Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 115: Chờ cô lớn thêm một chút

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMắt nước xinh đẹp của Tình Không đón nhận ánh mắt sâu thẳm của anh, trái tim, đập lỡ một nhịp.Cô cũng nghi hoặc, người đều ở chỗ này, phải đi qua đâu?Không chờ cô suy nghĩ cẩn thận, trên người chợt nhẹ, người cũng đã khóa ngồi ở trong lòng ngực của anh.Ngay sau đó, hơi thở mát lạnh dễ ngửi nghênh diện mà tới, trên môi chợt nặng, môi mỏng đã bị người đàn ông bao phủ lên……Đại não Tình Không một mảnh hồ nhão, cánh tay ngó sen khoác lên cổ anh, theo bản năng đáp lại, mở miệng, nghênh đón vương giả giờ phút này chỉ thuộc về cô, công thành đoạt đất ở trong vũ trụ mênh mông của cô.Thời gian dừng lại, trong xe yên tĩnh chỉ có âm thanh hoạn nạn nâng đỡ, ái muội, mê ly của hai người bọn họ……Thật lâu sau, “Ba” một tiếng tách ra lẫn nhau, Tình Không đỏ mặt, mềm mại mà ghé vào trong lồng ngực người đàn ông, cảm thụ nhịp tim mạnh mẽ mà hữu lực của anh, thở hổn hển từng ngụm.Người đàn ông cũng thế, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngo ngoe rục rịch cực nóng của anh, đang ở tư thái vận sức chờ phát động kêu gào……Sở Ngự Bắc cảm thấy d*c v*ng nhạt nhẽo hơn hai mươi năm của mình, liền sắp bùng nổ toàn bộ ở trên người cô gái này, chỉ là, cô còn nhỏ, vừa mới thành niên, anh luôn muốn chờ cô lớn lên một chút.Nhưng chính anh cũng không biết, rốt cuộc chính mình còn có thể nhẫn bao lâu.Tình Không ôm vòng eo của anh, ghé vào trong lòng ngực anh, luôn hy vọng thời gian cứ yên lặng như vậy, dứt bỏ thân phận thế tục, anh không phải vương giả gánh vác dân chúng quốc gia, cô cũng không phải là bé gái mồ côi hai bàn tay trắng.Trời đất yên tĩnh, chỉ có cô và anh.Qua một hồi lâu, Sở Ngự Bắc lại nhàn nhạt mở miệng, giọng nói cứng đờ gợi cảm, “Buổi chiều còn về trường học sao?”Tình Không gật gật đầu, đầu nhỏ đen nhánh như là đang cọ ngực Sở Ngự Bắc, “Hiệu trưởng gọi điện thoại cho tôi, anh xử lý chủ nhiệm Lưu và Thái Hiểu Hàm như thế nào?”Sở Ngự Bắc vốn là thật sự ngứa tâm, bị cô cọ tới cọ đi như vậy, lúc nói chuyện hơi thở còn phun ở trước ngực anh, d*c v*ng anh thật vất vả áp xuống, lại có dấu hiệu sống lại.

Editor: May

Mắt nước xinh đẹp của Tình Không đón nhận ánh mắt sâu thẳm của anh, trái tim, đập lỡ một nhịp.

Cô cũng nghi hoặc, người đều ở chỗ này, phải đi qua đâu?

Không chờ cô suy nghĩ cẩn thận, trên người chợt nhẹ, người cũng đã khóa ngồi ở trong lòng ngực của anh.

Ngay sau đó, hơi thở mát lạnh dễ ngửi nghênh diện mà tới, trên môi chợt nặng, môi mỏng đã bị người đàn ông bao phủ lên……

Đại não Tình Không một mảnh hồ nhão, cánh tay ngó sen khoác lên cổ anh, theo bản năng đáp lại, mở miệng, nghênh đón vương giả giờ phút này chỉ thuộc về cô, công thành đoạt đất ở trong vũ trụ mênh mông của cô.

Thời gian dừng lại, trong xe yên tĩnh chỉ có âm thanh hoạn nạn nâng đỡ, ái muội, mê ly của hai người bọn họ……

Thật lâu sau, “Ba” một tiếng tách ra lẫn nhau, Tình Không đỏ mặt, mềm mại mà ghé vào trong lồng ngực người đàn ông, cảm thụ nhịp tim mạnh mẽ mà hữu lực của anh, thở hổn hển từng ngụm.

Người đàn ông cũng thế, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngo ngoe rục rịch cực nóng của anh, đang ở tư thái vận sức chờ phát động kêu gào……

Sở Ngự Bắc cảm thấy d*c v*ng nhạt nhẽo hơn hai mươi năm của mình, liền sắp bùng nổ toàn bộ ở trên người cô gái này, chỉ là, cô còn nhỏ, vừa mới thành niên, anh luôn muốn chờ cô lớn lên một chút.

Nhưng chính anh cũng không biết, rốt cuộc chính mình còn có thể nhẫn bao lâu.

Tình Không ôm vòng eo của anh, ghé vào trong lòng ngực anh, luôn hy vọng thời gian cứ yên lặng như vậy, dứt bỏ thân phận thế tục, anh không phải vương giả gánh vác dân chúng quốc gia, cô cũng không phải là bé gái mồ côi hai bàn tay trắng.

Trời đất yên tĩnh, chỉ có cô và anh.

Qua một hồi lâu, Sở Ngự Bắc lại nhàn nhạt mở miệng, giọng nói cứng đờ gợi cảm, “Buổi chiều còn về trường học sao?”

Tình Không gật gật đầu, đầu nhỏ đen nhánh như là đang cọ ngực Sở Ngự Bắc, “Hiệu trưởng gọi điện thoại cho tôi, anh xử lý chủ nhiệm Lưu và Thái Hiểu Hàm như thế nào?”

Sở Ngự Bắc vốn là thật sự ngứa tâm, bị cô cọ tới cọ đi như vậy, lúc nói chuyện hơi thở còn phun ở trước ngực anh, d*c v*ng anh thật vất vả áp xuống, lại có dấu hiệu sống lại.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMắt nước xinh đẹp của Tình Không đón nhận ánh mắt sâu thẳm của anh, trái tim, đập lỡ một nhịp.Cô cũng nghi hoặc, người đều ở chỗ này, phải đi qua đâu?Không chờ cô suy nghĩ cẩn thận, trên người chợt nhẹ, người cũng đã khóa ngồi ở trong lòng ngực của anh.Ngay sau đó, hơi thở mát lạnh dễ ngửi nghênh diện mà tới, trên môi chợt nặng, môi mỏng đã bị người đàn ông bao phủ lên……Đại não Tình Không một mảnh hồ nhão, cánh tay ngó sen khoác lên cổ anh, theo bản năng đáp lại, mở miệng, nghênh đón vương giả giờ phút này chỉ thuộc về cô, công thành đoạt đất ở trong vũ trụ mênh mông của cô.Thời gian dừng lại, trong xe yên tĩnh chỉ có âm thanh hoạn nạn nâng đỡ, ái muội, mê ly của hai người bọn họ……Thật lâu sau, “Ba” một tiếng tách ra lẫn nhau, Tình Không đỏ mặt, mềm mại mà ghé vào trong lồng ngực người đàn ông, cảm thụ nhịp tim mạnh mẽ mà hữu lực của anh, thở hổn hển từng ngụm.Người đàn ông cũng thế, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngo ngoe rục rịch cực nóng của anh, đang ở tư thái vận sức chờ phát động kêu gào……Sở Ngự Bắc cảm thấy d*c v*ng nhạt nhẽo hơn hai mươi năm của mình, liền sắp bùng nổ toàn bộ ở trên người cô gái này, chỉ là, cô còn nhỏ, vừa mới thành niên, anh luôn muốn chờ cô lớn lên một chút.Nhưng chính anh cũng không biết, rốt cuộc chính mình còn có thể nhẫn bao lâu.Tình Không ôm vòng eo của anh, ghé vào trong lòng ngực anh, luôn hy vọng thời gian cứ yên lặng như vậy, dứt bỏ thân phận thế tục, anh không phải vương giả gánh vác dân chúng quốc gia, cô cũng không phải là bé gái mồ côi hai bàn tay trắng.Trời đất yên tĩnh, chỉ có cô và anh.Qua một hồi lâu, Sở Ngự Bắc lại nhàn nhạt mở miệng, giọng nói cứng đờ gợi cảm, “Buổi chiều còn về trường học sao?”Tình Không gật gật đầu, đầu nhỏ đen nhánh như là đang cọ ngực Sở Ngự Bắc, “Hiệu trưởng gọi điện thoại cho tôi, anh xử lý chủ nhiệm Lưu và Thái Hiểu Hàm như thế nào?”Sở Ngự Bắc vốn là thật sự ngứa tâm, bị cô cọ tới cọ đi như vậy, lúc nói chuyện hơi thở còn phun ở trước ngực anh, d*c v*ng anh thật vất vả áp xuống, lại có dấu hiệu sống lại.

Chương 115: Chờ cô lớn thêm một chút