Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 65: Thật sự thiếu tiền như vậy (2)

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Có năng lực, không gặp một lát, quần áo cũng cầm đi bán của cải lấy tiền mặt sao? Hửm?” Sở Ngự Bắc cách khẩu trang, giọng nói nói chuyện còn muốn trầm thấp hơn ngày thường một chút, nhưng vẫn rất êm tai.Anh nhớ rõ quần áo này, đã mặc vào ngày đính hôn không thành, rất phù hợp với khí chất của cô, mặc đặc biệt đẹp.Lộ Tình Không phát hiện tay mình bị anh nắm ở lòng bàn tay, cảm giác rất là quái dị, muốn tránh thoát, nhưng sức lực không đủ lớn, đành phải thôi.“Tôi không ăn trộm không cướp giật, bán quần áo của mình thì làm sao chứ?”Sở Ngự Bắc nhớ tới cô nói thiếu tiền, sắc mặt hoãn hoãn, “Thật sự thiếu tiền như vậy?”“Thiếu, thật sự rất thiếu, hôm nay tôi đến cơm cũng còn chưa ăn.”Nói nửa thật nửa giả, giọng nói nũng nịu, phối hợp bộ dáng không biết có phải đang giả vờ đáng thương kia không, Sở Ngự Bắc nhìn đến tâm đều nghẹn lại.“Vậy cũng không đến mức bán quần áo.”“Quần áo là nhà họ Lý bên kia đưa, huống hồ tôi cũng không có trường hợp mặc nữa, lấy tới bán tiền thì làm sao?”Sở Ngự Bắc vừa nghe là quần áo nhà họ Lý đưa, con ngươi sâu thẳm híp híp, một tay lấy túi trong tay cô qua.Khi Tình Không ý thức được ý đồ anh, muốn túm chặt đã không còn kịp, túi kia đã theo đường parabol trạng rơi vào xe rác cách đó không xa rồi.Cô muốn tránh thoát tay anh đi nhặt quần áo, lại bị anh kéo lại, cả người đâm vào trong lòng ngực anh.Lần này tới quá mạnh, đâm đến cái mũi cô đau nhức, ngước mắt, nước mắt lưng tròng trừng mắt nhìn anh.Sở Ngự Bắc giơ tay nhéo nhéo cái mũi của cô, môi mỏng dưới khẩu trang nhẹ nhàng nói hai chữ, “Không lệch!”Lộ Tình Không vỗ rớt tay anh, tự mình xoa xoa.Lúc Tần Hãn lái xe tới đây liền nhìn thấy hình ảnh như vậy, người đàn ông cao lớn lạnh lùng lôi kéo tay cô gái đến gần bả vai của mình, một cái tay khác nhéo cái mũi của cô, lại bị cô gái vỗ rớt, anh hơi cúi đầu, nhìn xuống động tác xoa mũi của cô gái……Đó là chuyên chú Tần Hãn chưa từng thấy qua.Anh tin tưởng, cặp mắt dưới kính râm của Sở Ngự Bắc, nhất định cũng có nhu tình anh chưa từng thấy qua.……Sở Ngự Bắc trực tiếp mang Tình Không về biệt thự của mình, cô lại lần nữa bị Tiểu Thất đại gia nhiệt tình hoan nghênh.Tuy rằng hiện tại cô không dám thân cận Tiểu Thất đại gia, nhưng cũng không quá sợ nó, ít nhất lúc Tiểu Thất xoay quanh ở bên cạnh cô, cô sẽ không phát run.

Editor: May

“Có năng lực, không gặp một lát, quần áo cũng cầm đi bán của cải lấy tiền mặt sao? Hửm?” Sở Ngự Bắc cách khẩu trang, giọng nói nói chuyện còn muốn trầm thấp hơn ngày thường một chút, nhưng vẫn rất êm tai.

Anh nhớ rõ quần áo này, đã mặc vào ngày đính hôn không thành, rất phù hợp với khí chất của cô, mặc đặc biệt đẹp.

Lộ Tình Không phát hiện tay mình bị anh nắm ở lòng bàn tay, cảm giác rất là quái dị, muốn tránh thoát, nhưng sức lực không đủ lớn, đành phải thôi.

“Tôi không ăn trộm không cướp giật, bán quần áo của mình thì làm sao chứ?”

Sở Ngự Bắc nhớ tới cô nói thiếu tiền, sắc mặt hoãn hoãn, “Thật sự thiếu tiền như vậy?”

“Thiếu, thật sự rất thiếu, hôm nay tôi đến cơm cũng còn chưa ăn.”

Nói nửa thật nửa giả, giọng nói nũng nịu, phối hợp bộ dáng không biết có phải đang giả vờ đáng thương kia không, Sở Ngự Bắc nhìn đến tâm đều nghẹn lại.

“Vậy cũng không đến mức bán quần áo.”

“Quần áo là nhà họ Lý bên kia đưa, huống hồ tôi cũng không có trường hợp mặc nữa, lấy tới bán tiền thì làm sao?”

Sở Ngự Bắc vừa nghe là quần áo nhà họ Lý đưa, con ngươi sâu thẳm híp híp, một tay lấy túi trong tay cô qua.

Khi Tình Không ý thức được ý đồ anh, muốn túm chặt đã không còn kịp, túi kia đã theo đường parabol trạng rơi vào xe rác cách đó không xa rồi.

Cô muốn tránh thoát tay anh đi nhặt quần áo, lại bị anh kéo lại, cả người đâm vào trong lòng ngực anh.

Lần này tới quá mạnh, đâm đến cái mũi cô đau nhức, ngước mắt, nước mắt lưng tròng trừng mắt nhìn anh.

Sở Ngự Bắc giơ tay nhéo nhéo cái mũi của cô, môi mỏng dưới khẩu trang nhẹ nhàng nói hai chữ, “Không lệch!”

Lộ Tình Không vỗ rớt tay anh, tự mình xoa xoa.

Lúc Tần Hãn lái xe tới đây liền nhìn thấy hình ảnh như vậy, người đàn ông cao lớn lạnh lùng lôi kéo tay cô gái đến gần bả vai của mình, một cái tay khác nhéo cái mũi của cô, lại bị cô gái vỗ rớt, anh hơi cúi đầu, nhìn xuống động tác xoa mũi của cô gái……

Đó là chuyên chú Tần Hãn chưa từng thấy qua.

Anh tin tưởng, cặp mắt dưới kính râm của Sở Ngự Bắc, nhất định cũng có nhu tình anh chưa từng thấy qua.

……

Sở Ngự Bắc trực tiếp mang Tình Không về biệt thự của mình, cô lại lần nữa bị Tiểu Thất đại gia nhiệt tình hoan nghênh.

Tuy rằng hiện tại cô không dám thân cận Tiểu Thất đại gia, nhưng cũng không quá sợ nó, ít nhất lúc Tiểu Thất xoay quanh ở bên cạnh cô, cô sẽ không phát run.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Có năng lực, không gặp một lát, quần áo cũng cầm đi bán của cải lấy tiền mặt sao? Hửm?” Sở Ngự Bắc cách khẩu trang, giọng nói nói chuyện còn muốn trầm thấp hơn ngày thường một chút, nhưng vẫn rất êm tai.Anh nhớ rõ quần áo này, đã mặc vào ngày đính hôn không thành, rất phù hợp với khí chất của cô, mặc đặc biệt đẹp.Lộ Tình Không phát hiện tay mình bị anh nắm ở lòng bàn tay, cảm giác rất là quái dị, muốn tránh thoát, nhưng sức lực không đủ lớn, đành phải thôi.“Tôi không ăn trộm không cướp giật, bán quần áo của mình thì làm sao chứ?”Sở Ngự Bắc nhớ tới cô nói thiếu tiền, sắc mặt hoãn hoãn, “Thật sự thiếu tiền như vậy?”“Thiếu, thật sự rất thiếu, hôm nay tôi đến cơm cũng còn chưa ăn.”Nói nửa thật nửa giả, giọng nói nũng nịu, phối hợp bộ dáng không biết có phải đang giả vờ đáng thương kia không, Sở Ngự Bắc nhìn đến tâm đều nghẹn lại.“Vậy cũng không đến mức bán quần áo.”“Quần áo là nhà họ Lý bên kia đưa, huống hồ tôi cũng không có trường hợp mặc nữa, lấy tới bán tiền thì làm sao?”Sở Ngự Bắc vừa nghe là quần áo nhà họ Lý đưa, con ngươi sâu thẳm híp híp, một tay lấy túi trong tay cô qua.Khi Tình Không ý thức được ý đồ anh, muốn túm chặt đã không còn kịp, túi kia đã theo đường parabol trạng rơi vào xe rác cách đó không xa rồi.Cô muốn tránh thoát tay anh đi nhặt quần áo, lại bị anh kéo lại, cả người đâm vào trong lòng ngực anh.Lần này tới quá mạnh, đâm đến cái mũi cô đau nhức, ngước mắt, nước mắt lưng tròng trừng mắt nhìn anh.Sở Ngự Bắc giơ tay nhéo nhéo cái mũi của cô, môi mỏng dưới khẩu trang nhẹ nhàng nói hai chữ, “Không lệch!”Lộ Tình Không vỗ rớt tay anh, tự mình xoa xoa.Lúc Tần Hãn lái xe tới đây liền nhìn thấy hình ảnh như vậy, người đàn ông cao lớn lạnh lùng lôi kéo tay cô gái đến gần bả vai của mình, một cái tay khác nhéo cái mũi của cô, lại bị cô gái vỗ rớt, anh hơi cúi đầu, nhìn xuống động tác xoa mũi của cô gái……Đó là chuyên chú Tần Hãn chưa từng thấy qua.Anh tin tưởng, cặp mắt dưới kính râm của Sở Ngự Bắc, nhất định cũng có nhu tình anh chưa từng thấy qua.……Sở Ngự Bắc trực tiếp mang Tình Không về biệt thự của mình, cô lại lần nữa bị Tiểu Thất đại gia nhiệt tình hoan nghênh.Tuy rằng hiện tại cô không dám thân cận Tiểu Thất đại gia, nhưng cũng không quá sợ nó, ít nhất lúc Tiểu Thất xoay quanh ở bên cạnh cô, cô sẽ không phát run.

Chương 65: Thật sự thiếu tiền như vậy (2)