Tác giả:

Tên ta gọi là Triệu Phỉ Vân, là tiểu công tử của Thất vương phủ, ta không có mẫu thân, nhưng lại có hai vị phụ thân rất thú vị. Trước tiên nói về hai vị phụ thân của ta đi ~ Phụ thân Triệu Vĩnh Hoàn của ta là thất vương gia, là đệ đệ mà đương kim Hoàng Thượng sủng ái nhất, đã từng hai lần đánh bại Liêu binh. Người văn võ song toàn, đã thế trời sinh dáng vẻ anh tuấn phi phàm có thể khiến toàn bộ thiếu nữ Biện Kinh nguyện vì người mà chết a, ngọc thụ lâm phong đương nhiên không phải nói chơi. Người rất ôn nhu, thế nhưng mặt ôn nhu nhất thông thường chỉ để lộ với một người. Không sai, người kia chính là tiểu phụ thân của ta – Liễu Phỉ. Tiểu phụ thân của ta là bảo bổi nhi tử của trọng thần lưỡng triều Liễu thừa tướng, nghĩa đệ đương kinh Hoàng Thượng thương yêu nhất, đệ đệ mà Hoàng Hậu nương nương đau tiếc nhất, bằng hữu Ngũ vương gia Thâm thúc thúc thích chơi cùng nhất, thần y diệu thủ hồi xuân đệ nhất Biện Kinh. Tiểu phụ thân là nam tử đẹp nhất mà ta từng thấy, thời khắc mày liễu phi…

Chương 4

Ngã Đích Đa Đa Dữ Tiểu Đa Đa Nhị Tam SựTác giả: Phi NgữTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcTên ta gọi là Triệu Phỉ Vân, là tiểu công tử của Thất vương phủ, ta không có mẫu thân, nhưng lại có hai vị phụ thân rất thú vị. Trước tiên nói về hai vị phụ thân của ta đi ~ Phụ thân Triệu Vĩnh Hoàn của ta là thất vương gia, là đệ đệ mà đương kim Hoàng Thượng sủng ái nhất, đã từng hai lần đánh bại Liêu binh. Người văn võ song toàn, đã thế trời sinh dáng vẻ anh tuấn phi phàm có thể khiến toàn bộ thiếu nữ Biện Kinh nguyện vì người mà chết a, ngọc thụ lâm phong đương nhiên không phải nói chơi. Người rất ôn nhu, thế nhưng mặt ôn nhu nhất thông thường chỉ để lộ với một người. Không sai, người kia chính là tiểu phụ thân của ta – Liễu Phỉ. Tiểu phụ thân của ta là bảo bổi nhi tử của trọng thần lưỡng triều Liễu thừa tướng, nghĩa đệ đương kinh Hoàng Thượng thương yêu nhất, đệ đệ mà Hoàng Hậu nương nương đau tiếc nhất, bằng hữu Ngũ vương gia Thâm thúc thúc thích chơi cùng nhất, thần y diệu thủ hồi xuân đệ nhất Biện Kinh. Tiểu phụ thân là nam tử đẹp nhất mà ta từng thấy, thời khắc mày liễu phi… Thế nhưng nếu cọ trong lòng phụ thân, tiểu phụ thân sẽ ăn dấm chua của phụ thân, dốc sức đoạt ta, sau đó ba người cùng ngã trên mặt đất thành một hàng, bất quá dù cuối cùng ta có bỏ trốn, cũng bị phụ thân đem ra ngoài xử lý, rồi thì Lâm bá của Thất vương phủ sẽ đến dẫn ta đi, phụ thân thì đóng kín mít cửa phòng, ta hỏi Lâm bá vậy để làm gì, Lâm bá nói không thích hợp cho trẻ con nên cho tới giờ cũng không có giải đáp cho ta.Ta quyết định, lần sau sẽ thử hỏi Nhược Sở ca ca.Có đôi khi chẳng biết tại sao tiểu phụ thân sáng sớm lại không dậy, cho nên nếu ta dậy sớm, phụ thân sẽ cho ta chui vào chăn bông ấm áp của tiểu phụ thân, sau đó phụ thân cũng vào tảo triều ~Nhưng kết quả thông thường của việc ấy là ta ngủ quá nhiều=_=|||Bởi vì tiểu phụ thân thích nhất ta tiến vào chăn rồi kể chuyện xưa cho ta.“Vân nhi, ta kể cho con nghe một cố sự.”Tiểu phụ thân híp mắt lười biếng mở đầu. Hóa ra tiểu phụ thân muốn kể chuyện ~~ ta gật đầu cao hứng. Tiểu phụ thân mới bắt đầu nói.“Thưở xưa, có một cô nương, mẫu thân của nàng bị bệnh, chứng bệnh của mẫu thân nàng là sắc mặt vàng vọt, môi trắng nhợt, hôn mê bất tỉnh, khi lạnh khi nóng, hoặc là co giật, dần dần xuất hiện tình trạng thổ huyết, mê man nói mớ. Cô nương lên núi tìm thuốc cứu mẹ, nàng hái long tu thảo, tang chi kim, còn có mộc vĩ thảo. Ba loại dược liệu ấy nghiền nát phối trộn, dùng nước uống vào. Long tu thảo rễ nhiều, râu nhiều, sắc vi hoàng, có công hiệu thuận khí. Tang chi kim, lá xanh thẫm, gân lá phức tạp mà rõ nét, cành to, lấy cành đem ngao dược dùng, có công dụng dưỡng thần giải độc…”“Tiểu phụ thân, người đang nói cái gì vậy a? Vân nhi nghe không hiểu.” Ta nửa mơ nửa tỉnh hỏi.“Ta nói với con về y thuật a.” Tiểu phụ thân uể oải đáp.“Tiểu phụ thân, người không phải nói muốn kể chuyện xưa cho ta nghe sao?”“Theo ta mà nói, y thuật cũng là chuyện xưa, ta vì muốn chiều con, nên đã quyết định cho thêm một cô nương vào.” Tiểu phụ thân như thế nói =_=|||Ta hối hận điểm điểm đầu đáp ứng để tiểu phụ thân kể truyện cho ta nghe…>____

Thế nhưng nếu cọ trong lòng phụ thân, tiểu phụ thân sẽ ăn dấm chua của phụ thân, dốc sức đoạt ta, sau đó ba người cùng ngã trên mặt đất thành một hàng, bất quá dù cuối cùng ta có bỏ trốn, cũng bị phụ thân đem ra ngoài xử lý, rồi thì Lâm bá của Thất vương phủ sẽ đến dẫn ta đi, phụ thân thì đóng kín mít cửa phòng, ta hỏi Lâm bá vậy để làm gì, Lâm bá nói không thích hợp cho trẻ con nên cho tới giờ cũng không có giải đáp cho ta.

Ta quyết định, lần sau sẽ thử hỏi Nhược Sở ca ca.

Có đôi khi chẳng biết tại sao tiểu phụ thân sáng sớm lại không dậy, cho nên nếu ta dậy sớm, phụ thân sẽ cho ta chui vào chăn bông ấm áp của tiểu phụ thân, sau đó phụ thân cũng vào tảo triều ~

Nhưng kết quả thông thường của việc ấy là ta ngủ quá nhiều=_=|||

Bởi vì tiểu phụ thân thích nhất ta tiến vào chăn rồi kể chuyện xưa cho ta.

“Vân nhi, ta kể cho con nghe một cố sự.”

Tiểu phụ thân híp mắt lười biếng mở đầu. Hóa ra tiểu phụ thân muốn kể chuyện ~~ ta gật đầu cao hứng. Tiểu phụ thân mới bắt đầu nói.

“Thưở xưa, có một cô nương, mẫu thân của nàng bị bệnh, chứng bệnh của mẫu thân nàng là sắc mặt vàng vọt, môi trắng nhợt, hôn mê bất tỉnh, khi lạnh khi nóng, hoặc là co giật, dần dần xuất hiện tình trạng thổ huyết, mê man nói mớ. Cô nương lên núi tìm thuốc cứu mẹ, nàng hái long tu thảo, tang chi kim, còn có mộc vĩ thảo. Ba loại dược liệu ấy nghiền nát phối trộn, dùng nước uống vào. Long tu thảo rễ nhiều, râu nhiều, sắc vi hoàng, có công hiệu thuận khí. Tang chi kim, lá xanh thẫm, gân lá phức tạp mà rõ nét, cành to, lấy cành đem ngao dược dùng, có công dụng dưỡng thần giải độc…”

“Tiểu phụ thân, người đang nói cái gì vậy a? Vân nhi nghe không hiểu.” Ta nửa mơ nửa tỉnh hỏi.

“Ta nói với con về y thuật a.” Tiểu phụ thân uể oải đáp.

“Tiểu phụ thân, người không phải nói muốn kể chuyện xưa cho ta nghe sao?”

“Theo ta mà nói, y thuật cũng là chuyện xưa, ta vì muốn chiều con, nên đã quyết định cho thêm một cô nương vào.” Tiểu phụ thân như thế nói =_=|||

Ta hối hận điểm điểm đầu đáp ứng để tiểu phụ thân kể truyện cho ta nghe…>____

Ngã Đích Đa Đa Dữ Tiểu Đa Đa Nhị Tam SựTác giả: Phi NgữTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcTên ta gọi là Triệu Phỉ Vân, là tiểu công tử của Thất vương phủ, ta không có mẫu thân, nhưng lại có hai vị phụ thân rất thú vị. Trước tiên nói về hai vị phụ thân của ta đi ~ Phụ thân Triệu Vĩnh Hoàn của ta là thất vương gia, là đệ đệ mà đương kim Hoàng Thượng sủng ái nhất, đã từng hai lần đánh bại Liêu binh. Người văn võ song toàn, đã thế trời sinh dáng vẻ anh tuấn phi phàm có thể khiến toàn bộ thiếu nữ Biện Kinh nguyện vì người mà chết a, ngọc thụ lâm phong đương nhiên không phải nói chơi. Người rất ôn nhu, thế nhưng mặt ôn nhu nhất thông thường chỉ để lộ với một người. Không sai, người kia chính là tiểu phụ thân của ta – Liễu Phỉ. Tiểu phụ thân của ta là bảo bổi nhi tử của trọng thần lưỡng triều Liễu thừa tướng, nghĩa đệ đương kinh Hoàng Thượng thương yêu nhất, đệ đệ mà Hoàng Hậu nương nương đau tiếc nhất, bằng hữu Ngũ vương gia Thâm thúc thúc thích chơi cùng nhất, thần y diệu thủ hồi xuân đệ nhất Biện Kinh. Tiểu phụ thân là nam tử đẹp nhất mà ta từng thấy, thời khắc mày liễu phi… Thế nhưng nếu cọ trong lòng phụ thân, tiểu phụ thân sẽ ăn dấm chua của phụ thân, dốc sức đoạt ta, sau đó ba người cùng ngã trên mặt đất thành một hàng, bất quá dù cuối cùng ta có bỏ trốn, cũng bị phụ thân đem ra ngoài xử lý, rồi thì Lâm bá của Thất vương phủ sẽ đến dẫn ta đi, phụ thân thì đóng kín mít cửa phòng, ta hỏi Lâm bá vậy để làm gì, Lâm bá nói không thích hợp cho trẻ con nên cho tới giờ cũng không có giải đáp cho ta.Ta quyết định, lần sau sẽ thử hỏi Nhược Sở ca ca.Có đôi khi chẳng biết tại sao tiểu phụ thân sáng sớm lại không dậy, cho nên nếu ta dậy sớm, phụ thân sẽ cho ta chui vào chăn bông ấm áp của tiểu phụ thân, sau đó phụ thân cũng vào tảo triều ~Nhưng kết quả thông thường của việc ấy là ta ngủ quá nhiều=_=|||Bởi vì tiểu phụ thân thích nhất ta tiến vào chăn rồi kể chuyện xưa cho ta.“Vân nhi, ta kể cho con nghe một cố sự.”Tiểu phụ thân híp mắt lười biếng mở đầu. Hóa ra tiểu phụ thân muốn kể chuyện ~~ ta gật đầu cao hứng. Tiểu phụ thân mới bắt đầu nói.“Thưở xưa, có một cô nương, mẫu thân của nàng bị bệnh, chứng bệnh của mẫu thân nàng là sắc mặt vàng vọt, môi trắng nhợt, hôn mê bất tỉnh, khi lạnh khi nóng, hoặc là co giật, dần dần xuất hiện tình trạng thổ huyết, mê man nói mớ. Cô nương lên núi tìm thuốc cứu mẹ, nàng hái long tu thảo, tang chi kim, còn có mộc vĩ thảo. Ba loại dược liệu ấy nghiền nát phối trộn, dùng nước uống vào. Long tu thảo rễ nhiều, râu nhiều, sắc vi hoàng, có công hiệu thuận khí. Tang chi kim, lá xanh thẫm, gân lá phức tạp mà rõ nét, cành to, lấy cành đem ngao dược dùng, có công dụng dưỡng thần giải độc…”“Tiểu phụ thân, người đang nói cái gì vậy a? Vân nhi nghe không hiểu.” Ta nửa mơ nửa tỉnh hỏi.“Ta nói với con về y thuật a.” Tiểu phụ thân uể oải đáp.“Tiểu phụ thân, người không phải nói muốn kể chuyện xưa cho ta nghe sao?”“Theo ta mà nói, y thuật cũng là chuyện xưa, ta vì muốn chiều con, nên đã quyết định cho thêm một cô nương vào.” Tiểu phụ thân như thế nói =_=|||Ta hối hận điểm điểm đầu đáp ứng để tiểu phụ thân kể truyện cho ta nghe…>____

Chương 4