Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 216: Miễn phí
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Dây lưng tám vạn tám ngàn, bật lửa mười ba vạn tám ngàn, xin hỏi hai vị là cùng nhau tính tiền hay là tách ra tính tiền?” Nhân viên thu ngân cầm hai kiện thương phẩm hỏi.“Cùng nhau!”“Tách ra!”Tình Không và Diệp Nam Sanh đồng thời cầm thẻ ra.“Diệp Tử, quà tớ tặng sao có thể để cậu tính tiền.”Tình Không nhìn bật lửa bình thường tới cực điểm kia, cực kỳ đau lòng.Người xã hội thượng lưu này đều không đau tiền, một cái bật lửa hơn mười vạn, cô còn tưởng rằng chọn rẻ nhất để mua.Mặt đau lòng không thôi của Tình Không tự nhiên rơi vào trong mắt Âu Nhược Hi.Cô ta kéo tay, một bộ dáng xem kịch vui, “Xem ra là có người phùng má giả làm người mập.”Diệp Nam Sanh nhìn thẻ phụ trên tay Lộ Tình Không, cực kỳ kinh ngạc, “Lộ Lộ, thẻ đen kim cương trong tay cậu cả nước có chưa đến năm thẻ đâu? Ngài ấy cho cậu à.”Trước mặt người ngoài, Diệp Nam Sanh tự nhiên sẽ không nhắc tên Sở Ngự Bắc.Trong lòng Tình Không khẽ thở dài một chút, vốn không muốn khoa trương như vậy, cô ngược lại không biết địa vị tấm thẻ này của Sở Ngự Bắc lại cao như thế, từ sau khi Sở Ngự Bắc đưa cho cô, hôm nay vẫn là lần đầu tiên cô sử dụng.Nhân viên thu ngân nhận thể, cũng kinh ngạc không thôi, ở trong máy tính thao tác vài cái, lúc trả cho Tình Không còn cố tình nhìn cô thêm vài lần.“Tiểu thư, tấm thẻ này của cô tiêu phí ở trong chuỗi cửa hàng toàn cầu chúng tôi, đều là miễn phí toàn bộ, cô xem xem còn có yêu cầu gì không, thật cao hứng có thể cống hiến sức lực vì cô.”Tình Không chớp vài cái mắt, hỏi, “Vì sao lại miễn phí?”Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, “Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, chủ tịch tự mình dặn dò.”Nhân viên thu ngân nói xong lời này, Diệp Nam Sanh vui vẻ, dùng sức bẹp một tiếng ở trên má Tình Không, “Oa, Lộ Lộ, thể diện của cậu thật là lớn nha, giúp tớ tỉnh tám vạn tám, lát nữa sẽ mời cậu ăn lẩu.”Nói xong, còn làm một cái mặt quỷ với Âu Nhược Hi.
Editor: May
“Dây lưng tám vạn tám ngàn, bật lửa mười ba vạn tám ngàn, xin hỏi hai vị là cùng nhau tính tiền hay là tách ra tính tiền?” Nhân viên thu ngân cầm hai kiện thương phẩm hỏi.
“Cùng nhau!”
“Tách ra!”
Tình Không và Diệp Nam Sanh đồng thời cầm thẻ ra.
“Diệp Tử, quà tớ tặng sao có thể để cậu tính tiền.”
Tình Không nhìn bật lửa bình thường tới cực điểm kia, cực kỳ đau lòng.
Người xã hội thượng lưu này đều không đau tiền, một cái bật lửa hơn mười vạn, cô còn tưởng rằng chọn rẻ nhất để mua.
Mặt đau lòng không thôi của Tình Không tự nhiên rơi vào trong mắt Âu Nhược Hi.
Cô ta kéo tay, một bộ dáng xem kịch vui, “Xem ra là có người phùng má giả làm người mập.”
Diệp Nam Sanh nhìn thẻ phụ trên tay Lộ Tình Không, cực kỳ kinh ngạc, “Lộ Lộ, thẻ đen kim cương trong tay cậu cả nước có chưa đến năm thẻ đâu? Ngài ấy cho cậu à.”
Trước mặt người ngoài, Diệp Nam Sanh tự nhiên sẽ không nhắc tên Sở Ngự Bắc.
Trong lòng Tình Không khẽ thở dài một chút, vốn không muốn khoa trương như vậy, cô ngược lại không biết địa vị tấm thẻ này của Sở Ngự Bắc lại cao như thế, từ sau khi Sở Ngự Bắc đưa cho cô, hôm nay vẫn là lần đầu tiên cô sử dụng.
Nhân viên thu ngân nhận thể, cũng kinh ngạc không thôi, ở trong máy tính thao tác vài cái, lúc trả cho Tình Không còn cố tình nhìn cô thêm vài lần.
“Tiểu thư, tấm thẻ này của cô tiêu phí ở trong chuỗi cửa hàng toàn cầu chúng tôi, đều là miễn phí toàn bộ, cô xem xem còn có yêu cầu gì không, thật cao hứng có thể cống hiến sức lực vì cô.”
Tình Không chớp vài cái mắt, hỏi, “Vì sao lại miễn phí?”
Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, “Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, chủ tịch tự mình dặn dò.”
Nhân viên thu ngân nói xong lời này, Diệp Nam Sanh vui vẻ, dùng sức bẹp một tiếng ở trên má Tình Không, “Oa, Lộ Lộ, thể diện của cậu thật là lớn nha, giúp tớ tỉnh tám vạn tám, lát nữa sẽ mời cậu ăn lẩu.”
Nói xong, còn làm một cái mặt quỷ với Âu Nhược Hi.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Dây lưng tám vạn tám ngàn, bật lửa mười ba vạn tám ngàn, xin hỏi hai vị là cùng nhau tính tiền hay là tách ra tính tiền?” Nhân viên thu ngân cầm hai kiện thương phẩm hỏi.“Cùng nhau!”“Tách ra!”Tình Không và Diệp Nam Sanh đồng thời cầm thẻ ra.“Diệp Tử, quà tớ tặng sao có thể để cậu tính tiền.”Tình Không nhìn bật lửa bình thường tới cực điểm kia, cực kỳ đau lòng.Người xã hội thượng lưu này đều không đau tiền, một cái bật lửa hơn mười vạn, cô còn tưởng rằng chọn rẻ nhất để mua.Mặt đau lòng không thôi của Tình Không tự nhiên rơi vào trong mắt Âu Nhược Hi.Cô ta kéo tay, một bộ dáng xem kịch vui, “Xem ra là có người phùng má giả làm người mập.”Diệp Nam Sanh nhìn thẻ phụ trên tay Lộ Tình Không, cực kỳ kinh ngạc, “Lộ Lộ, thẻ đen kim cương trong tay cậu cả nước có chưa đến năm thẻ đâu? Ngài ấy cho cậu à.”Trước mặt người ngoài, Diệp Nam Sanh tự nhiên sẽ không nhắc tên Sở Ngự Bắc.Trong lòng Tình Không khẽ thở dài một chút, vốn không muốn khoa trương như vậy, cô ngược lại không biết địa vị tấm thẻ này của Sở Ngự Bắc lại cao như thế, từ sau khi Sở Ngự Bắc đưa cho cô, hôm nay vẫn là lần đầu tiên cô sử dụng.Nhân viên thu ngân nhận thể, cũng kinh ngạc không thôi, ở trong máy tính thao tác vài cái, lúc trả cho Tình Không còn cố tình nhìn cô thêm vài lần.“Tiểu thư, tấm thẻ này của cô tiêu phí ở trong chuỗi cửa hàng toàn cầu chúng tôi, đều là miễn phí toàn bộ, cô xem xem còn có yêu cầu gì không, thật cao hứng có thể cống hiến sức lực vì cô.”Tình Không chớp vài cái mắt, hỏi, “Vì sao lại miễn phí?”Nhân viên thu ngân lắc lắc đầu, “Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, chủ tịch tự mình dặn dò.”Nhân viên thu ngân nói xong lời này, Diệp Nam Sanh vui vẻ, dùng sức bẹp một tiếng ở trên má Tình Không, “Oa, Lộ Lộ, thể diện của cậu thật là lớn nha, giúp tớ tỉnh tám vạn tám, lát nữa sẽ mời cậu ăn lẩu.”Nói xong, còn làm một cái mặt quỷ với Âu Nhược Hi.