Tác giả:

“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa…

Chương 131

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: May “Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?” Điền Kỳ Kỳ làm sao cũng không nghĩ ra.“Cô trước đừng nghĩ nhiều như vậy, trước bình tĩnh một chút. Chờ lát nữa nghe Lâm tổng nói như thế nào?” Rebecca tận lực trấn an cảm xúc của cô. Nhìn từ sự kiện lần này, nói rõ là có người nhằm vào Điền Kỳ Kỳ, đồng thời cũng chèn ép tập đoànĐiền Lâm, có thể nói một hòn đá ném hai chim, nhất tiễn song điêu, bàn tính này chính là đánh đến đủ vang.Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy bên tai ong ong, trước mắt mơ hồ, giống như cô đã mất đi năng lực cảm giác, trên mặt dung nhan xinh đẹp không biểu tình, giống như búp bê sứ ngây ngốc đi theo bước chân Rebecca. Giống như vẫn ở trong mộng, cô mệt mỏi đạp lên mây mù mềm mại, muốn thoát đi……Hiện giờ quốc tế Hoa XA dẫn đầu công khai đăng bản thảothiết kế, như vậy cũng liền tỏ vẻ tác phẩm tôn hoàng thuộc về sản phẩm dưới cờ bọn họ. Bản thảo thiết kế của Điền Kỳ Kỳ vẫn chưa công khai với bên ngoài, nhưng vương thất Tây Ban Nha cũng đã lấy đựo bản thảo thiết kế, sau khi bọn họ nhìn thấy tin tức, liền sẽ hoài nghi vấn đề tồn tại sao chép trong đó. Hơn nữa căn cứ hiệp ước, bọn họ yêu cầu bảo mật, nói cách khác thẳng đến trước khi tiến hành hôn lễ, tất cả kiểu dáng trang sức đều không cho phép truyền lưu bên ngoài. Cho nên mặc kệ có tồn tại vấn đề sao chép hay không, trong này đã tồn tại vấn đề trái hiệp ước.Vào văn phòng tổng tài, Điền Kỳ Kỳ lại bị cảnh tượng trước mắt dọa lần nữa. Lâm Dật đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, cả người đứng ngược sáng, trên người chỉ có một áo sơ mi kaki, mấy viên nút phía trên lười nhác bị cởi bỏ, lộ ra nửa bên ngực tinh tráng. Một tay cầm điện thoại, đang vô cùng lưu loát mà dùng ngoại ngữ giao lưu, Điền Kỳ Kỳ nghe không hiểu, nghĩ đến hẳn là tiếng Tây Ban Nha. Một cái tay khác kẹp một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, rơi xuống một tầng khói bụi, mà anh lại thất thần không biết. Cả người ở dưới ánh nắng tản mát ra một loại cảm giác sa sút, nhưng lại không cho người ta cảm giác tiêu cực. Nhìn thấy các cô tới, anh vội vàng dập tắt điếu thuốc trong tay, cũng ý bảo bọn họ ngồi xuống trước.Điền Kỳ Kỳ và Rebecca liếc mắt nhìn nhau, rồi sau đó an tĩnh ngồi xuống ở một bên. Chuyện này nhất định mang đến cho anh phiền toái rất lớn đi. Nhưng bản thảo thiết kế của cô ngoại trừ người đoàn đội thấy qua còn có Lâm Dật thấy qua, liền không còn có người khác thấy qua, sao sẽ xuất hiện ở trên báo?

Editor: May 

“Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?” Điền Kỳ Kỳ làm sao cũng không nghĩ ra.

“Cô trước đừng nghĩ nhiều như vậy, trước bình tĩnh một chút. Chờ lát nữa nghe Lâm tổng nói như thế nào?” Rebecca tận lực trấn an cảm xúc của cô. Nhìn từ sự kiện lần này, nói rõ là có người nhằm vào Điền Kỳ Kỳ, đồng thời cũng chèn ép tập đoànĐiền Lâm, có thể nói một hòn đá ném hai chim, nhất tiễn song điêu, bàn tính này chính là đánh đến đủ vang.

Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy bên tai ong ong, trước mắt mơ hồ, giống như cô đã mất đi năng lực cảm giác, trên mặt dung nhan xinh đẹp không biểu tình, giống như búp bê sứ ngây ngốc đi theo bước chân Rebecca. Giống như vẫn ở trong mộng, cô mệt mỏi đạp lên mây mù mềm mại, muốn thoát đi……

Hiện giờ quốc tế Hoa XA dẫn đầu công khai đăng bản thảothiết kế, như vậy cũng liền tỏ vẻ tác phẩm tôn hoàng thuộc về sản phẩm dưới cờ bọn họ. Bản thảo thiết kế của Điền Kỳ Kỳ vẫn chưa công khai với bên ngoài, nhưng vương thất Tây Ban Nha cũng đã lấy đựo bản thảo thiết kế, sau khi bọn họ nhìn thấy tin tức, liền sẽ hoài nghi vấn đề tồn tại sao chép trong đó. Hơn nữa căn cứ hiệp ước, bọn họ yêu cầu bảo mật, nói cách khác thẳng đến trước khi tiến hành hôn lễ, tất cả kiểu dáng trang sức đều không cho phép truyền lưu bên ngoài. Cho nên mặc kệ có tồn tại vấn đề sao chép hay không, trong này đã tồn tại vấn đề trái hiệp ước.

Vào văn phòng tổng tài, Điền Kỳ Kỳ lại bị cảnh tượng trước mắt dọa lần nữa. Lâm Dật đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, cả người đứng ngược sáng, trên người chỉ có một áo sơ mi kaki, mấy viên nút phía trên lười nhác bị cởi bỏ, lộ ra nửa bên ngực tinh tráng. Một tay cầm điện thoại, đang vô cùng lưu loát mà dùng ngoại ngữ giao lưu, Điền Kỳ Kỳ nghe không hiểu, nghĩ đến hẳn là tiếng Tây Ban Nha. Một cái tay khác kẹp một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, rơi xuống một tầng khói bụi, mà anh lại thất thần không biết. Cả người ở dưới ánh nắng tản mát ra một loại cảm giác sa sút, nhưng lại không cho người ta cảm giác tiêu cực. Nhìn thấy các cô tới, anh vội vàng dập tắt điếu thuốc trong tay, cũng ý bảo bọn họ ngồi xuống trước.

Điền Kỳ Kỳ và Rebecca liếc mắt nhìn nhau, rồi sau đó an tĩnh ngồi xuống ở một bên. 

Chuyện này nhất định mang đến cho anh phiền toái rất lớn đi. Nhưng bản thảo thiết kế của cô ngoại trừ người đoàn đội thấy qua còn có Lâm Dật thấy qua, liền không còn có người khác thấy qua, sao sẽ xuất hiện ở trên báo?

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: May “Tại sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?” Điền Kỳ Kỳ làm sao cũng không nghĩ ra.“Cô trước đừng nghĩ nhiều như vậy, trước bình tĩnh một chút. Chờ lát nữa nghe Lâm tổng nói như thế nào?” Rebecca tận lực trấn an cảm xúc của cô. Nhìn từ sự kiện lần này, nói rõ là có người nhằm vào Điền Kỳ Kỳ, đồng thời cũng chèn ép tập đoànĐiền Lâm, có thể nói một hòn đá ném hai chim, nhất tiễn song điêu, bàn tính này chính là đánh đến đủ vang.Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy bên tai ong ong, trước mắt mơ hồ, giống như cô đã mất đi năng lực cảm giác, trên mặt dung nhan xinh đẹp không biểu tình, giống như búp bê sứ ngây ngốc đi theo bước chân Rebecca. Giống như vẫn ở trong mộng, cô mệt mỏi đạp lên mây mù mềm mại, muốn thoát đi……Hiện giờ quốc tế Hoa XA dẫn đầu công khai đăng bản thảothiết kế, như vậy cũng liền tỏ vẻ tác phẩm tôn hoàng thuộc về sản phẩm dưới cờ bọn họ. Bản thảo thiết kế của Điền Kỳ Kỳ vẫn chưa công khai với bên ngoài, nhưng vương thất Tây Ban Nha cũng đã lấy đựo bản thảo thiết kế, sau khi bọn họ nhìn thấy tin tức, liền sẽ hoài nghi vấn đề tồn tại sao chép trong đó. Hơn nữa căn cứ hiệp ước, bọn họ yêu cầu bảo mật, nói cách khác thẳng đến trước khi tiến hành hôn lễ, tất cả kiểu dáng trang sức đều không cho phép truyền lưu bên ngoài. Cho nên mặc kệ có tồn tại vấn đề sao chép hay không, trong này đã tồn tại vấn đề trái hiệp ước.Vào văn phòng tổng tài, Điền Kỳ Kỳ lại bị cảnh tượng trước mắt dọa lần nữa. Lâm Dật đứng ở trước cửa sổ sát đất cực lớn, cả người đứng ngược sáng, trên người chỉ có một áo sơ mi kaki, mấy viên nút phía trên lười nhác bị cởi bỏ, lộ ra nửa bên ngực tinh tráng. Một tay cầm điện thoại, đang vô cùng lưu loát mà dùng ngoại ngữ giao lưu, Điền Kỳ Kỳ nghe không hiểu, nghĩ đến hẳn là tiếng Tây Ban Nha. Một cái tay khác kẹp một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ, rơi xuống một tầng khói bụi, mà anh lại thất thần không biết. Cả người ở dưới ánh nắng tản mát ra một loại cảm giác sa sút, nhưng lại không cho người ta cảm giác tiêu cực. Nhìn thấy các cô tới, anh vội vàng dập tắt điếu thuốc trong tay, cũng ý bảo bọn họ ngồi xuống trước.Điền Kỳ Kỳ và Rebecca liếc mắt nhìn nhau, rồi sau đó an tĩnh ngồi xuống ở một bên. Chuyện này nhất định mang đến cho anh phiền toái rất lớn đi. Nhưng bản thảo thiết kế của cô ngoại trừ người đoàn đội thấy qua còn có Lâm Dật thấy qua, liền không còn có người khác thấy qua, sao sẽ xuất hiện ở trên báo?

Chương 131