Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 197: Do tôi định đoạt

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh đối tốt với cô, cô hưởng thụ, cũng nhớ rõ.Lúc thân thiết, anh có thể cảm giác được, cô là không kháng cự.Ngược lại anh không làm rõ được, cô cho rằng đây là một trách nhiệm của cô, cưỡng bách chính mình tiếp thu, hay là thật sự thích.Đoạn quan hệ này, từ đầu đến cuối, nhìn như người chủ đạo là anh, cô nhẫn nhục chịu đựng.Trao đổi đồng giá cũng là anh nói ra.Thật ra, trong lòng anh thật sự rõ ràng, người chủ đạo chân chính của đoạn quan hệ này chưa chắc là anh.Ngay cả lúc cô làm nũng, rốt cuộc có bao nhiêu thiệt tình thực lòng, hiện tại anh đều sờ không rõ.Ánh mắt Sở Ngự Bắc tối sầm lại, tựa hồ khôi phục lại lạnh lẽo lúc mới gặp, “Lộ Tình Không, em làm rõ ràng, em là người của tôi, em tốt nhất thu hồi toan tính mưu mô trong lòng về cho tôi, lúc nào em có thể rời đi, tôi định đoạt!”Tiếng nói lành lạnh của người đàn ông giống như không mang theo chút tình cảm nào, nói xong liền cũng không quay đầu lại đi về phía ngoài cửa.Ở vị trí khi anh rời đi, Tình Không mắt sắc phát hiện một bình thuốc mỡ màu trắng nho nhỏ rơi ở phía trên.Tình Không nhận ra, đó là loại thuốc mỡ bác sĩ Thiệu giúp cô bôi lên lúc không lâu trước đây.Cô gian nan cầm thuốc mỡ ở trong tay, dùng sức kéo, tùy ý chính mình ngã vào trên giường, con ngươi trắng đen rõ ràng dùng sức chớp vài cái, không hề có tiêu cự nhìn lên trần nhà.Quan hệ hòa hợp vất vả lắm mới tạo dựng lên, giống như vừa không cẩn thận, lại bị cô tự tay đánh vỡ.Tiếng gõ cửa vang lên, Tình Không đột nhiên ngồi dậy, mắt to liễm diễm hiện lên một tia vui sướng, cô cho rằng Sở Ngự Bắc đi mà quay lại, nhưng lại thấy thím Lý khuôn mặt hiền lành ôn hòa dò xét tiến vào

Editor: May

Anh đối tốt với cô, cô hưởng thụ, cũng nhớ rõ.

Lúc thân thiết, anh có thể cảm giác được, cô là không kháng cự.

Ngược lại anh không làm rõ được, cô cho rằng đây là một trách nhiệm của cô, cưỡng bách chính mình tiếp thu, hay là thật sự thích.

Đoạn quan hệ này, từ đầu đến cuối, nhìn như người chủ đạo là anh, cô nhẫn nhục chịu đựng.

Trao đổi đồng giá cũng là anh nói ra.

Thật ra, trong lòng anh thật sự rõ ràng, người chủ đạo chân chính của đoạn quan hệ này chưa chắc là anh.

Ngay cả lúc cô làm nũng, rốt cuộc có bao nhiêu thiệt tình thực lòng, hiện tại anh đều sờ không rõ.

Ánh mắt Sở Ngự Bắc tối sầm lại, tựa hồ khôi phục lại lạnh lẽo lúc mới gặp, “Lộ Tình Không, em làm rõ ràng, em là người của tôi, em tốt nhất thu hồi toan tính mưu mô trong lòng về cho tôi, lúc nào em có thể rời đi, tôi định đoạt!”

Tiếng nói lành lạnh của người đàn ông giống như không mang theo chút tình cảm nào, nói xong liền cũng không quay đầu lại đi về phía ngoài cửa.

Ở vị trí khi anh rời đi, Tình Không mắt sắc phát hiện một bình thuốc mỡ màu trắng nho nhỏ rơi ở phía trên.

Tình Không nhận ra, đó là loại thuốc mỡ bác sĩ Thiệu giúp cô bôi lên lúc không lâu trước đây.

Cô gian nan cầm thuốc mỡ ở trong tay, dùng sức kéo, tùy ý chính mình ngã vào trên giường, con ngươi trắng đen rõ ràng dùng sức chớp vài cái, không hề có tiêu cự nhìn lên trần nhà.

Quan hệ hòa hợp vất vả lắm mới tạo dựng lên, giống như vừa không cẩn thận, lại bị cô tự tay đánh vỡ.

Tiếng gõ cửa vang lên, Tình Không đột nhiên ngồi dậy, mắt to liễm diễm hiện lên một tia vui sướng, cô cho rằng Sở Ngự Bắc đi mà quay lại, nhưng lại thấy thím Lý khuôn mặt hiền lành ôn hòa dò xét tiến vào

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh đối tốt với cô, cô hưởng thụ, cũng nhớ rõ.Lúc thân thiết, anh có thể cảm giác được, cô là không kháng cự.Ngược lại anh không làm rõ được, cô cho rằng đây là một trách nhiệm của cô, cưỡng bách chính mình tiếp thu, hay là thật sự thích.Đoạn quan hệ này, từ đầu đến cuối, nhìn như người chủ đạo là anh, cô nhẫn nhục chịu đựng.Trao đổi đồng giá cũng là anh nói ra.Thật ra, trong lòng anh thật sự rõ ràng, người chủ đạo chân chính của đoạn quan hệ này chưa chắc là anh.Ngay cả lúc cô làm nũng, rốt cuộc có bao nhiêu thiệt tình thực lòng, hiện tại anh đều sờ không rõ.Ánh mắt Sở Ngự Bắc tối sầm lại, tựa hồ khôi phục lại lạnh lẽo lúc mới gặp, “Lộ Tình Không, em làm rõ ràng, em là người của tôi, em tốt nhất thu hồi toan tính mưu mô trong lòng về cho tôi, lúc nào em có thể rời đi, tôi định đoạt!”Tiếng nói lành lạnh của người đàn ông giống như không mang theo chút tình cảm nào, nói xong liền cũng không quay đầu lại đi về phía ngoài cửa.Ở vị trí khi anh rời đi, Tình Không mắt sắc phát hiện một bình thuốc mỡ màu trắng nho nhỏ rơi ở phía trên.Tình Không nhận ra, đó là loại thuốc mỡ bác sĩ Thiệu giúp cô bôi lên lúc không lâu trước đây.Cô gian nan cầm thuốc mỡ ở trong tay, dùng sức kéo, tùy ý chính mình ngã vào trên giường, con ngươi trắng đen rõ ràng dùng sức chớp vài cái, không hề có tiêu cự nhìn lên trần nhà.Quan hệ hòa hợp vất vả lắm mới tạo dựng lên, giống như vừa không cẩn thận, lại bị cô tự tay đánh vỡ.Tiếng gõ cửa vang lên, Tình Không đột nhiên ngồi dậy, mắt to liễm diễm hiện lên một tia vui sướng, cô cho rằng Sở Ngự Bắc đi mà quay lại, nhưng lại thấy thím Lý khuôn mặt hiền lành ôn hòa dò xét tiến vào

Chương 197: Do tôi định đoạt