Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 128: Anh tới một mình sao?

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayĐoàn người đi ra tầng hầm ngầm, khuôn mặt yêu nghiệt của Vạn Lợi Đạt lập tức liền suy sụp xuống, cô nhóc anh canh giữ lâu như thế, không nghĩ tới một lần sai lầm, liền tự tay đưa đến trên tay Sở Ngự Bắc.Tình Không vẫn luôn đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc, không dám l* m*ng.Đến khi ra ngoài bãi đỗ xe, cũng tự phát tự giác mà đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc.“Lộ Lộ, đừng thấy sắc quên bạn như vậy, cậu là ngồi xe tớ tới.” Diệp Nam Sanh tốt bụng nhắc nhở cô.Tình Không đỡ trán, không biết vì sao, chỉ cần nhìn thấy Sở Ngự Bắc, nô tính trên người cô liền sẽ một phát không thể vãn hồi.“Cái kia, ngày mai tôi còn muốn đi thi, hiện tại về trường học với Diệp Tử.” Cô theo bản năng, không muốn Diệp Nam Sanh biết cô ở trong nhà anh.Sở Ngự Bắc nhàn nhạt quét quét cô, tựa hồ nhìn thấu trò xiếc nhỏ của cô, càng không để cô như nguyện, “Về nhà, sáng ngày mai bảo tài xế đưa em đi trường học.”Diệp Nam Sanh ngửi được hương vị “Gian - tình”, mắt trừng đến thật lớn, “A a, Lộ Lộ, các người ở chung?”“Không phải……”“Phải……”Một cương một nhu, hai giọng nói bất đồng đồng thời phát ra, Diệp Nam Sanh nhìn cái này một chút, nhìn cái kia một chút, sau đó nặng nề gật gật đầu, “Tớ hiểu rồi, Lộ Lộ cậu đi với anh ta đi.”“Aizzz, đại nhân, sau này anh phải đối đãi với Lộ Lộ nhà chúng tôi thật tốt, cô lớn lên có khuôn mặt đẹp mắt như thế, anh không thương cô ấy, sẽ có bó lớn người cướp thương nha.”Diệp Nam Sanh nói xong, cũng không đợi Sở Ngự Bắc trả lời, thẳng đi về phía Volkswagen Phaeton của mình.Cuối cùng Sở Ngự Bắc cũng liếc mắt nhìn về phía Diệp Nam Sanh một chút, khi nhìn thấy chiếc Volkswagen Phaeton bị phun màu đỏ kia, ánh mắt liền thâm thâm.“Xe cô ta là sơn lại.”Tình Không chớp mắt vài cái, hỏi ngược lại, “Sao anh biết?”Trong lòng Sở Ngự Bắc đã có đáp án, cũng khó trách người nào đó muốn đau đầu, anh luôn luôn không có ấn tượng gì với phụ nữ, nhưng vừa gặp mặt ngắn ngủn, ngược lại đã nhớ kỹ Diệp Nam Sanh này.Thẳng đến sau khi Diệp Nam Sanh đi rồi, Tình Không mới phát hiện Tần Hãn không ở đây, nhìn quanh bốn phía một chút, cũng không thấy có vệ sĩ gần đây.“Anh tới một mình sao?”

Editor: May

Đoàn người đi ra tầng hầm ngầm, khuôn mặt yêu nghiệt của Vạn Lợi Đạt lập tức liền suy sụp xuống, cô nhóc anh canh giữ lâu như thế, không nghĩ tới một lần sai lầm, liền tự tay đưa đến trên tay Sở Ngự Bắc.

Tình Không vẫn luôn đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc, không dám l* m*ng.

Đến khi ra ngoài bãi đỗ xe, cũng tự phát tự giác mà đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc.

“Lộ Lộ, đừng thấy sắc quên bạn như vậy, cậu là ngồi xe tớ tới.” Diệp Nam Sanh tốt bụng nhắc nhở cô.

Tình Không đỡ trán, không biết vì sao, chỉ cần nhìn thấy Sở Ngự Bắc, nô tính trên người cô liền sẽ một phát không thể vãn hồi.

“Cái kia, ngày mai tôi còn muốn đi thi, hiện tại về trường học với Diệp Tử.” Cô theo bản năng, không muốn Diệp Nam Sanh biết cô ở trong nhà anh.

Sở Ngự Bắc nhàn nhạt quét quét cô, tựa hồ nhìn thấu trò xiếc nhỏ của cô, càng không để cô như nguyện, “Về nhà, sáng ngày mai bảo tài xế đưa em đi trường học.”

Diệp Nam Sanh ngửi được hương vị “Gian - tình”, mắt trừng đến thật lớn, “A a, Lộ Lộ, các người ở chung?”

“Không phải……”

“Phải……”

Một cương một nhu, hai giọng nói bất đồng đồng thời phát ra, Diệp Nam Sanh nhìn cái này một chút, nhìn cái kia một chút, sau đó nặng nề gật gật đầu, “Tớ hiểu rồi, Lộ Lộ cậu đi với anh ta đi.”

“Aizzz, đại nhân, sau này anh phải đối đãi với Lộ Lộ nhà chúng tôi thật tốt, cô lớn lên có khuôn mặt đẹp mắt như thế, anh không thương cô ấy, sẽ có bó lớn người cướp thương nha.”

Diệp Nam Sanh nói xong, cũng không đợi Sở Ngự Bắc trả lời, thẳng đi về phía Volkswagen Phaeton của mình.

Cuối cùng Sở Ngự Bắc cũng liếc mắt nhìn về phía Diệp Nam Sanh một chút, khi nhìn thấy chiếc Volkswagen Phaeton bị phun màu đỏ kia, ánh mắt liền thâm thâm.

“Xe cô ta là sơn lại.”

Tình Không chớp mắt vài cái, hỏi ngược lại, “Sao anh biết?”

Trong lòng Sở Ngự Bắc đã có đáp án, cũng khó trách người nào đó muốn đau đầu, anh luôn luôn không có ấn tượng gì với phụ nữ, nhưng vừa gặp mặt ngắn ngủn, ngược lại đã nhớ kỹ Diệp Nam Sanh này.

Thẳng đến sau khi Diệp Nam Sanh đi rồi, Tình Không mới phát hiện Tần Hãn không ở đây, nhìn quanh bốn phía một chút, cũng không thấy có vệ sĩ gần đây.

“Anh tới một mình sao?”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayĐoàn người đi ra tầng hầm ngầm, khuôn mặt yêu nghiệt của Vạn Lợi Đạt lập tức liền suy sụp xuống, cô nhóc anh canh giữ lâu như thế, không nghĩ tới một lần sai lầm, liền tự tay đưa đến trên tay Sở Ngự Bắc.Tình Không vẫn luôn đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc, không dám l* m*ng.Đến khi ra ngoài bãi đỗ xe, cũng tự phát tự giác mà đi theo sau lưng Sở Ngự Bắc.“Lộ Lộ, đừng thấy sắc quên bạn như vậy, cậu là ngồi xe tớ tới.” Diệp Nam Sanh tốt bụng nhắc nhở cô.Tình Không đỡ trán, không biết vì sao, chỉ cần nhìn thấy Sở Ngự Bắc, nô tính trên người cô liền sẽ một phát không thể vãn hồi.“Cái kia, ngày mai tôi còn muốn đi thi, hiện tại về trường học với Diệp Tử.” Cô theo bản năng, không muốn Diệp Nam Sanh biết cô ở trong nhà anh.Sở Ngự Bắc nhàn nhạt quét quét cô, tựa hồ nhìn thấu trò xiếc nhỏ của cô, càng không để cô như nguyện, “Về nhà, sáng ngày mai bảo tài xế đưa em đi trường học.”Diệp Nam Sanh ngửi được hương vị “Gian - tình”, mắt trừng đến thật lớn, “A a, Lộ Lộ, các người ở chung?”“Không phải……”“Phải……”Một cương một nhu, hai giọng nói bất đồng đồng thời phát ra, Diệp Nam Sanh nhìn cái này một chút, nhìn cái kia một chút, sau đó nặng nề gật gật đầu, “Tớ hiểu rồi, Lộ Lộ cậu đi với anh ta đi.”“Aizzz, đại nhân, sau này anh phải đối đãi với Lộ Lộ nhà chúng tôi thật tốt, cô lớn lên có khuôn mặt đẹp mắt như thế, anh không thương cô ấy, sẽ có bó lớn người cướp thương nha.”Diệp Nam Sanh nói xong, cũng không đợi Sở Ngự Bắc trả lời, thẳng đi về phía Volkswagen Phaeton của mình.Cuối cùng Sở Ngự Bắc cũng liếc mắt nhìn về phía Diệp Nam Sanh một chút, khi nhìn thấy chiếc Volkswagen Phaeton bị phun màu đỏ kia, ánh mắt liền thâm thâm.“Xe cô ta là sơn lại.”Tình Không chớp mắt vài cái, hỏi ngược lại, “Sao anh biết?”Trong lòng Sở Ngự Bắc đã có đáp án, cũng khó trách người nào đó muốn đau đầu, anh luôn luôn không có ấn tượng gì với phụ nữ, nhưng vừa gặp mặt ngắn ngủn, ngược lại đã nhớ kỹ Diệp Nam Sanh này.Thẳng đến sau khi Diệp Nam Sanh đi rồi, Tình Không mới phát hiện Tần Hãn không ở đây, nhìn quanh bốn phía một chút, cũng không thấy có vệ sĩ gần đây.“Anh tới một mình sao?”

Chương 128: Anh tới một mình sao?