Tác giả:

“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa…

Chương 145

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: MayChẳng lẽ thật sự giống như lời Phạm Thiên Du, tình yêu chết đi của anh sẽ trọng sinh bởi vì Điền Kỳ Kỳ sao? Không, sẽ không, tình yêu của anh là thuộc về Y Ninh, anh yêu cô ấy như vậy, hận không thể thay thế cô ấy đi tìm chết, sao anh còn sẽ yêu người khác? Nhưng ở sơn trang Điền Lâm, bọn họ hôn nhau ở trong đình lại đại biểu cái gì? Chẳng lẽ nói là chính mình nhìn lầm rồi sao?Vô số nghi hoặc dây dưa ở trong đầu, khiến người cắt không đứt, gỡ càng rối hơn. Tâm tình Rebecca nặng nề ngã xuống giường, bởi vì một hồi ầm ĩ của Phạm Thiên Du, làm nỗi lòng vốn bình tĩnh của cô ở đêm khuya này trở nên cuồng loạn bất an.Nếu vận mệnh an bài bọn họ phải gặp nhau, vì sao lại không ban cho bọn họ duyên phận càng sâu chứ?Một cơn gió đột ngột không biết thổi bản thảo thiết kế trong tay cô đến nơi nào rồi làm trong khoảng thời gian ngắn cô lo âu không thôi, đó chính là bản vẽ thiết kế cô tốn rất nhiều tinh lực hoàn thành, là phải dùng để tham gia thi đấu cả nước. Cô tuyệt đối không thể để tất cả tâm huyết nước đổ chảy về hướng đông.Rồi sau đó khi cô cơ hồ muốn lâm vào tuyệt vọng, cô thấy được bản thảo thiết kế giấy trong tay anh, liền giống như sau khi xuyên qua một đêm tối đen vô hạn, rốt cuộc nghênh đón ánh rạng đôngsáng sớm. “Bạn học, bạn có thể trả bản thảo thiết kế lại cho tôi không, đây là của tôi.” Cô vỗ b* ng*c, bởi vì đồ vật mất mà tìm lại được nên cảm thấy vô cùng kích động“À, vậy sao? Cô làm sao chứng minh là của cô?” Anh xoay người, khuôn mặt anh tuấn rơi vào mí mắt mình, quả thực làm người có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Lời nói nghi ngờ của anh vẫn không làm cô cảm thấy không vui ngược lại bởi vì cẩn thận của anh mà cảm thấy vui sướng, ít nhất như vậy anh sẽ không dễ dàng đưa giấy viết bản thảo cho người khác.“Đây đương nhiên là của tôi. Bởi vì phía trên vẽ một cặp nhẫn đôi, là tôi muốn dùng đề tham gia cuộc thi thiết kế trang sức, hơn nữa hôm nay chính là ngày nộp bản thảo, cho nên với tôi mà nói là rất quan trọng.” Rebecca vẫn có thể tinh tường nhớ rõ đối thoại của hai người lúc ấy, rất đơn giản, lại chữ chữ phất động dây tâm, làm lòng người ẩn ẩn kích động.Vì thế một ngày kia, cô rốt cuộc nhận thức nhân vật thần thoại nổi danh đã lâu -- Lâm Dật. Từ đây cô liền vẫn luôn khát vọng hai người có thể lại gặp mặt lần nữa.

Editor: May

Chẳng lẽ thật sự giống như lời Phạm Thiên Du, tình yêu chết đi của anh sẽ trọng sinh bởi vì Điền Kỳ Kỳ sao? Không, sẽ không, tình yêu của anh là thuộc về Y Ninh, anh yêu cô ấy như vậy, hận không thể thay thế cô ấy đi tìm chết, sao anh còn sẽ yêu người khác? Nhưng ở sơn trang Điền Lâm, bọn họ hôn nhau ở trong đình lại đại biểu cái gì? Chẳng lẽ nói là chính mình nhìn lầm rồi sao?

Vô số nghi hoặc dây dưa ở trong đầu, khiến người cắt không đứt, gỡ càng rối hơn. Tâm tình Rebecca nặng nề ngã xuống giường, bởi vì một hồi ầm ĩ của Phạm Thiên Du, làm nỗi lòng vốn bình tĩnh của cô ở đêm khuya này trở nên cuồng loạn bất an.

Nếu vận mệnh an bài bọn họ phải gặp nhau, vì sao lại không ban cho bọn họ duyên phận càng sâu chứ?

Một cơn gió đột ngột không biết thổi bản thảo thiết kế trong tay cô đến nơi nào rồi làm trong khoảng thời gian ngắn cô lo âu không thôi, đó chính là bản vẽ thiết kế cô tốn rất nhiều tinh lực hoàn thành, là phải dùng để tham gia thi đấu cả nước. Cô tuyệt đối không thể để tất cả tâm huyết nước đổ chảy về hướng đông.

Rồi sau đó khi cô cơ hồ muốn lâm vào tuyệt vọng, cô thấy được bản thảo thiết kế giấy trong tay anh, liền giống như sau khi xuyên qua một đêm tối đen vô hạn, rốt cuộc nghênh đón ánh rạng đôngsáng sớm. “Bạn học, bạn có thể trả bản thảo thiết kế lại cho tôi không, đây là của tôi.” Cô vỗ b* ng*c, bởi vì đồ vật mất mà tìm lại được nên cảm thấy vô cùng kích động

“À, vậy sao? Cô làm sao chứng minh là của cô?” Anh xoay người, khuôn mặt anh tuấn rơi vào mí mắt mình, quả thực làm người có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Lời nói nghi ngờ của anh vẫn không làm cô cảm thấy không vui ngược lại bởi vì cẩn thận của anh mà cảm thấy vui sướng, ít nhất như vậy anh sẽ không dễ dàng đưa giấy viết bản thảo cho người khác.

“Đây đương nhiên là của tôi. Bởi vì phía trên vẽ một cặp nhẫn đôi, là tôi muốn dùng đề tham gia cuộc thi thiết kế trang sức, hơn nữa hôm nay chính là ngày nộp bản thảo, cho nên với tôi mà nói là rất quan trọng.” Rebecca vẫn có thể tinh tường nhớ rõ đối thoại của hai người lúc ấy, rất đơn giản, lại chữ chữ phất động dây tâm, làm lòng người ẩn ẩn kích động.

Vì thế một ngày kia, cô rốt cuộc nhận thức nhân vật thần thoại nổi danh đã lâu -- Lâm Dật. Từ đây cô liền vẫn luôn khát vọng hai người có thể lại gặp mặt lần nữa.

Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy ĐiTác giả: Tử Phi NinhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng“Mẹ à, mẹ nói thật với con đi, ba con là ai vậy. Ba con có là tội phạm giết người thì con cũng không sao đâu.” Điền Bảo Bảo cầm ipad bước đến gần Điền Kỳ Kỳ. Câu hỏi cứ như vô tình, bâng quơ nhưng bên trong lại có mục đích rõ ràng. Điền Kỳ Kỳ đang nằm thẳng cẳng trên sô pha, nghe con trai hỏi như thế thì liền cảnh giác. “Con trai, con hỏi cái này làm gì?” Điền Bảo Bối nghe Điền Kỳ Kỳ nói thế thì hơi phiền. Bàn tay mũm mĩm vẽ vẽ trên Ipad vài đường, lại lập kỉ lục mới trong game, mới hài lòng ném Ipad qua một bên. Cậu nhóc nhích lại gần mẹ mình “Thông minh, dũng cảm, lanh lợi, đáng yêu, ngoan ngoãn, đẹp trai ngời ngời, là tiểu thiên tài ai gặp cũng thích- chính là Điền Bảo Bảo con, thế mà lại không biết ba mình là ai…Chuyện này thật là mất mặt!” Bàn tay múp múp đầy thịt kéo lấy gấu áo của Điền Kỳ Kỳ, dùng bộ mặt “quyến rũ chết người” phát huy hết cỡ. Điền Kỳ Kỳ nghĩ rằng đó chỉ là lòng hiếu kỳ của đứa nhóc bảy tuổi, cô liền yên tâm vài phần. Nếu như con trai mình giống với những đứa… Editor: MayChẳng lẽ thật sự giống như lời Phạm Thiên Du, tình yêu chết đi của anh sẽ trọng sinh bởi vì Điền Kỳ Kỳ sao? Không, sẽ không, tình yêu của anh là thuộc về Y Ninh, anh yêu cô ấy như vậy, hận không thể thay thế cô ấy đi tìm chết, sao anh còn sẽ yêu người khác? Nhưng ở sơn trang Điền Lâm, bọn họ hôn nhau ở trong đình lại đại biểu cái gì? Chẳng lẽ nói là chính mình nhìn lầm rồi sao?Vô số nghi hoặc dây dưa ở trong đầu, khiến người cắt không đứt, gỡ càng rối hơn. Tâm tình Rebecca nặng nề ngã xuống giường, bởi vì một hồi ầm ĩ của Phạm Thiên Du, làm nỗi lòng vốn bình tĩnh của cô ở đêm khuya này trở nên cuồng loạn bất an.Nếu vận mệnh an bài bọn họ phải gặp nhau, vì sao lại không ban cho bọn họ duyên phận càng sâu chứ?Một cơn gió đột ngột không biết thổi bản thảo thiết kế trong tay cô đến nơi nào rồi làm trong khoảng thời gian ngắn cô lo âu không thôi, đó chính là bản vẽ thiết kế cô tốn rất nhiều tinh lực hoàn thành, là phải dùng để tham gia thi đấu cả nước. Cô tuyệt đối không thể để tất cả tâm huyết nước đổ chảy về hướng đông.Rồi sau đó khi cô cơ hồ muốn lâm vào tuyệt vọng, cô thấy được bản thảo thiết kế giấy trong tay anh, liền giống như sau khi xuyên qua một đêm tối đen vô hạn, rốt cuộc nghênh đón ánh rạng đôngsáng sớm. “Bạn học, bạn có thể trả bản thảo thiết kế lại cho tôi không, đây là của tôi.” Cô vỗ b* ng*c, bởi vì đồ vật mất mà tìm lại được nên cảm thấy vô cùng kích động“À, vậy sao? Cô làm sao chứng minh là của cô?” Anh xoay người, khuôn mặt anh tuấn rơi vào mí mắt mình, quả thực làm người có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Lời nói nghi ngờ của anh vẫn không làm cô cảm thấy không vui ngược lại bởi vì cẩn thận của anh mà cảm thấy vui sướng, ít nhất như vậy anh sẽ không dễ dàng đưa giấy viết bản thảo cho người khác.“Đây đương nhiên là của tôi. Bởi vì phía trên vẽ một cặp nhẫn đôi, là tôi muốn dùng đề tham gia cuộc thi thiết kế trang sức, hơn nữa hôm nay chính là ngày nộp bản thảo, cho nên với tôi mà nói là rất quan trọng.” Rebecca vẫn có thể tinh tường nhớ rõ đối thoại của hai người lúc ấy, rất đơn giản, lại chữ chữ phất động dây tâm, làm lòng người ẩn ẩn kích động.Vì thế một ngày kia, cô rốt cuộc nhận thức nhân vật thần thoại nổi danh đã lâu -- Lâm Dật. Từ đây cô liền vẫn luôn khát vọng hai người có thể lại gặp mặt lần nữa.

Chương 145