Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 84: Công việc sau này của cô (3)
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTối hôm qua thiếu chút nữa lau súng cướp cò, những cảm giác đó, những độ ấm đó…… Tựa hồ đến bây giờ còn chưa có rút đi, rốt cuộc cũng là cô gái chưa trải qua chuyện đời, lá gan lớn hơn nữa, cũng sẽ xấu hổ.Sở Ngự Bắc không nghĩ tới cô nhóc này trời chưa sáng liền muốn chạy trốn, từ nơi này đi đến dưới chân núi ít nhất cũng phải mấy tiếng.Cô liền không thích anh như vậy sao?Anh càng không để cô được như ý.“Tiến vào ăn bữa sáng.”Tình Không gục đầu xuống nhìn sàn nhà, không dám nhìn anh, “Tôi không ăn, tôi muốn sớm về trường học một chút.”“Thân thể cô là của tôi, không có quyền lợi nói không.”Tình Không, “……”Đành phải xám xịt đi theo anh đi vào.May mắn sau khi Sở Ngự Bắc vào nhà liền trực tiếp lên lầu, hô hấp của Tình Không mới có thể thông thuận, cô thật sự rất muốn chạy nhanh rời khỏi nơi này.Thím Lý chuẩn bị tốt bữa sáng vừa mới bưng lên bàn, Sở Ngự Bắc đúng lúc đi xuống, thay xong quần áo, một thân thanh tân thoải mái.Thật sự có một loại người, tùy tiện đứng ở nơi nào đó, cũng là phong cảnh cực hạn.Tình Không chỉ dám liếc mắt xa xa nhìn một cái, khí tràng người đàn ông này quá mức mạnh mẽ, hô hấp ở cùng một không gian với anh, cô đều cảm thấy da đầu tê dại.Cô đang lâm vào suy nghĩ của mình, một bàn tay to thon dài đưa một cái cà vạt qua.Cô giật mình, cuối cùng ngước mắt nhìn anh.“Đeo lên.” Nói xong, Sở Ngự Bắc lại tự nhiên nhét cà vạt vào tay cô, dáng người đĩnh bạt đứng yên ở trước mặt cô.Tình Không bất đắc dĩ tiếp nhận, nhưng nhón mũi chân vẫn là không thể đeo cà vạt lên trên cổ anh.“Anh quá cao, tôi với không tới.” Chỉ một lúc, trán của cô đã toát ra một tầng mô hôi hơi mỏng.Sở Ngự Bắc cao 1 mét 8 tám, nhìn xuống cô từ trên cao, lúc này mới phát hiện, cô nhóc này thật sự rất nhỏ, mặt nhỏ không nói, ngay cả chiều cao cũng chỉ miễn cưỡng đến bờ vai của anh mà thôi.Tối hôm qua lúc ôm cô ngồi, cũng không phát hiện cô nhỏ như thế……Tối hôm qua……Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc trầm trầm.Nếu nhớ không lầm, Tần Hãn từng cho anh xem qua những bảng xếp hạng nhàm chán kia, anh còn là cái gì mà đứng đầu bảng nam thần quốc dân gì đó, cái gì mà người đàn ông nam nữ muốn ngủ cùng nhất, nam thần hệ cấm dục…… Lung tung rối loạn một đống lớn.
Editor: May
Tối hôm qua thiếu chút nữa lau súng cướp cò, những cảm giác đó, những độ ấm đó…… Tựa hồ đến bây giờ còn chưa có rút đi, rốt cuộc cũng là cô gái chưa trải qua chuyện đời, lá gan lớn hơn nữa, cũng sẽ xấu hổ.
Sở Ngự Bắc không nghĩ tới cô nhóc này trời chưa sáng liền muốn chạy trốn, từ nơi này đi đến dưới chân núi ít nhất cũng phải mấy tiếng.
Cô liền không thích anh như vậy sao?
Anh càng không để cô được như ý.
“Tiến vào ăn bữa sáng.”
Tình Không gục đầu xuống nhìn sàn nhà, không dám nhìn anh, “Tôi không ăn, tôi muốn sớm về trường học một chút.”
“Thân thể cô là của tôi, không có quyền lợi nói không.”
Tình Không, “……”
Đành phải xám xịt đi theo anh đi vào.
May mắn sau khi Sở Ngự Bắc vào nhà liền trực tiếp lên lầu, hô hấp của Tình Không mới có thể thông thuận, cô thật sự rất muốn chạy nhanh rời khỏi nơi này.
Thím Lý chuẩn bị tốt bữa sáng vừa mới bưng lên bàn, Sở Ngự Bắc đúng lúc đi xuống, thay xong quần áo, một thân thanh tân thoải mái.
Thật sự có một loại người, tùy tiện đứng ở nơi nào đó, cũng là phong cảnh cực hạn.
Tình Không chỉ dám liếc mắt xa xa nhìn một cái, khí tràng người đàn ông này quá mức mạnh mẽ, hô hấp ở cùng một không gian với anh, cô đều cảm thấy da đầu tê dại.
Cô đang lâm vào suy nghĩ của mình, một bàn tay to thon dài đưa một cái cà vạt qua.
Cô giật mình, cuối cùng ngước mắt nhìn anh.
“Đeo lên.” Nói xong, Sở Ngự Bắc lại tự nhiên nhét cà vạt vào tay cô, dáng người đĩnh bạt đứng yên ở trước mặt cô.
Tình Không bất đắc dĩ tiếp nhận, nhưng nhón mũi chân vẫn là không thể đeo cà vạt lên trên cổ anh.
“Anh quá cao, tôi với không tới.” Chỉ một lúc, trán của cô đã toát ra một tầng mô hôi hơi mỏng.
Sở Ngự Bắc cao 1 mét 8 tám, nhìn xuống cô từ trên cao, lúc này mới phát hiện, cô nhóc này thật sự rất nhỏ, mặt nhỏ không nói, ngay cả chiều cao cũng chỉ miễn cưỡng đến bờ vai của anh mà thôi.
Tối hôm qua lúc ôm cô ngồi, cũng không phát hiện cô nhỏ như thế……
Tối hôm qua……
Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc trầm trầm.
Nếu nhớ không lầm, Tần Hãn từng cho anh xem qua những bảng xếp hạng nhàm chán kia, anh còn là cái gì mà đứng đầu bảng nam thần quốc dân gì đó, cái gì mà người đàn ông nam nữ muốn ngủ cùng nhất, nam thần hệ cấm dục…… Lung tung rối loạn một đống lớn.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTối hôm qua thiếu chút nữa lau súng cướp cò, những cảm giác đó, những độ ấm đó…… Tựa hồ đến bây giờ còn chưa có rút đi, rốt cuộc cũng là cô gái chưa trải qua chuyện đời, lá gan lớn hơn nữa, cũng sẽ xấu hổ.Sở Ngự Bắc không nghĩ tới cô nhóc này trời chưa sáng liền muốn chạy trốn, từ nơi này đi đến dưới chân núi ít nhất cũng phải mấy tiếng.Cô liền không thích anh như vậy sao?Anh càng không để cô được như ý.“Tiến vào ăn bữa sáng.”Tình Không gục đầu xuống nhìn sàn nhà, không dám nhìn anh, “Tôi không ăn, tôi muốn sớm về trường học một chút.”“Thân thể cô là của tôi, không có quyền lợi nói không.”Tình Không, “……”Đành phải xám xịt đi theo anh đi vào.May mắn sau khi Sở Ngự Bắc vào nhà liền trực tiếp lên lầu, hô hấp của Tình Không mới có thể thông thuận, cô thật sự rất muốn chạy nhanh rời khỏi nơi này.Thím Lý chuẩn bị tốt bữa sáng vừa mới bưng lên bàn, Sở Ngự Bắc đúng lúc đi xuống, thay xong quần áo, một thân thanh tân thoải mái.Thật sự có một loại người, tùy tiện đứng ở nơi nào đó, cũng là phong cảnh cực hạn.Tình Không chỉ dám liếc mắt xa xa nhìn một cái, khí tràng người đàn ông này quá mức mạnh mẽ, hô hấp ở cùng một không gian với anh, cô đều cảm thấy da đầu tê dại.Cô đang lâm vào suy nghĩ của mình, một bàn tay to thon dài đưa một cái cà vạt qua.Cô giật mình, cuối cùng ngước mắt nhìn anh.“Đeo lên.” Nói xong, Sở Ngự Bắc lại tự nhiên nhét cà vạt vào tay cô, dáng người đĩnh bạt đứng yên ở trước mặt cô.Tình Không bất đắc dĩ tiếp nhận, nhưng nhón mũi chân vẫn là không thể đeo cà vạt lên trên cổ anh.“Anh quá cao, tôi với không tới.” Chỉ một lúc, trán của cô đã toát ra một tầng mô hôi hơi mỏng.Sở Ngự Bắc cao 1 mét 8 tám, nhìn xuống cô từ trên cao, lúc này mới phát hiện, cô nhóc này thật sự rất nhỏ, mặt nhỏ không nói, ngay cả chiều cao cũng chỉ miễn cưỡng đến bờ vai của anh mà thôi.Tối hôm qua lúc ôm cô ngồi, cũng không phát hiện cô nhỏ như thế……Tối hôm qua……Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc trầm trầm.Nếu nhớ không lầm, Tần Hãn từng cho anh xem qua những bảng xếp hạng nhàm chán kia, anh còn là cái gì mà đứng đầu bảng nam thần quốc dân gì đó, cái gì mà người đàn ông nam nữ muốn ngủ cùng nhất, nam thần hệ cấm dục…… Lung tung rối loạn một đống lớn.