Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 110: Các người đang làm gì?
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDưới tình thế cấp bách, cô nâng đầu gối đánh lên đ*ng q**n anh ta, Sở Vân Triết như là sớm có phòng bị, dễ dàng tránh thoát.“Tình Không, anh không tin em không có chút cảm giác nào với anh.” Anh không tin, tách ra chưa đến mấy ngày, mỗi một lần cô nhìn thấy anh đều như là không hề có cảm giác.Ánh mắt cô nhìn anh, từng có sùng bái, có thưởng thức, có mê luyến…… duy chỉ không có loại xa lạ không chút gợn sóng này.Nói anh muốn chứng minh cái gì đó, không bằng nói, anh không cam lòng đi.Anh không tin, anh không có cảm giác tồn tại như thế.Như là muốn cấp bách chứng minh cái gì đó, cúi đầu phủ lên……Hơi thở chàng trai thật ra rất tươi mát, nhưng phun ở trên mặt Tình Không, lại làm cô cảm thấy ghê tởm nói không nên lời.“Sở Vân Triết anh điên rồi?! Buông tôi ra!”“Nếu anh không buông thì sao?” Sở Vân Triết càng đến gần, cách môi đỏ của Tình Không chỉ có một lóng tay.“Đừng ép tôi chán ghét anh!” Chân Tình Không cũng bị anh ta chế trụ, tránh thoát không được, chỉ có lạnh lùng mà nhìn chằm chằm anh ta.Tình Không không biết vì sao sau khi chia tay, mỗi một lần gặp phải anh ta, đều sẽ nháo đến tan rã trong không vui.Chẳng lẽ ôn tồn lễ độ, khiêm khiêm quân tử trước kia của anh ta đều là ngụy trang thôi ư?“Chán ghét luôn tốt hơn thờ ơ.”Sở Vân Triết nói xong trực tiếp dán lên môi đỏ của Tình Không.Đang lúc Tình Không cảm thấy dạ dày của mình đều đang sông cuộn biển gầm, một đạo giọng nói thanh lãnh nhưng phẫn nộ vang lên, “Các người đang làm gì?!”Tình Không vừa nghe giọng nói này, dùng sức lực bú sữa mẹ, tay chân cùng sử dụng đá văng Sở Vân Triết ra, rồi mới quay đầu, dùng sức nôn khan.Ánh mắt Sở Vân Triết càng thêm âm trầm, đối mặt với người tới, anh lại không dám l* m*ng, rõ ràng tuổi xấp xỉ, nhưng người cả nhà đều lấy Sở Ngự Bắc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, mà anh ta cái gì cũng không phải.“Chú nhỏ, cháu và bạn gái vui đùa thôi, dọa cô ấy một chút.” Anh ta ra vẻ thoải mái nói.
Editor: May
Dưới tình thế cấp bách, cô nâng đầu gối đánh lên đ*ng q**n anh ta, Sở Vân Triết như là sớm có phòng bị, dễ dàng tránh thoát.
“Tình Không, anh không tin em không có chút cảm giác nào với anh.” Anh không tin, tách ra chưa đến mấy ngày, mỗi một lần cô nhìn thấy anh đều như là không hề có cảm giác.
Ánh mắt cô nhìn anh, từng có sùng bái, có thưởng thức, có mê luyến…… duy chỉ không có loại xa lạ không chút gợn sóng này.
Nói anh muốn chứng minh cái gì đó, không bằng nói, anh không cam lòng đi.
Anh không tin, anh không có cảm giác tồn tại như thế.
Như là muốn cấp bách chứng minh cái gì đó, cúi đầu phủ lên……
Hơi thở chàng trai thật ra rất tươi mát, nhưng phun ở trên mặt Tình Không, lại làm cô cảm thấy ghê tởm nói không nên lời.
“Sở Vân Triết anh điên rồi?! Buông tôi ra!”
“Nếu anh không buông thì sao?” Sở Vân Triết càng đến gần, cách môi đỏ của Tình Không chỉ có một lóng tay.
“Đừng ép tôi chán ghét anh!” Chân Tình Không cũng bị anh ta chế trụ, tránh thoát không được, chỉ có lạnh lùng mà nhìn chằm chằm anh ta.
Tình Không không biết vì sao sau khi chia tay, mỗi một lần gặp phải anh ta, đều sẽ nháo đến tan rã trong không vui.
Chẳng lẽ ôn tồn lễ độ, khiêm khiêm quân tử trước kia của anh ta đều là ngụy trang thôi ư?
“Chán ghét luôn tốt hơn thờ ơ.”
Sở Vân Triết nói xong trực tiếp dán lên môi đỏ của Tình Không.
Đang lúc Tình Không cảm thấy dạ dày của mình đều đang sông cuộn biển gầm, một đạo giọng nói thanh lãnh nhưng phẫn nộ vang lên, “Các người đang làm gì?!”
Tình Không vừa nghe giọng nói này, dùng sức lực bú sữa mẹ, tay chân cùng sử dụng đá văng Sở Vân Triết ra, rồi mới quay đầu, dùng sức nôn khan.
Ánh mắt Sở Vân Triết càng thêm âm trầm, đối mặt với người tới, anh lại không dám l* m*ng, rõ ràng tuổi xấp xỉ, nhưng người cả nhà đều lấy Sở Ngự Bắc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, mà anh ta cái gì cũng không phải.
“Chú nhỏ, cháu và bạn gái vui đùa thôi, dọa cô ấy một chút.” Anh ta ra vẻ thoải mái nói.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDưới tình thế cấp bách, cô nâng đầu gối đánh lên đ*ng q**n anh ta, Sở Vân Triết như là sớm có phòng bị, dễ dàng tránh thoát.“Tình Không, anh không tin em không có chút cảm giác nào với anh.” Anh không tin, tách ra chưa đến mấy ngày, mỗi một lần cô nhìn thấy anh đều như là không hề có cảm giác.Ánh mắt cô nhìn anh, từng có sùng bái, có thưởng thức, có mê luyến…… duy chỉ không có loại xa lạ không chút gợn sóng này.Nói anh muốn chứng minh cái gì đó, không bằng nói, anh không cam lòng đi.Anh không tin, anh không có cảm giác tồn tại như thế.Như là muốn cấp bách chứng minh cái gì đó, cúi đầu phủ lên……Hơi thở chàng trai thật ra rất tươi mát, nhưng phun ở trên mặt Tình Không, lại làm cô cảm thấy ghê tởm nói không nên lời.“Sở Vân Triết anh điên rồi?! Buông tôi ra!”“Nếu anh không buông thì sao?” Sở Vân Triết càng đến gần, cách môi đỏ của Tình Không chỉ có một lóng tay.“Đừng ép tôi chán ghét anh!” Chân Tình Không cũng bị anh ta chế trụ, tránh thoát không được, chỉ có lạnh lùng mà nhìn chằm chằm anh ta.Tình Không không biết vì sao sau khi chia tay, mỗi một lần gặp phải anh ta, đều sẽ nháo đến tan rã trong không vui.Chẳng lẽ ôn tồn lễ độ, khiêm khiêm quân tử trước kia của anh ta đều là ngụy trang thôi ư?“Chán ghét luôn tốt hơn thờ ơ.”Sở Vân Triết nói xong trực tiếp dán lên môi đỏ của Tình Không.Đang lúc Tình Không cảm thấy dạ dày của mình đều đang sông cuộn biển gầm, một đạo giọng nói thanh lãnh nhưng phẫn nộ vang lên, “Các người đang làm gì?!”Tình Không vừa nghe giọng nói này, dùng sức lực bú sữa mẹ, tay chân cùng sử dụng đá văng Sở Vân Triết ra, rồi mới quay đầu, dùng sức nôn khan.Ánh mắt Sở Vân Triết càng thêm âm trầm, đối mặt với người tới, anh lại không dám l* m*ng, rõ ràng tuổi xấp xỉ, nhưng người cả nhà đều lấy Sở Ngự Bắc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, mà anh ta cái gì cũng không phải.“Chú nhỏ, cháu và bạn gái vui đùa thôi, dọa cô ấy một chút.” Anh ta ra vẻ thoải mái nói.