Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 130: Cút ra khỏi đại học T

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTới cổng trường rồi, cô vừa mới xuống xe, Lộ Phồn Tinh cũng đúng lúc đi ra từ xe bên cạnh.Nhìn nhìn xe Tình Không, đôi mắt trang điểm tinh xảo hiện lên một tia đố kỵ, chợt lại khinh thường bĩu môi môi, bĩu môi lải nhải một câu, “Hồ ly tinh!”Tình Không lười so đo với loại người này, sau khi tạm biệt với tài xế liền thẳng đi vào trong trường học.Không ngờ, vừa mới bước vào cổng trường, liền không thể hiểu được mà bị các loại khe khẽ nói nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ.Loại tình huống này vẫn luôn liên tục đến khi cô vào trường thi.Lộ Phồn Tinh bị một tiểu thư thế gia quan hệ không tồi gọi sang một bên, cầm di động không ngừng kề tai nói nhỏ.Lộ Phồn Tinh đầu tiên là kinh ngạc, rồi mới nhìn Lộ Tình Không cười vui sướng khi người gặp họa.Đồn đãi vớ vẩn lúc trước, Diệp Nam Sanh từng nói qua với cô, lời đồn ngăn với trí giả, Tình Không cũng không để ở trong lòng.Nhưng mà, Diệp Nam Sanh lại thiếu thi.Đây là một môn trước khi nghỉ hè cuối cùng, lúc trước Tình Không đã thi thiếu hai muốn, không thể lại thiếu thi nữa, vì vậy tự động che chắn âm thanh ngoại giới, toàn lực phụ lục.Tình Không ôn tập đến không tồi, hạ bút như có thần trợ, rất nhanh liền nộp bài thi ra ngoài, lúc chuẩn bị về ký túc xá thu thập đồ vật, lại bị mấy nữ sinh chặn ở dưới ký túc xá.“Lộ Tình Không phải không?”Tình Không nghi hoặc mà nhìn các cô, gật gật đầu, “Chuyện gì?”Cô gái tóc vàng dẫn đầu dùng một ánh mắt, hai nữ sinh tiến lên một người một bên túm chặt cánh tay cô.Nữ sinh tóc vàng nắm cằm Tình Không, hung tợn nói, “Hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô, kéo thấp tố chất chỉnh thể trường học chúng tao đã không so đo với mày, lại có thể dùng độc thủ bức chị em tao thôi học, mày không cần mặt nữa sao?”Tình Không nhận ra, nữ sinh tóc vàng kia ở hệ ngoại văn cách vách, tên gọi Kim Linh, thường xuyên chơi chung với Thái Hiểu Hàm, mơ hồ nhớ rõ là bạn học cao trung của Thái Hiểu Hàm.“Các người đây là ý tứ gì?”Thật ra cũng không khó đoán, khẳng định là Thái Hiểu Hàm lật ngược phải trái trắng đen bôi đen cô.“Ý tứ gì? Loại hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô cũng xứng học ở đại học T ư? Cút ra khỏi đại học T!”

Editor: May

Tới cổng trường rồi, cô vừa mới xuống xe, Lộ Phồn Tinh cũng đúng lúc đi ra từ xe bên cạnh.

Nhìn nhìn xe Tình Không, đôi mắt trang điểm tinh xảo hiện lên một tia đố kỵ, chợt lại khinh thường bĩu môi môi, bĩu môi lải nhải một câu, “Hồ ly tinh!”

Tình Không lười so đo với loại người này, sau khi tạm biệt với tài xế liền thẳng đi vào trong trường học.

Không ngờ, vừa mới bước vào cổng trường, liền không thể hiểu được mà bị các loại khe khẽ nói nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ.

Loại tình huống này vẫn luôn liên tục đến khi cô vào trường thi.

Lộ Phồn Tinh bị một tiểu thư thế gia quan hệ không tồi gọi sang một bên, cầm di động không ngừng kề tai nói nhỏ.

Lộ Phồn Tinh đầu tiên là kinh ngạc, rồi mới nhìn Lộ Tình Không cười vui sướng khi người gặp họa.

Đồn đãi vớ vẩn lúc trước, Diệp Nam Sanh từng nói qua với cô, lời đồn ngăn với trí giả, Tình Không cũng không để ở trong lòng.

Nhưng mà, Diệp Nam Sanh lại thiếu thi.

Đây là một môn trước khi nghỉ hè cuối cùng, lúc trước Tình Không đã thi thiếu hai muốn, không thể lại thiếu thi nữa, vì vậy tự động che chắn âm thanh ngoại giới, toàn lực phụ lục.

Tình Không ôn tập đến không tồi, hạ bút như có thần trợ, rất nhanh liền nộp bài thi ra ngoài, lúc chuẩn bị về ký túc xá thu thập đồ vật, lại bị mấy nữ sinh chặn ở dưới ký túc xá.

“Lộ Tình Không phải không?”

Tình Không nghi hoặc mà nhìn các cô, gật gật đầu, “Chuyện gì?”

Cô gái tóc vàng dẫn đầu dùng một ánh mắt, hai nữ sinh tiến lên một người một bên túm chặt cánh tay cô.

Nữ sinh tóc vàng nắm cằm Tình Không, hung tợn nói, “Hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô, kéo thấp tố chất chỉnh thể trường học chúng tao đã không so đo với mày, lại có thể dùng độc thủ bức chị em tao thôi học, mày không cần mặt nữa sao?”

Tình Không nhận ra, nữ sinh tóc vàng kia ở hệ ngoại văn cách vách, tên gọi Kim Linh, thường xuyên chơi chung với Thái Hiểu Hàm, mơ hồ nhớ rõ là bạn học cao trung của Thái Hiểu Hàm.

“Các người đây là ý tứ gì?”

Thật ra cũng không khó đoán, khẳng định là Thái Hiểu Hàm lật ngược phải trái trắng đen bôi đen cô.

“Ý tứ gì? Loại hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô cũng xứng học ở đại học T ư? Cút ra khỏi đại học T!”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTới cổng trường rồi, cô vừa mới xuống xe, Lộ Phồn Tinh cũng đúng lúc đi ra từ xe bên cạnh.Nhìn nhìn xe Tình Không, đôi mắt trang điểm tinh xảo hiện lên một tia đố kỵ, chợt lại khinh thường bĩu môi môi, bĩu môi lải nhải một câu, “Hồ ly tinh!”Tình Không lười so đo với loại người này, sau khi tạm biệt với tài xế liền thẳng đi vào trong trường học.Không ngờ, vừa mới bước vào cổng trường, liền không thể hiểu được mà bị các loại khe khẽ nói nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ.Loại tình huống này vẫn luôn liên tục đến khi cô vào trường thi.Lộ Phồn Tinh bị một tiểu thư thế gia quan hệ không tồi gọi sang một bên, cầm di động không ngừng kề tai nói nhỏ.Lộ Phồn Tinh đầu tiên là kinh ngạc, rồi mới nhìn Lộ Tình Không cười vui sướng khi người gặp họa.Đồn đãi vớ vẩn lúc trước, Diệp Nam Sanh từng nói qua với cô, lời đồn ngăn với trí giả, Tình Không cũng không để ở trong lòng.Nhưng mà, Diệp Nam Sanh lại thiếu thi.Đây là một môn trước khi nghỉ hè cuối cùng, lúc trước Tình Không đã thi thiếu hai muốn, không thể lại thiếu thi nữa, vì vậy tự động che chắn âm thanh ngoại giới, toàn lực phụ lục.Tình Không ôn tập đến không tồi, hạ bút như có thần trợ, rất nhanh liền nộp bài thi ra ngoài, lúc chuẩn bị về ký túc xá thu thập đồ vật, lại bị mấy nữ sinh chặn ở dưới ký túc xá.“Lộ Tình Không phải không?”Tình Không nghi hoặc mà nhìn các cô, gật gật đầu, “Chuyện gì?”Cô gái tóc vàng dẫn đầu dùng một ánh mắt, hai nữ sinh tiến lên một người một bên túm chặt cánh tay cô.Nữ sinh tóc vàng nắm cằm Tình Không, hung tợn nói, “Hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô, kéo thấp tố chất chỉnh thể trường học chúng tao đã không so đo với mày, lại có thể dùng độc thủ bức chị em tao thôi học, mày không cần mặt nữa sao?”Tình Không nhận ra, nữ sinh tóc vàng kia ở hệ ngoại văn cách vách, tên gọi Kim Linh, thường xuyên chơi chung với Thái Hiểu Hàm, mơ hồ nhớ rõ là bạn học cao trung của Thái Hiểu Hàm.“Các người đây là ý tứ gì?”Thật ra cũng không khó đoán, khẳng định là Thái Hiểu Hàm lật ngược phải trái trắng đen bôi đen cô.“Ý tứ gì? Loại hồ ly tinh nghèo kiết hủ lậu như cô cũng xứng học ở đại học T ư? Cút ra khỏi đại học T!”

Chương 130: Cút ra khỏi đại học T