Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 204: Trong lòng anh có người
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayBiết tình cảm của Sở Ngự Bắc với lão nhân gia, câu phía sau, cô không đành lòng nói ra.Một tay Sở Ngự Bắc chống ở trên cửa sổ xe, xoa xoa trán, “Dưới tình huống bình thường, thân thể ông ngoại có thể duy trì bao lâu?”Minh Mị lắc lắc đầu, “Cái này khó mà nói, uống thuốc đúng hạn, chú ý bảo dưỡng thì không khác người bình thường, nhưng nhất định không thể lại chịu k*ch th*ch. Dựa theo những trường hợp trước kia, một khi k*ch th*ch vượt qua phụ tải của trái tim, cơ bản liền vô lực xoay chuyển trời đất.”Sở Ngự Bắc hít một hơi thật sâu, vì chính mình mới vừa rồi nói năng l* m*ng với ông ngoại mà cảm thấy áy náy, may mắn không xảy ra chuyện gì, nếu không anh sẽ áy náy cả đời.“Cám ơn cô nói cho tôi biết những chuyện này, sau này tôi sẽ chú ý.”Minh Mị cười mà không nói, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm mặt nghiêng xinh đẹp của người đàn ông.“Nếu em sớm nói những chuyện này với anh, anh có thể đồng ý đề nghị vừa rồi của ông nội thẩm không?”Sở Ngự Bắc biết cô nói chính là chuyện đính hôn kia, anh thành thật lắc lắc đầu, “Sẽ không, vấn đề nguyên tắc.”Đáp án trong vòng đự kiến, Minh Mị không có ngoài ý muốn bao lớn, “Là em không tốt, hay là trong lòng anh có người?”Minh Mị nhớ rõ, thái độ trước kia của anh không có cường ngạnh như vậy, ít nhất trước đó cô không nhìn thấy bên người anh có cô gái khác.Trong lòng có người……Khi Minh Mị nói ra bốn chữ này, trong đầu Sở Ngự Bắc tự nhiên liền xuất hiện khuôn mặt nhỏ trong vắt cỡ bằng bàn tay của cô gái nhỏ kia.Anh chú ý tới, hình dáng mắt cô gái nhỏ đặc biệt đẹp, luôn là ướt long lanh nhìn anh, rõ ràng là một đứa bé lanh lợi, tính tình cũng kiên nhẫn, lại thích động một chút liền làm nũng với anh.Thậm chí sẽ gọi anh là anh Sở……Rõ ràng là cô gái nhỏ mới mười tám tuổi, biết lõi đời mà không lõi đời, hiểu chuyện đến làm lòng người sinh ra thương tiếc.Chờ đến khi phát hiện chính mình nghĩ đến cái gì, môi mỏng màu nhạt đã không tự giác mà gợi lên.
Editor: May
Biết tình cảm của Sở Ngự Bắc với lão nhân gia, câu phía sau, cô không đành lòng nói ra.
Một tay Sở Ngự Bắc chống ở trên cửa sổ xe, xoa xoa trán, “Dưới tình huống bình thường, thân thể ông ngoại có thể duy trì bao lâu?”
Minh Mị lắc lắc đầu, “Cái này khó mà nói, uống thuốc đúng hạn, chú ý bảo dưỡng thì không khác người bình thường, nhưng nhất định không thể lại chịu k*ch th*ch. Dựa theo những trường hợp trước kia, một khi k*ch th*ch vượt qua phụ tải của trái tim, cơ bản liền vô lực xoay chuyển trời đất.”
Sở Ngự Bắc hít một hơi thật sâu, vì chính mình mới vừa rồi nói năng l* m*ng với ông ngoại mà cảm thấy áy náy, may mắn không xảy ra chuyện gì, nếu không anh sẽ áy náy cả đời.
“Cám ơn cô nói cho tôi biết những chuyện này, sau này tôi sẽ chú ý.”
Minh Mị cười mà không nói, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm mặt nghiêng xinh đẹp của người đàn ông.
“Nếu em sớm nói những chuyện này với anh, anh có thể đồng ý đề nghị vừa rồi của ông nội thẩm không?”
Sở Ngự Bắc biết cô nói chính là chuyện đính hôn kia, anh thành thật lắc lắc đầu, “Sẽ không, vấn đề nguyên tắc.”
Đáp án trong vòng đự kiến, Minh Mị không có ngoài ý muốn bao lớn, “Là em không tốt, hay là trong lòng anh có người?”
Minh Mị nhớ rõ, thái độ trước kia của anh không có cường ngạnh như vậy, ít nhất trước đó cô không nhìn thấy bên người anh có cô gái khác.
Trong lòng có người……
Khi Minh Mị nói ra bốn chữ này, trong đầu Sở Ngự Bắc tự nhiên liền xuất hiện khuôn mặt nhỏ trong vắt cỡ bằng bàn tay của cô gái nhỏ kia.
Anh chú ý tới, hình dáng mắt cô gái nhỏ đặc biệt đẹp, luôn là ướt long lanh nhìn anh, rõ ràng là một đứa bé lanh lợi, tính tình cũng kiên nhẫn, lại thích động một chút liền làm nũng với anh.
Thậm chí sẽ gọi anh là anh Sở……
Rõ ràng là cô gái nhỏ mới mười tám tuổi, biết lõi đời mà không lõi đời, hiểu chuyện đến làm lòng người sinh ra thương tiếc.
Chờ đến khi phát hiện chính mình nghĩ đến cái gì, môi mỏng màu nhạt đã không tự giác mà gợi lên.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayBiết tình cảm của Sở Ngự Bắc với lão nhân gia, câu phía sau, cô không đành lòng nói ra.Một tay Sở Ngự Bắc chống ở trên cửa sổ xe, xoa xoa trán, “Dưới tình huống bình thường, thân thể ông ngoại có thể duy trì bao lâu?”Minh Mị lắc lắc đầu, “Cái này khó mà nói, uống thuốc đúng hạn, chú ý bảo dưỡng thì không khác người bình thường, nhưng nhất định không thể lại chịu k*ch th*ch. Dựa theo những trường hợp trước kia, một khi k*ch th*ch vượt qua phụ tải của trái tim, cơ bản liền vô lực xoay chuyển trời đất.”Sở Ngự Bắc hít một hơi thật sâu, vì chính mình mới vừa rồi nói năng l* m*ng với ông ngoại mà cảm thấy áy náy, may mắn không xảy ra chuyện gì, nếu không anh sẽ áy náy cả đời.“Cám ơn cô nói cho tôi biết những chuyện này, sau này tôi sẽ chú ý.”Minh Mị cười mà không nói, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm mặt nghiêng xinh đẹp của người đàn ông.“Nếu em sớm nói những chuyện này với anh, anh có thể đồng ý đề nghị vừa rồi của ông nội thẩm không?”Sở Ngự Bắc biết cô nói chính là chuyện đính hôn kia, anh thành thật lắc lắc đầu, “Sẽ không, vấn đề nguyên tắc.”Đáp án trong vòng đự kiến, Minh Mị không có ngoài ý muốn bao lớn, “Là em không tốt, hay là trong lòng anh có người?”Minh Mị nhớ rõ, thái độ trước kia của anh không có cường ngạnh như vậy, ít nhất trước đó cô không nhìn thấy bên người anh có cô gái khác.Trong lòng có người……Khi Minh Mị nói ra bốn chữ này, trong đầu Sở Ngự Bắc tự nhiên liền xuất hiện khuôn mặt nhỏ trong vắt cỡ bằng bàn tay của cô gái nhỏ kia.Anh chú ý tới, hình dáng mắt cô gái nhỏ đặc biệt đẹp, luôn là ướt long lanh nhìn anh, rõ ràng là một đứa bé lanh lợi, tính tình cũng kiên nhẫn, lại thích động một chút liền làm nũng với anh.Thậm chí sẽ gọi anh là anh Sở……Rõ ràng là cô gái nhỏ mới mười tám tuổi, biết lõi đời mà không lõi đời, hiểu chuyện đến làm lòng người sinh ra thương tiếc.Chờ đến khi phát hiện chính mình nghĩ đến cái gì, môi mỏng màu nhạt đã không tự giác mà gợi lên.