Tác giả:

“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa…

Chương 128

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: MayĐợi Điền Kỳ Kỳ hoi phản ứng lại, trên mặt dâng lên một mảnh phẫn nộ, cô dùng sức đẩy anh, muốn tránh đi hơi thở nam tính độc hữu của anh, muốn tránh thoát nụ hôn quen thuộc mà dụ hoặc của anh, “Anh buông tôi ra.” Hơi thở Điền Kỳ Kỳ không ổn phun ra.Lâm Dật vốn dĩ cũng chỉ là muốn thực hiện đánh cuộc với Điền Bảo Bảo thôi. Nhưng bộ dáng dục cự còn nghênh giờ phút này của cô ở trong mắt Lâm Dật lại thành một loại dụ hoặc trí mạng. Đôi mắt đẹp trộn lẫn vẻ hoảng sợ trừng đến tròn tròn, lông mi thật dài rung động, bởi vì hô hấp không ổn mà cánh mũi phập phồng, còn có cánh môi hồng nhuận như anh đào bởi vì khẩn trương mà run rẩy, làm ý định muốn có được liền ngừng ban đầu của anh xảy ra thay đổi.Anh bỗng nhiên cảm thấy có chút choáng váng, gương mặt cô phóng đại vô hạn trong tầm mắt mình làm anh mất đi ý chí chống cự, hoặc là nói thật ra anh hoàn toàn không muốn đi kháng cự.Anh không có đáp lại lời nói của cô, nhưng cũng không có ý muốn buông cô ra, vẫn ôm cô đến gắt gao, ánh mắt thâm thúy dừng lại ở trên mặt cô, mang theo một loại nghiêm túcgiữ kín như bưng, môi mỏng hơi mím lại, ý cười như có như không, giống như là một khối đá ngầm nặng nề rơi vào hồ trong lòng cô, kích khởi gợn sóng cùng với hít thở không thông anh mang đến cho cô đan xen ở một chỗ. Điền Kỳ Kỳ chợt mất đi ý chí phản kháng, người đàn ông này, lạnh lẽo, đạm mạc, soái khí, ôn nhu, thâm tình…… khí chất và biểu tình tương phản cực hạn đều có thể được anh suy diễn thật là kỳ diệu.Không có ngoài ý muốn, môi anh lại rơi xuống trên môi cô lần nữa, không bá đạo giống như lần giận dỗi trước, lúc này đây nụ hôn lại mang theo t*nh d*c nồng đậm và bá đạo đòi lấy, lưỡi dài của anh thành thạo câu lên điềm mỹ và mềm mại của cô, hoàn toàn rót tà mị độc đáo và mê hoặc của mình vào miệng thơm của cô……Điền Kỳ Kỳ thừa nhận nhiệt tình cuồng bạo mà mãnh liệt như bão táp của anh, không biết nên đi phản kháng hay là nên đón nhận, cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc với người đàn ông này, thậm chí mùi hương trên người anh đều là quen thuộc như vậy, mùi thuốc lá và mùi xạ hương nhàn nhạt gãi đúng chỗ ngứa xen lẫn triệt triệt để để bao vây cô, tay cô gắt gao bắt lấy cánh tay anh, khẩn trương, khiếp nhiên, thẹn thùng……vẫn không ngừng tập kích trái tim cô…

Editor: May

Đợi Điền Kỳ Kỳ hoi phản ứng lại, trên mặt dâng lên một mảnh phẫn nộ, cô dùng sức đẩy anh, muốn tránh đi hơi thở nam tính độc hữu của anh, muốn tránh thoát nụ hôn quen thuộc mà dụ hoặc của anh, “Anh buông tôi ra.” Hơi thở Điền Kỳ Kỳ không ổn phun ra.

Lâm Dật vốn dĩ cũng chỉ là muốn thực hiện đánh cuộc với Điền Bảo Bảo thôi. Nhưng bộ dáng dục cự còn nghênh giờ phút này của cô ở trong mắt Lâm Dật lại thành một loại dụ hoặc trí mạng. Đôi mắt đẹp trộn lẫn vẻ hoảng sợ trừng đến tròn tròn, lông mi thật dài rung động, bởi vì hô hấp không ổn mà cánh mũi phập phồng, còn có cánh môi hồng nhuận như anh đào bởi vì khẩn trương mà run rẩy, làm ý định muốn có được liền ngừng ban đầu của anh xảy ra thay đổi.

Anh bỗng nhiên cảm thấy có chút choáng váng, gương mặt cô phóng đại vô hạn trong tầm mắt mình làm anh mất đi ý chí chống cự, hoặc là nói thật ra anh hoàn toàn không muốn đi kháng cự.

Anh không có đáp lại lời nói của cô, nhưng cũng không có ý muốn buông cô ra, vẫn ôm cô đến gắt gao, ánh mắt thâm thúy dừng lại ở trên mặt cô, mang theo một loại nghiêm túcgiữ kín như bưng, môi mỏng hơi mím lại, ý cười như có như không, giống như là một khối đá ngầm nặng nề rơi vào hồ trong lòng cô, kích khởi gợn sóng cùng với hít thở không thông anh mang đến cho cô đan xen ở một chỗ. Điền Kỳ Kỳ chợt mất đi ý chí phản kháng, người đàn ông này, lạnh lẽo, đạm mạc, soái khí, ôn nhu, thâm tình…… khí chất và biểu tình tương phản cực hạn đều có thể được anh suy diễn thật là kỳ diệu.

Không có ngoài ý muốn, môi anh lại rơi xuống trên môi cô lần nữa, không bá đạo giống như lần giận dỗi trước, lúc này đây nụ hôn lại mang theo t*nh d*c nồng đậm và bá đạo đòi lấy, lưỡi dài của anh thành thạo câu lên điềm mỹ và mềm mại của cô, hoàn toàn rót tà mị độc đáo và mê hoặc của mình vào miệng thơm của cô……

Điền Kỳ Kỳ thừa nhận nhiệt tình cuồng bạo mà mãnh liệt như bão táp của anh, không biết nên đi phản kháng hay là nên đón nhận, cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc với người đàn ông này, thậm chí mùi hương trên người anh đều là quen thuộc như vậy, mùi thuốc lá và mùi xạ hương nhàn nhạt gãi đúng chỗ ngứa xen lẫn triệt triệt để để bao vây cô, tay cô gắt gao bắt lấy cánh tay anh, khẩn trương, khiếp nhiên, thẹn thùng……vẫn không ngừng tập kích trái tim cô…

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: MayĐợi Điền Kỳ Kỳ hoi phản ứng lại, trên mặt dâng lên một mảnh phẫn nộ, cô dùng sức đẩy anh, muốn tránh đi hơi thở nam tính độc hữu của anh, muốn tránh thoát nụ hôn quen thuộc mà dụ hoặc của anh, “Anh buông tôi ra.” Hơi thở Điền Kỳ Kỳ không ổn phun ra.Lâm Dật vốn dĩ cũng chỉ là muốn thực hiện đánh cuộc với Điền Bảo Bảo thôi. Nhưng bộ dáng dục cự còn nghênh giờ phút này của cô ở trong mắt Lâm Dật lại thành một loại dụ hoặc trí mạng. Đôi mắt đẹp trộn lẫn vẻ hoảng sợ trừng đến tròn tròn, lông mi thật dài rung động, bởi vì hô hấp không ổn mà cánh mũi phập phồng, còn có cánh môi hồng nhuận như anh đào bởi vì khẩn trương mà run rẩy, làm ý định muốn có được liền ngừng ban đầu của anh xảy ra thay đổi.Anh bỗng nhiên cảm thấy có chút choáng váng, gương mặt cô phóng đại vô hạn trong tầm mắt mình làm anh mất đi ý chí chống cự, hoặc là nói thật ra anh hoàn toàn không muốn đi kháng cự.Anh không có đáp lại lời nói của cô, nhưng cũng không có ý muốn buông cô ra, vẫn ôm cô đến gắt gao, ánh mắt thâm thúy dừng lại ở trên mặt cô, mang theo một loại nghiêm túcgiữ kín như bưng, môi mỏng hơi mím lại, ý cười như có như không, giống như là một khối đá ngầm nặng nề rơi vào hồ trong lòng cô, kích khởi gợn sóng cùng với hít thở không thông anh mang đến cho cô đan xen ở một chỗ. Điền Kỳ Kỳ chợt mất đi ý chí phản kháng, người đàn ông này, lạnh lẽo, đạm mạc, soái khí, ôn nhu, thâm tình…… khí chất và biểu tình tương phản cực hạn đều có thể được anh suy diễn thật là kỳ diệu.Không có ngoài ý muốn, môi anh lại rơi xuống trên môi cô lần nữa, không bá đạo giống như lần giận dỗi trước, lúc này đây nụ hôn lại mang theo t*nh d*c nồng đậm và bá đạo đòi lấy, lưỡi dài của anh thành thạo câu lên điềm mỹ và mềm mại của cô, hoàn toàn rót tà mị độc đáo và mê hoặc của mình vào miệng thơm của cô……Điền Kỳ Kỳ thừa nhận nhiệt tình cuồng bạo mà mãnh liệt như bão táp của anh, không biết nên đi phản kháng hay là nên đón nhận, cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc với người đàn ông này, thậm chí mùi hương trên người anh đều là quen thuộc như vậy, mùi thuốc lá và mùi xạ hương nhàn nhạt gãi đúng chỗ ngứa xen lẫn triệt triệt để để bao vây cô, tay cô gắt gao bắt lấy cánh tay anh, khẩn trương, khiếp nhiên, thẹn thùng……vẫn không ngừng tập kích trái tim cô…

Chương 128