Giọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn…
Chương 4
Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ TươiTác giả: Tâm'K Týt'N Clover'TTruyện Converter, Truyện TeenGiọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn… Lúc này,Vương Tuấn Duệ đang nhâm nhi trà dưới nhà,lâu lâu lại ngước lên cầu thang một lần,xem Hoàng Anh đã thức dậy chưa,anh không hề biết,vì đôi mắt màu đỏ tươi mà cô tự nhốt mình trong phòng,mặc dù,Hoàng Anh không biết chủ nhân của căn nhà là ai.Vương Tuấn Duệ sải bước chân dài lên phòng,qua một khúc cua rồi hắn dừng ở trước một căn phòng cánh cửa gỗ màu đen cách âm."Cạch"Cánh cửa gỗ đen mở ra,Vương Tuấn Duệ đi vào phòng,Hoàng Anh nghe được tiếng cửa mở thì giật mình.-Mục Hoàng AnhVương Tuấn Duệ gọi khi không thấy cô ở đâu,Hoàng Anh tìm kiếm cái gì đó để che đôi mắt vào,nhưng lục khắp phòng tắm lên mà không tìm được thứ gì cả.-Anh đợi tôi một látHoàng Anh nói ra ngoài,cố mở nước thật mạnh để che đi những đồ vật bị cô vứt loảng xoảng.Suốt mười mấy năm huấn luyện,cô chưa từng sợ hãi như lúc này.Lục banh căn phòng lên,cô vô lực tựa vào tường.Dù sao cũng phải dùng đôi mắt đỏ để đối mặt,thà bây giờ để người khác biết còn hơn.Hoàng Anh tự nhủ với bản thân mình,cô lấy hết can đảm đứng dậy,đi ra ngoài.....++++++++++++++++++++++++++++Sau đây là lịch đăng truyện của mìnhTuần đầu và tuần cuối của tháng sẽ đăng 3 ngày 1 chapTuần thứ hai và tuần thứ ba sẽ đăng 2 ngày một chapMỗi chap chỉ trên dưới 1000 từ
Lúc này,Vương Tuấn Duệ đang nhâm nhi trà dưới nhà,lâu lâu lại ngước lên cầu thang một lần,xem Hoàng Anh đã thức dậy chưa,anh không hề biết,vì đôi mắt màu đỏ tươi mà cô tự nhốt mình trong phòng,mặc dù,Hoàng Anh không biết chủ nhân của căn nhà là ai.
Vương Tuấn Duệ sải bước chân dài lên phòng,qua một khúc cua rồi hắn dừng ở trước một căn phòng cánh cửa gỗ màu đen cách âm.
"Cạch"
Cánh cửa gỗ đen mở ra,Vương Tuấn Duệ đi vào phòng,Hoàng Anh nghe được tiếng cửa mở thì giật mình.
-Mục Hoàng Anh
Vương Tuấn Duệ gọi khi không thấy cô ở đâu,Hoàng Anh tìm kiếm cái gì đó để che đôi mắt vào,nhưng lục khắp phòng tắm lên mà không tìm được thứ gì cả.
-Anh đợi tôi một lát
Hoàng Anh nói ra ngoài,cố mở nước thật mạnh để che đi những đồ vật bị cô vứt loảng xoảng.Suốt mười mấy năm huấn luyện,cô chưa từng sợ hãi như lúc này.Lục banh căn phòng lên,cô vô lực tựa vào tường.Dù sao cũng phải dùng đôi mắt đỏ để đối mặt,thà bây giờ để người khác biết còn hơn.Hoàng Anh tự nhủ với bản thân mình,cô lấy hết can đảm đứng dậy,đi ra ngoài.....
++++++++++++++++++++++++++++
Sau đây là lịch đăng truyện của mình
Tuần đầu và tuần cuối của tháng sẽ đăng 3 ngày 1 chap
Tuần thứ hai và tuần thứ ba sẽ đăng 2 ngày một chap
Mỗi chap chỉ trên dưới 1000 từ
Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ TươiTác giả: Tâm'K Týt'N Clover'TTruyện Converter, Truyện TeenGiọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn… Lúc này,Vương Tuấn Duệ đang nhâm nhi trà dưới nhà,lâu lâu lại ngước lên cầu thang một lần,xem Hoàng Anh đã thức dậy chưa,anh không hề biết,vì đôi mắt màu đỏ tươi mà cô tự nhốt mình trong phòng,mặc dù,Hoàng Anh không biết chủ nhân của căn nhà là ai.Vương Tuấn Duệ sải bước chân dài lên phòng,qua một khúc cua rồi hắn dừng ở trước một căn phòng cánh cửa gỗ màu đen cách âm."Cạch"Cánh cửa gỗ đen mở ra,Vương Tuấn Duệ đi vào phòng,Hoàng Anh nghe được tiếng cửa mở thì giật mình.-Mục Hoàng AnhVương Tuấn Duệ gọi khi không thấy cô ở đâu,Hoàng Anh tìm kiếm cái gì đó để che đôi mắt vào,nhưng lục khắp phòng tắm lên mà không tìm được thứ gì cả.-Anh đợi tôi một látHoàng Anh nói ra ngoài,cố mở nước thật mạnh để che đi những đồ vật bị cô vứt loảng xoảng.Suốt mười mấy năm huấn luyện,cô chưa từng sợ hãi như lúc này.Lục banh căn phòng lên,cô vô lực tựa vào tường.Dù sao cũng phải dùng đôi mắt đỏ để đối mặt,thà bây giờ để người khác biết còn hơn.Hoàng Anh tự nhủ với bản thân mình,cô lấy hết can đảm đứng dậy,đi ra ngoài.....++++++++++++++++++++++++++++Sau đây là lịch đăng truyện của mìnhTuần đầu và tuần cuối của tháng sẽ đăng 3 ngày 1 chapTuần thứ hai và tuần thứ ba sẽ đăng 2 ngày một chapMỗi chap chỉ trên dưới 1000 từ