nét mặt anh tuấn không chút huyết sắc của y, hắn nghi hoặc…Mà đối mặt với khuôn mặt nhợt nhạt, tiều tụy kia, hắn càng thêm nghi hoặc…Vì sao lại như vậy? Vì cái gì mà lại đau lòng?Vì sao nghe thấy y muốn dùng thân mình mà mạo hiểm lại cảm thấy tức giận; vì sao thấy y hai mắt đẫm lệ doanh tròng lại cảm thấy trăm mối ngổn ngang?Vì sao không thả y đi? Vì sao muốn giữ y lại?Chăm sóc y không khó, khó nhất chính là cảm giác hắn đối với y là gì?Là tình sao? Là yêu sao?Một kẻ không hiểu tình, không biết yêu như hắn… sẽ yêu sao?Sau khi hắn tự nhận đã đem tất cả tình lẫn yêu đều cho người đó, trái tim hắn còn có thể chứa đựng hình bóng y nữa sao?“Mặc dù làm sai cũng muốn tiếp tục sai.”Nhưng làm như vậy… Thật sự có thể tìm được đáp án ư?

Edit: Băng Vy

Beta: Du, Pio

O0O—O0O

Yêu là gì? Sau khi người đó chết đi, hắn đột nhiên cảm thấy nghi hoặc…

Người đó nói cho hắn biết hắn không hiểu thế nào là yêu.

Người đó nói cho hắn biết người đó thật lòng yêu người đàn bà kia.

Rốt cuộc —— yêu là gì?

Nếu tình cảm hắn dành cho người đó không phải là yêu.

Như vậy, vì sao giữa người đó và ả ta lại có thể xưng là yêu chứ?

Nhìn vào nét mặt anh tuấn không chút huyết sắc của y, hắn nghi hoặc…

Mà đối mặt với khuôn mặt nhợt nhạt, tiều tụy kia, hắn càng thêm nghi hoặc…

Vì sao lại như vậy? Vì cái gì mà lại đau lòng?

Vì sao nghe thấy y muốn dùng thân mình mà mạo hiểm lại cảm thấy tức giận; vì sao thấy y hai mắt đẫm lệ doanh tròng lại cảm thấy trăm mối ngổn ngang?

Vì sao không thả y đi? Vì sao muốn giữ y lại?

Chăm sóc y không khó, khó nhất chính là cảm giác hắn đối với y là gì?

Là tình sao? Là yêu sao?

Một kẻ không hiểu tình, không biết yêu như hắn… sẽ yêu sao?

Sau khi hắn tự nhận đã đem tất cả tình lẫn yêu đều cho người đó, trái tim hắn còn có thể chứa đựng hình bóng y nữa sao?

“Mặc dù làm sai cũng muốn tiếp tục sai.”

Nhưng làm như vậy… Thật sự có thể tìm được đáp án ư?

Thác LuyếnTác giả: Điển YTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Ngược Edit: Băng Vy Beta: Du, Pio O0O—O0O Trong đại sảnh trang trọng của Hoàng gia hôm nay có mặt đông đảo các nhân vật chủ sự của các chi nhánh dưới trướng Hoàng gia. Những người có địa vị cao được ngồi trên ghế tựa, nhưng thân là người trong đội vệ sĩ thì sẽ không có đãi ngộ như vậy, chỉ có thể im lặng đứng phía sau đội trưởng nhà mình sẵn sàng nghênh đón quân địch. Hoàng Hân Duật bước vào phòng, dùng tư thế vương giả thong dong tiến đến ghế chủ tọa, theo sát sau hắn là người hắn yêu bấy lâu, gần đây nhất mới có thể bên nhau, người yêu thanh mai trúc mã của hắn — Mạc Quân Trình. Hai người đều là đàn ông, nhưng ở Hoàng gia từ trước đến nay ‘lấy chủ vi tôn’ (  chủ là vua ) làm điều lệ, thế nên không có người nào dám đối với mối quan hệ và tình yêu sâu đậm của hai người bọn họ mà khinh thường hoặc có ánh mắt hèn mọn. Mọi người trên dưới Hoàng gia đều biết lão đại nhà mình yêu người con trai kia, lấy địa vị ngang hàng đối đãi cậu, người nọ cũng đã như một vị chủ tử khác của Hoàng gia.… Edit: Băng VyBeta: Du, PioO0O—O0OYêu là gì? Sau khi người đó chết đi, hắn đột nhiên cảm thấy nghi hoặc…Người đó nói cho hắn biết hắn không hiểu thế nào là yêu.Người đó nói cho hắn biết người đó thật lòng yêu người đàn bà kia.Rốt cuộc —— yêu là gì?Nếu tình cảm hắn dành cho người đó không phải là yêu.Như vậy, vì sao giữa người đó và ả ta lại có thể xưng là yêu chứ?Nhìn vào nét mặt anh tuấn không chút huyết sắc của y, hắn nghi hoặc…Mà đối mặt với khuôn mặt nhợt nhạt, tiều tụy kia, hắn càng thêm nghi hoặc…Vì sao lại như vậy? Vì cái gì mà lại đau lòng?Vì sao nghe thấy y muốn dùng thân mình mà mạo hiểm lại cảm thấy tức giận; vì sao thấy y hai mắt đẫm lệ doanh tròng lại cảm thấy trăm mối ngổn ngang?Vì sao không thả y đi? Vì sao muốn giữ y lại?Chăm sóc y không khó, khó nhất chính là cảm giác hắn đối với y là gì?Là tình sao? Là yêu sao?Một kẻ không hiểu tình, không biết yêu như hắn… sẽ yêu sao?Sau khi hắn tự nhận đã đem tất cả tình lẫn yêu đều cho người đó, trái tim hắn còn có thể chứa đựng hình bóng y nữa sao?“Mặc dù làm sai cũng muốn tiếp tục sai.”Nhưng làm như vậy… Thật sự có thể tìm được đáp án ư?

Quyển 2 - Chương 34-1: Tiết tử 2