Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 35: Ba ngày sau,tiệc đính hôn!

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Lộ Tình Không cười lạnh, con gái nhà họ Lộ cũng thật vội vàng, ai cũng vừa mới thành niên đã đính hôn, nếu cô nhớ không lầm, cô chỉ sinh trước Lộ Phồn Tinh đúng một tháng, năm nay cô cũng vừa tròn 18 tuổi.Còn tốt nghiệp đại học, ba ngày thi cuối kì, cô đều phải vắng mặt.“Nếu bọn họ biết cô không phải đại tiểu thư đích thực nhà họ Lộ thì sao đây?”Thật ra, cô đã sớm biết mình không phải con gái ruột của Lộ Viễn Kiều.Có một lần hiến máu, bác sĩ nói nhóm máu của cô rất đặc biệt, tất nhiên là cha mẹ của cô cũng vậy.Nhưng mà, nhóm máu của cô và lão Lộ không giống nhau.Nhưng cô cảm thấy không quan trọng,đã nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ vẫn luôn không quên người phụ nữ ki, đồng thời phong lưu cũng đã trở thành bản tính, năm đó cô cũng chỉ vì bị bạn bè xa lánh mà bỏ nhà ra đi.Năm đó cô còn quá nhỏ, những kí ức liên quan đến người phụ nữ kia phần lớn đều là hình ảnh Lão Lộ triền miên trong men say.Nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ cũng coi cô như con gái ruột của mình mà nuôi dưỡng, thậm chí cũng không nói cho cô biết thật ra cô không phải là con gái ruột của ông.Đối với bản thân cô mà nói, Lão Lộ là chính là người thân duy nhất của mình, bất luận thế nào cô cũng sẽ không thể để mất điều đó.“Đó là do Lộ Viễn Kiều dạy dỗ không tốt, quy định của Lộ Gia nhưng xa không ngừng điểm này.” Ánh mắt của ông ta như chim ưng,giọng nói lạnh lùng, nghe được những lời này Lộ Tình Không thật sự phát lạnh toàn thân.Cổ ngữ có câu, hổ dữ cũng không ăn thịt con, lão già này, thật không có nhân tính.“Giấy không bọc được lửa, nếu bên kia Lý gia phái người đi điều tra, cũng có liên quan gì đến ta?”“Chuyện này, chỉ có mấy người chúng ta biết, những chứng cứ trước kia toàn bộ cũng đã bị tiêu huỷ, chỉ cần ta nói con là cháu gái ruột của Lộ Sùng Hoa ta,thì đảm bảo không có bất cứ người nào dám nói ra nói vào.”Lộ Tình Không bật cười mỉa mai, “Phải chăng tôi nên cảm thấy vinh hạnh và biết ơn ông về diều đó?”“Vừa qua khỏi dễ chiết, ngươi hay tự quản tốt cái miệng của mình, bây giờ cùng ta đường trở về, chuẩn bị cho tốt tiệc đính hôn ba ngày sau.”Dây đã là lần thứ hai Lộ Sùng Hoa nói 4 chữ “Vừa qua khỏi dễ chiết” này, Lộ Tình Không cũng không muốn phản bác bất cứ điều gì, cô vẫn còn trẻ, không có thất bại nào mà cô không đứng dậy được.“Trước tiên hay kêu người xử lý cho tốt vết thương của Lão Lộ.”“Tình Không, không cần đâu…… Con cũng không phải là con gái ruột của cha……” Lộ Viễn Kiều bất lực nhìn con gái, lắc lắc đầu.Ông không hề muốn nói ra chuyện này trong hoàn cảnh như vậy,nếu có thể,cả đời này ông cũng khốn muốn tiết lộ bí mật này.Lộ Tình Không nắm chặt lấy tay Lão Lộ, cho ông một cái nhìn an tâm, không hề nói gì, chỉ là đôi mắt to tròn xinh đẹp kia tràn đầy sự trầm ổn cùng kiên nhẫn,hoàn toàn không giống như ánh mắt của một cô gái mới chỉ 18 tuổi.Cô quá mềm yếu, chỉ tuỳ ý chọn ra một người bất kì cũng có thể chấn áp được cô, bây giờ cũng chỉ có một cách duy nhất đó là theo bọn họ trở về, lựa chọn cách hoãn binh,cũng coi như có thêm thời gian để nghĩ kĩ xem con đường sắp tới sẽ phải đi như thế nào.Cùng Lão Lộ cao chạy xa bay cũng không phải cách hay, cô vẫn còn là học sinh,khả năng tự kiếm sống mưu sinh không cao, Lão Lộ thì càng ……Nàng vô cùng ghét cái loại cảm giác bất lực này.Trở lại nhà họ Lộ, cô và Lão Lộ đều bị cách ly,ý của Lộ Sùng Hoa chính là, trước khi tiệc đính hôn diễn ra thì không được phép phạm bất cứ sai lầm nào.Cô được sắp xếp ở tầng 1, trong khu vườn khá xa ở phía đông, cảnh xuân tươi đẹp, cảnh trí rất tốt.Bầu trời cuối tháng sáu, cao xa, xanh thẳm.Lộ Tình Không nằm trên chiếc xích đu trong vườn, miệng ngậm một cọng cỏ, đôi mắt nửa nhắm nửa mở nhìn vô định vào xa xăm.Cũng giống như con đường phía trước của cô vậy, không biết rồi sẽ đi về đâuCô cũng không thể cả đời như vậy mà tuân theo sự sắp đặt của người khác,như vậy thì khác nào ngồi chờ chết,cô nhất định phải tìm ra cách thoát khỏi cuộc sống này.“Lộ Tình Không,cô đúng là âm hồn bất tán, nói một cách khinh thường, cô như này còn không phải là mặt dày đến đấy ăn vạ nhà họ Lộ chúng tôi sao?” Những lúc không có ai, Lộ Phồn Tinh liền lồ nguyên hình của mình, Lộ Tình Không đã quá quen với điều này rồi.

Lộ Tình Không cười lạnh, con gái nhà họ Lộ cũng thật vội vàng, ai cũng vừa mới thành niên đã đính hôn, nếu cô nhớ không lầm, cô chỉ sinh trước Lộ Phồn Tinh đúng một tháng, năm nay cô cũng vừa tròn 18 tuổi.

Còn tốt nghiệp đại học, ba ngày thi cuối kì, cô đều phải vắng mặt.

“Nếu bọn họ biết cô không phải đại tiểu thư đích thực nhà họ Lộ thì sao đây?”

Thật ra, cô đã sớm biết mình không phải con gái ruột của Lộ Viễn Kiều.

Có một lần hiến máu, bác sĩ nói nhóm máu của cô rất đặc biệt, tất nhiên là cha mẹ của cô cũng vậy.

Nhưng mà, nhóm máu của cô và lão Lộ không giống nhau.

Nhưng cô cảm thấy không quan trọng,đã nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ vẫn luôn không quên người phụ nữ ki, đồng thời phong lưu cũng đã trở thành bản tính, năm đó cô cũng chỉ vì bị bạn bè xa lánh mà bỏ nhà ra đi.

Năm đó cô còn quá nhỏ, những kí ức liên quan đến người phụ nữ kia phần lớn đều là hình ảnh Lão Lộ triền miên trong men say.

Nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ cũng coi cô như con gái ruột của mình mà nuôi dưỡng, thậm chí cũng không nói cho cô biết thật ra cô không phải là con gái ruột của ông.

Đối với bản thân cô mà nói, Lão Lộ là chính là người thân duy nhất của mình, bất luận thế nào cô cũng sẽ không thể để mất điều đó.

“Đó là do Lộ Viễn Kiều dạy dỗ không tốt, quy định của Lộ Gia nhưng xa không ngừng điểm này.” Ánh mắt của ông ta như chim ưng,giọng nói lạnh lùng, nghe được những lời này Lộ Tình Không thật sự phát lạnh toàn thân.

Cổ ngữ có câu, hổ dữ cũng không ăn thịt con, lão già này, thật không có nhân tính.

“Giấy không bọc được lửa, nếu bên kia Lý gia phái người đi điều tra, cũng có liên quan gì đến ta?”

“Chuyện này, chỉ có mấy người chúng ta biết, những chứng cứ trước kia toàn bộ cũng đã bị tiêu huỷ, chỉ cần ta nói con là cháu gái ruột của Lộ Sùng Hoa ta,thì đảm bảo không có bất cứ người nào dám nói ra nói vào.”

Lộ Tình Không bật cười mỉa mai, “Phải chăng tôi nên cảm thấy vinh hạnh và biết ơn ông về diều đó?”

“Vừa qua khỏi dễ chiết, ngươi hay tự quản tốt cái miệng của mình, bây giờ cùng ta đường trở về, chuẩn bị cho tốt tiệc đính hôn ba ngày sau.”

Dây đã là lần thứ hai Lộ Sùng Hoa nói 4 chữ “Vừa qua khỏi dễ chiết” này, Lộ Tình Không cũng không muốn phản bác bất cứ điều gì, cô vẫn còn trẻ, không có thất bại nào mà cô không đứng dậy được.

“Trước tiên hay kêu người xử lý cho tốt vết thương của Lão Lộ.”

“Tình Không, không cần đâu…… Con cũng không phải là con gái ruột của cha……” Lộ Viễn Kiều bất lực nhìn con gái, lắc lắc đầu.

Ông không hề muốn nói ra chuyện này trong hoàn cảnh như vậy,nếu có thể,cả đời này ông cũng khốn muốn tiết lộ bí mật này.

Lộ Tình Không nắm chặt lấy tay Lão Lộ, cho ông một cái nhìn an tâm, không hề nói gì, chỉ là đôi mắt to tròn xinh đẹp kia tràn đầy sự trầm ổn cùng kiên nhẫn,hoàn toàn không giống như ánh mắt của một cô gái mới chỉ 18 tuổi.

Cô quá mềm yếu, chỉ tuỳ ý chọn ra một người bất kì cũng có thể chấn áp được cô, bây giờ cũng chỉ có một cách duy nhất đó là theo bọn họ trở về, lựa chọn cách hoãn binh,cũng coi như có thêm thời gian để nghĩ kĩ xem con đường sắp tới sẽ phải đi như thế nào.

Cùng Lão Lộ cao chạy xa bay cũng không phải cách hay, cô vẫn còn là học sinh,khả năng tự kiếm sống mưu sinh không cao, Lão Lộ thì càng ……

Nàng vô cùng ghét cái loại cảm giác bất lực này.

Trở lại nhà họ Lộ, cô và Lão Lộ đều bị cách ly,ý của Lộ Sùng Hoa chính là, trước khi tiệc đính hôn diễn ra thì không được phép phạm bất cứ sai lầm nào.

Cô được sắp xếp ở tầng 1, trong khu vườn khá xa ở phía đông, cảnh xuân tươi đẹp, cảnh trí rất tốt.

Bầu trời cuối tháng sáu, cao xa, xanh thẳm.

Lộ Tình Không nằm trên chiếc xích đu trong vườn, miệng ngậm một cọng cỏ, đôi mắt nửa nhắm nửa mở nhìn vô định vào xa xăm.

Cũng giống như con đường phía trước của cô vậy, không biết rồi sẽ đi về đâu

Cô cũng không thể cả đời như vậy mà tuân theo sự sắp đặt của người khác,như vậy thì khác nào ngồi chờ chết,cô nhất định phải tìm ra cách thoát khỏi cuộc sống này.

“Lộ Tình Không,cô đúng là âm hồn bất tán, nói một cách khinh thường, cô như này còn không phải là mặt dày đến đấy ăn vạ nhà họ Lộ chúng tôi sao?” Những lúc không có ai, Lộ Phồn Tinh liền lồ nguyên hình của mình, Lộ Tình Không đã quá quen với điều này rồi.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Lộ Tình Không cười lạnh, con gái nhà họ Lộ cũng thật vội vàng, ai cũng vừa mới thành niên đã đính hôn, nếu cô nhớ không lầm, cô chỉ sinh trước Lộ Phồn Tinh đúng một tháng, năm nay cô cũng vừa tròn 18 tuổi.Còn tốt nghiệp đại học, ba ngày thi cuối kì, cô đều phải vắng mặt.“Nếu bọn họ biết cô không phải đại tiểu thư đích thực nhà họ Lộ thì sao đây?”Thật ra, cô đã sớm biết mình không phải con gái ruột của Lộ Viễn Kiều.Có một lần hiến máu, bác sĩ nói nhóm máu của cô rất đặc biệt, tất nhiên là cha mẹ của cô cũng vậy.Nhưng mà, nhóm máu của cô và lão Lộ không giống nhau.Nhưng cô cảm thấy không quan trọng,đã nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ vẫn luôn không quên người phụ nữ ki, đồng thời phong lưu cũng đã trở thành bản tính, năm đó cô cũng chỉ vì bị bạn bè xa lánh mà bỏ nhà ra đi.Năm đó cô còn quá nhỏ, những kí ức liên quan đến người phụ nữ kia phần lớn đều là hình ảnh Lão Lộ triền miên trong men say.Nhiều năm trôi qua như vậy, Lão Lộ cũng coi cô như con gái ruột của mình mà nuôi dưỡng, thậm chí cũng không nói cho cô biết thật ra cô không phải là con gái ruột của ông.Đối với bản thân cô mà nói, Lão Lộ là chính là người thân duy nhất của mình, bất luận thế nào cô cũng sẽ không thể để mất điều đó.“Đó là do Lộ Viễn Kiều dạy dỗ không tốt, quy định của Lộ Gia nhưng xa không ngừng điểm này.” Ánh mắt của ông ta như chim ưng,giọng nói lạnh lùng, nghe được những lời này Lộ Tình Không thật sự phát lạnh toàn thân.Cổ ngữ có câu, hổ dữ cũng không ăn thịt con, lão già này, thật không có nhân tính.“Giấy không bọc được lửa, nếu bên kia Lý gia phái người đi điều tra, cũng có liên quan gì đến ta?”“Chuyện này, chỉ có mấy người chúng ta biết, những chứng cứ trước kia toàn bộ cũng đã bị tiêu huỷ, chỉ cần ta nói con là cháu gái ruột của Lộ Sùng Hoa ta,thì đảm bảo không có bất cứ người nào dám nói ra nói vào.”Lộ Tình Không bật cười mỉa mai, “Phải chăng tôi nên cảm thấy vinh hạnh và biết ơn ông về diều đó?”“Vừa qua khỏi dễ chiết, ngươi hay tự quản tốt cái miệng của mình, bây giờ cùng ta đường trở về, chuẩn bị cho tốt tiệc đính hôn ba ngày sau.”Dây đã là lần thứ hai Lộ Sùng Hoa nói 4 chữ “Vừa qua khỏi dễ chiết” này, Lộ Tình Không cũng không muốn phản bác bất cứ điều gì, cô vẫn còn trẻ, không có thất bại nào mà cô không đứng dậy được.“Trước tiên hay kêu người xử lý cho tốt vết thương của Lão Lộ.”“Tình Không, không cần đâu…… Con cũng không phải là con gái ruột của cha……” Lộ Viễn Kiều bất lực nhìn con gái, lắc lắc đầu.Ông không hề muốn nói ra chuyện này trong hoàn cảnh như vậy,nếu có thể,cả đời này ông cũng khốn muốn tiết lộ bí mật này.Lộ Tình Không nắm chặt lấy tay Lão Lộ, cho ông một cái nhìn an tâm, không hề nói gì, chỉ là đôi mắt to tròn xinh đẹp kia tràn đầy sự trầm ổn cùng kiên nhẫn,hoàn toàn không giống như ánh mắt của một cô gái mới chỉ 18 tuổi.Cô quá mềm yếu, chỉ tuỳ ý chọn ra một người bất kì cũng có thể chấn áp được cô, bây giờ cũng chỉ có một cách duy nhất đó là theo bọn họ trở về, lựa chọn cách hoãn binh,cũng coi như có thêm thời gian để nghĩ kĩ xem con đường sắp tới sẽ phải đi như thế nào.Cùng Lão Lộ cao chạy xa bay cũng không phải cách hay, cô vẫn còn là học sinh,khả năng tự kiếm sống mưu sinh không cao, Lão Lộ thì càng ……Nàng vô cùng ghét cái loại cảm giác bất lực này.Trở lại nhà họ Lộ, cô và Lão Lộ đều bị cách ly,ý của Lộ Sùng Hoa chính là, trước khi tiệc đính hôn diễn ra thì không được phép phạm bất cứ sai lầm nào.Cô được sắp xếp ở tầng 1, trong khu vườn khá xa ở phía đông, cảnh xuân tươi đẹp, cảnh trí rất tốt.Bầu trời cuối tháng sáu, cao xa, xanh thẳm.Lộ Tình Không nằm trên chiếc xích đu trong vườn, miệng ngậm một cọng cỏ, đôi mắt nửa nhắm nửa mở nhìn vô định vào xa xăm.Cũng giống như con đường phía trước của cô vậy, không biết rồi sẽ đi về đâuCô cũng không thể cả đời như vậy mà tuân theo sự sắp đặt của người khác,như vậy thì khác nào ngồi chờ chết,cô nhất định phải tìm ra cách thoát khỏi cuộc sống này.“Lộ Tình Không,cô đúng là âm hồn bất tán, nói một cách khinh thường, cô như này còn không phải là mặt dày đến đấy ăn vạ nhà họ Lộ chúng tôi sao?” Những lúc không có ai, Lộ Phồn Tinh liền lồ nguyên hình của mình, Lộ Tình Không đã quá quen với điều này rồi.

Chương 35: Ba ngày sau,tiệc đính hôn!