Giọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn…

Chương 30: Có chút nhớ anh

Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ TươiTác giả: Tâm'K Týt'N Clover'TTruyện Converter, Truyện TeenGiọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn… Sáng sớm hôm sau, vì có cuộc họp lúc 6 giờ, Vương Tuấn Duệ không thể tiễn cô ra sân bay, chỉ kịp nhắn lại vài lời trên giấy rồi dán ở gương trên bàn trang điểm của cô.7 giờ Hoàng Anh thức dậy, bên cạnh liền trống rỗng một khoảng, hơi ấm cũng đã không còn, trái tim cô liền truyền đến một trận mất mát.Xốc trăn lên, Hoàng Anh đi chân trần xuống giường, nền đá mqts lạnh truyền lại chân, cô cảm thấy dễ chịu đi một phần, mỉm cười nhìn dòng chữ nắt nót trên gương, trái tim cô liền có một dòng nước ấm chảy qua"Bảo Bối,6 giờ anh phải có cuộc họp rồi, không thể đưa em ra sân bay được, đợi anh 2 ngày, lập tức bay về Thành Đô cùng em"Mỉm cười ghi ngày tháng năm ở một góc giấy, Hoàng Anh kéo khóe môi thật sâu, gấp gọncho vào một chiếc hộp nhỏ trong vali._____________________________________Thành Đô thật lạnh, không ấm cúng như bên nước Anh, cũng phải thôi, mùa đông đến rồi mà.Hoàng Anh xoa xoa bàn tay một chút, chạy sang bên kia đường, quán cafe Iris là nơi khiến cô chú ý, đẩy cửa vào, cô chọn một góc khuất mà yên tĩnh.-" Quý khách dùng gì ạ?"Một cô gái trẻ mặc đồng phục của quán khẽ hỏi,trên miệng luôn mang theo ý cười.-"Một ly cafe nhiều đường, thêm một ly trà matcha nóng, cảm ơn"Hoàng Anh cười với cô gái phục vụ, cô gái khẽ gật rồi đi vào trong.Ting ting tingNhìn lên màn hình, tên" chú" thu hút ánh mắt của cô,laf Vương Tuấn Duệ,tim cô nhảy dựng lên-"Bảo bối, Thành Đô có lạnh không?"-"Chú, bây giờ là mùa đông rồi, Thành Đô có lạnh hơn bên Anh"Nhấn next đi, Vương Tuấn Duệ như đang chờ tin nhắn của cô mà gõ ngay -"Nhớ mặc ấm một chút. Nhớ anh không?"Vương Tuấn Duệ gửi đi, mắt không rời được màn hình, hối thúc cô trả lời nhanh -"Chú, có nhớ một chút"Hoàng Anh đỏ mặt gõ lên bàn phím, trực tiếp tắt điện thoại, không dám xem câu trả lời của anh.........Tobe countineud

Sáng sớm hôm sau, vì có cuộc họp lúc 6 giờ, Vương Tuấn Duệ không thể tiễn cô ra sân bay, chỉ kịp nhắn lại vài lời trên giấy rồi dán ở gương trên bàn trang điểm của cô.

7 giờ Hoàng Anh thức dậy, bên cạnh liền trống rỗng một khoảng, hơi ấm cũng đã không còn, trái tim cô liền truyền đến một trận mất mát.

Xốc trăn lên, Hoàng Anh đi chân trần xuống giường, nền đá mqts lạnh truyền lại chân, cô cảm thấy dễ chịu đi một phần, mỉm cười nhìn dòng chữ nắt nót trên gương, trái tim cô liền có một dòng nước ấm chảy qua

"Bảo Bối,6 giờ anh phải có cuộc họp rồi, không thể đưa em ra sân bay được, đợi anh 2 ngày, lập tức bay về Thành Đô cùng em"

Mỉm cười ghi ngày tháng năm ở một góc giấy, Hoàng Anh kéo khóe môi thật sâu, gấp gọncho vào một chiếc hộp nhỏ trong vali.

_____________________________________

Thành Đô thật lạnh, không ấm cúng như bên nước Anh, cũng phải thôi, mùa đông đến rồi mà.

Hoàng Anh xoa xoa bàn tay một chút, chạy sang bên kia đường, quán cafe Iris là nơi khiến cô chú ý, đẩy cửa vào, cô chọn một góc khuất mà yên tĩnh.

-" Quý khách dùng gì ạ?"

Một cô gái trẻ mặc đồng phục của quán khẽ hỏi,trên miệng luôn mang theo ý cười.

-"Một ly cafe nhiều đường, thêm một ly trà matcha nóng, cảm ơn"

Hoàng Anh cười với cô gái phục vụ, cô gái khẽ gật rồi đi vào trong.

Ting ting ting

Nhìn lên màn hình, tên" chú" thu hút ánh mắt của cô,laf Vương Tuấn Duệ,tim cô nhảy dựng lên

-"Bảo bối, Thành Đô có lạnh không?"

-"Chú, bây giờ là mùa đông rồi, Thành Đô có lạnh hơn bên Anh"

Nhấn next đi, Vương Tuấn Duệ như đang chờ tin nhắn của cô mà gõ ngay 

-"Nhớ mặc ấm một chút. Nhớ anh không?"

Vương Tuấn Duệ gửi đi, mắt không rời được màn hình, hối thúc cô trả lời nhanh 

-"Chú, có nhớ một chút"

Hoàng Anh đỏ mặt gõ lên bàn phím, trực tiếp tắt điện thoại, không dám xem câu trả lời của anh.........

Tobe countineud

Yêu Em, Cưng Chiều Em, Cô Gái Có Đôi Mắt Màu Đỏ TươiTác giả: Tâm'K Týt'N Clover'TTruyện Converter, Truyện TeenGiọng trong trẻo của cô phát ra làm người ở ngoài kinh ngạc,nhưng cũng không để ý nhiều liền sải chân bước đi. Hoàng Anh kẹp khẩu súng bắn tỉa vào một nơi an toàn bên trong váy,cầm mặt nạ đeo lên,bước ra sân khấu. -Sau đây,là tiết mục đàn piano Will you wait for me forever để chào đón ông Thomas MC cất cao giọng,cô nhếch mép,con mồi ngay trước mắt,nụ cười nhanh chóng được thu lại,nhưng đã lọt vào tầm mắt của hắn-Vương Tuấn Duệ. -Haha,Vương tổng,nào,ta cạn ly Ông Thomas cười ha hả,vừa uống rượu vừa thưởng thức bản nhạc mà Hoàng Anh mang đến. Ai cũng chìm vào bản nhạc,riêng chỉ có hắn,luôn quan sát nhất cử nhất động của cô,ngay cả ly rượu mà ông Thomas mời cũng chưa có chạm qua.Cuối cùng anh rút ra một kết luận:Cô gái ấy,không tầm thường Mặc dù cô chìm trong phím đàn,nhưng cũng để ý đén hành động của ông Thomas.Thấy ông Thomas nhìn chằm chằm anh,cô cũng đổi vị trí mắt,nhìn người đàn ông mà ông Thomas nhìn,đúng lúc hắn cúi đầu xuống nhìn điện thoại rung,nên cô không biết rằng hắn luôn… Sáng sớm hôm sau, vì có cuộc họp lúc 6 giờ, Vương Tuấn Duệ không thể tiễn cô ra sân bay, chỉ kịp nhắn lại vài lời trên giấy rồi dán ở gương trên bàn trang điểm của cô.7 giờ Hoàng Anh thức dậy, bên cạnh liền trống rỗng một khoảng, hơi ấm cũng đã không còn, trái tim cô liền truyền đến một trận mất mát.Xốc trăn lên, Hoàng Anh đi chân trần xuống giường, nền đá mqts lạnh truyền lại chân, cô cảm thấy dễ chịu đi một phần, mỉm cười nhìn dòng chữ nắt nót trên gương, trái tim cô liền có một dòng nước ấm chảy qua"Bảo Bối,6 giờ anh phải có cuộc họp rồi, không thể đưa em ra sân bay được, đợi anh 2 ngày, lập tức bay về Thành Đô cùng em"Mỉm cười ghi ngày tháng năm ở một góc giấy, Hoàng Anh kéo khóe môi thật sâu, gấp gọncho vào một chiếc hộp nhỏ trong vali._____________________________________Thành Đô thật lạnh, không ấm cúng như bên nước Anh, cũng phải thôi, mùa đông đến rồi mà.Hoàng Anh xoa xoa bàn tay một chút, chạy sang bên kia đường, quán cafe Iris là nơi khiến cô chú ý, đẩy cửa vào, cô chọn một góc khuất mà yên tĩnh.-" Quý khách dùng gì ạ?"Một cô gái trẻ mặc đồng phục của quán khẽ hỏi,trên miệng luôn mang theo ý cười.-"Một ly cafe nhiều đường, thêm một ly trà matcha nóng, cảm ơn"Hoàng Anh cười với cô gái phục vụ, cô gái khẽ gật rồi đi vào trong.Ting ting tingNhìn lên màn hình, tên" chú" thu hút ánh mắt của cô,laf Vương Tuấn Duệ,tim cô nhảy dựng lên-"Bảo bối, Thành Đô có lạnh không?"-"Chú, bây giờ là mùa đông rồi, Thành Đô có lạnh hơn bên Anh"Nhấn next đi, Vương Tuấn Duệ như đang chờ tin nhắn của cô mà gõ ngay -"Nhớ mặc ấm một chút. Nhớ anh không?"Vương Tuấn Duệ gửi đi, mắt không rời được màn hình, hối thúc cô trả lời nhanh -"Chú, có nhớ một chút"Hoàng Anh đỏ mặt gõ lên bàn phím, trực tiếp tắt điện thoại, không dám xem câu trả lời của anh.........Tobe countineud

Chương 30: Có chút nhớ anh