Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 222: Thói quen

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTừ sau khi cô gái nhỏ vào nhà này, Tiểu Thất luôn thích quấn lấy cô, ngược lại hoàn toàn gạt anh sang một bên.Sở Ngự Bắc đi lên lầu, lúc đi ngang qua cửa phòng Tình Không không tự giác mà đẩy cửa đi vào.Tình Không vừa lúc tắm rửa xong, mặcáo ngủ phim hoạt hoạ hồng nhạt cô rất thích, dùng khăn lông to quấn tóc đi ra từ trong phòng tắm.Lúc nhìn thấy Sở Ngự Bắc ngẩn ra một lúc, qua nửa ngày mới lẩm bẩm hỏi, “Sao anh lại ở chỗ này?”Cô gái từng tắm gội qua, mắt to ướt long lanh, phủ kín hơi nước nhàn nhạt, đen bóng trơn bóng, người đàn ông nhìn đến động lòng không thôi.“Lại đây……”Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là mang theo mê hoặc nào đó, chờ đến khi Tình Không phản ứng lại đây, người đã đứng yên ở trước mặt anh.Người đàn ông cúi đầu hôn hôn ở trên trán cô, theo cái mũi một đường tìm được môi anh đào nhỏ liền dừng lại.Lần này cũng không có thâm nhập sâu, chỉ là chuồn chuồn lướt nước lướt qua liền ngừng lại.Anh chặn ngang bế cô gái nhỏ lên, lại cúi đầu cọ cọ cái mũi của cô, hấp thụ hơi thở thoải mái trên người cô, ôm cô đến trên ghế trước bàn trang điểm.Lại tự nhiên không thôi cầm lấy khăn lông lớn trên đầu cô, cẩn thận giúp cô lau tóc.Theo thói quen, mấy ngày nay cô gái nhỏ bị thương, anh đều là phục vụ cho cô như thế, từ vụng về đến thuần thục, hiện tại anh nuôi cô gái nhỏ này hoàn toàn không có một chút khó khăn.Thói quen thật là một thứ rất đáng sợ, hôm nay anh có bữa tiệc, không có cùng nhau ăn cơm chiều với cô, anh lại có thể sinh ra một loại cảm giác thực không biết vị này.Luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, nóng lòng về nhà.

Editor: May

Từ sau khi cô gái nhỏ vào nhà này, Tiểu Thất luôn thích quấn lấy cô, ngược lại hoàn toàn gạt anh sang một bên.

Sở Ngự Bắc đi lên lầu, lúc đi ngang qua cửa phòng Tình Không không tự giác mà đẩy cửa đi vào.

Tình Không vừa lúc tắm rửa xong, mặcáo ngủ phim hoạt hoạ hồng nhạt cô rất thích, dùng khăn lông to quấn tóc đi ra từ trong phòng tắm.

Lúc nhìn thấy Sở Ngự Bắc ngẩn ra một lúc, qua nửa ngày mới lẩm bẩm hỏi, “Sao anh lại ở chỗ này?”

Cô gái từng tắm gội qua, mắt to ướt long lanh, phủ kín hơi nước nhàn nhạt, đen bóng trơn bóng, người đàn ông nhìn đến động lòng không thôi.

“Lại đây……”

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là mang theo mê hoặc nào đó, chờ đến khi Tình Không phản ứng lại đây, người đã đứng yên ở trước mặt anh.

Người đàn ông cúi đầu hôn hôn ở trên trán cô, theo cái mũi một đường tìm được môi anh đào nhỏ liền dừng lại.

Lần này cũng không có thâm nhập sâu, chỉ là chuồn chuồn lướt nước lướt qua liền ngừng lại.

Anh chặn ngang bế cô gái nhỏ lên, lại cúi đầu cọ cọ cái mũi của cô, hấp thụ hơi thở thoải mái trên người cô, ôm cô đến trên ghế trước bàn trang điểm.

Lại tự nhiên không thôi cầm lấy khăn lông lớn trên đầu cô, cẩn thận giúp cô lau tóc.

Theo thói quen, mấy ngày nay cô gái nhỏ bị thương, anh đều là phục vụ cho cô như thế, từ vụng về đến thuần thục, hiện tại anh nuôi cô gái nhỏ này hoàn toàn không có một chút khó khăn.

Thói quen thật là một thứ rất đáng sợ, hôm nay anh có bữa tiệc, không có cùng nhau ăn cơm chiều với cô, anh lại có thể sinh ra một loại cảm giác thực không biết vị này.

Luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, nóng lòng về nhà.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTừ sau khi cô gái nhỏ vào nhà này, Tiểu Thất luôn thích quấn lấy cô, ngược lại hoàn toàn gạt anh sang một bên.Sở Ngự Bắc đi lên lầu, lúc đi ngang qua cửa phòng Tình Không không tự giác mà đẩy cửa đi vào.Tình Không vừa lúc tắm rửa xong, mặcáo ngủ phim hoạt hoạ hồng nhạt cô rất thích, dùng khăn lông to quấn tóc đi ra từ trong phòng tắm.Lúc nhìn thấy Sở Ngự Bắc ngẩn ra một lúc, qua nửa ngày mới lẩm bẩm hỏi, “Sao anh lại ở chỗ này?”Cô gái từng tắm gội qua, mắt to ướt long lanh, phủ kín hơi nước nhàn nhạt, đen bóng trơn bóng, người đàn ông nhìn đến động lòng không thôi.“Lại đây……”Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là mang theo mê hoặc nào đó, chờ đến khi Tình Không phản ứng lại đây, người đã đứng yên ở trước mặt anh.Người đàn ông cúi đầu hôn hôn ở trên trán cô, theo cái mũi một đường tìm được môi anh đào nhỏ liền dừng lại.Lần này cũng không có thâm nhập sâu, chỉ là chuồn chuồn lướt nước lướt qua liền ngừng lại.Anh chặn ngang bế cô gái nhỏ lên, lại cúi đầu cọ cọ cái mũi của cô, hấp thụ hơi thở thoải mái trên người cô, ôm cô đến trên ghế trước bàn trang điểm.Lại tự nhiên không thôi cầm lấy khăn lông lớn trên đầu cô, cẩn thận giúp cô lau tóc.Theo thói quen, mấy ngày nay cô gái nhỏ bị thương, anh đều là phục vụ cho cô như thế, từ vụng về đến thuần thục, hiện tại anh nuôi cô gái nhỏ này hoàn toàn không có một chút khó khăn.Thói quen thật là một thứ rất đáng sợ, hôm nay anh có bữa tiệc, không có cùng nhau ăn cơm chiều với cô, anh lại có thể sinh ra một loại cảm giác thực không biết vị này.Luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, nóng lòng về nhà.

Chương 222: Thói quen