Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 224: Khen thưởng
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayCho dù, hiện tại cô đang hưởng thụ quyền lợi của bạn gái hoặc là thậm chí là vị hôn thê mới có.Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không biết tâm tư bách chuyển thiên hồi của Tình Không, như suy tư mà nhìn nhìn cô, “Muốn luyện xe cũng không thể đi buổi tối, cuối tuần đi, có tôi ở đây, không rớt lớp được.”Tình Không gật gật đầu, dời đề tài, “Lúc nào cô nhi viện có thể bắt đầu sử dụng? Giai đoạn đầu có công việc gì cần tôi theo vào không?”“Tôi đang muốn nói chuyện này với em, vốn dĩ mấy ngày trước đây nên nói với em, chỉ là em bị thương, ngày mai em liền có thể đến cô nhi viện báo danh, trừ em - viện trưởng trên danh nghĩa này ra, những thành viên tổ chức khác đều đã nhận chức toàn bộ.”“Trẻ em khu tai nạn cũng đã bắt đầu lục tục đưa tới, ngày mai chính là một nhóm cuối cùng rồi.”Ngày thường Sở Ngự Bắc là người không để ý nhiều, thật ra ở trên chính sự, anh đặc biệt có nhẫn nại.Nhưng mà, Tình Không không biết chính là, loại nhẫn nại này là nhằm vào cô mà tồn tại, người khác lại không có đãi ngộ này.Tình Không gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi, tôi không có chạm mặt với những nhân viên khác của anh, trong lúc này muốn nhảy vào tiếp nhận.”Sở Ngự Bắc xoa xoa đỉnh đầu cô, “Sớm nghỉ ngơi một chút, sáng ngày mai Tần Hãn sẽ đưa em đi qua.”Tình Không ngước mắt, nùng lông mi dáng dấp cong vút giống như hai thanh bàn chải nhỏ kích động, nghi hoặc mà nhìn anh, “Anh không đi sao? Anh ra tiền lại xuất lực, những bạn nhỏ cô nhi viện sẽ rấtcảm kích anh.”Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Tôi quyên xây cô nhi viện không phải vì mua danh chuộc tiếng, tôi có ở đó hay không cũng không sao cả.”Về điểm này, Tình Không ngược lại tán đồng.Cô nghiêng đầu cười cười, giơ ngón tay cái lên với anh, “Phó tổng thống đại nhân quả nhiên là đạo đức tốt a.”Sở Ngự Bắc liếc cô một cái, “Tôi đạo đức tốt như thế, có phải nên có khen thưởng gì không?”
Editor: May
Cho dù, hiện tại cô đang hưởng thụ quyền lợi của bạn gái hoặc là thậm chí là vị hôn thê mới có.
Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không biết tâm tư bách chuyển thiên hồi của Tình Không, như suy tư mà nhìn nhìn cô, “Muốn luyện xe cũng không thể đi buổi tối, cuối tuần đi, có tôi ở đây, không rớt lớp được.”
Tình Không gật gật đầu, dời đề tài, “Lúc nào cô nhi viện có thể bắt đầu sử dụng? Giai đoạn đầu có công việc gì cần tôi theo vào không?”
“Tôi đang muốn nói chuyện này với em, vốn dĩ mấy ngày trước đây nên nói với em, chỉ là em bị thương, ngày mai em liền có thể đến cô nhi viện báo danh, trừ em - viện trưởng trên danh nghĩa này ra, những thành viên tổ chức khác đều đã nhận chức toàn bộ.”
“Trẻ em khu tai nạn cũng đã bắt đầu lục tục đưa tới, ngày mai chính là một nhóm cuối cùng rồi.”
Ngày thường Sở Ngự Bắc là người không để ý nhiều, thật ra ở trên chính sự, anh đặc biệt có nhẫn nại.
Nhưng mà, Tình Không không biết chính là, loại nhẫn nại này là nhằm vào cô mà tồn tại, người khác lại không có đãi ngộ này.
Tình Không gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi, tôi không có chạm mặt với những nhân viên khác của anh, trong lúc này muốn nhảy vào tiếp nhận.”
Sở Ngự Bắc xoa xoa đỉnh đầu cô, “Sớm nghỉ ngơi một chút, sáng ngày mai Tần Hãn sẽ đưa em đi qua.”
Tình Không ngước mắt, nùng lông mi dáng dấp cong vút giống như hai thanh bàn chải nhỏ kích động, nghi hoặc mà nhìn anh, “Anh không đi sao? Anh ra tiền lại xuất lực, những bạn nhỏ cô nhi viện sẽ rấtcảm kích anh.”
Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Tôi quyên xây cô nhi viện không phải vì mua danh chuộc tiếng, tôi có ở đó hay không cũng không sao cả.”
Về điểm này, Tình Không ngược lại tán đồng.
Cô nghiêng đầu cười cười, giơ ngón tay cái lên với anh, “Phó tổng thống đại nhân quả nhiên là đạo đức tốt a.”
Sở Ngự Bắc liếc cô một cái, “Tôi đạo đức tốt như thế, có phải nên có khen thưởng gì không?”
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayCho dù, hiện tại cô đang hưởng thụ quyền lợi của bạn gái hoặc là thậm chí là vị hôn thê mới có.Sở Ngự Bắc tự nhiên sẽ không biết tâm tư bách chuyển thiên hồi của Tình Không, như suy tư mà nhìn nhìn cô, “Muốn luyện xe cũng không thể đi buổi tối, cuối tuần đi, có tôi ở đây, không rớt lớp được.”Tình Không gật gật đầu, dời đề tài, “Lúc nào cô nhi viện có thể bắt đầu sử dụng? Giai đoạn đầu có công việc gì cần tôi theo vào không?”“Tôi đang muốn nói chuyện này với em, vốn dĩ mấy ngày trước đây nên nói với em, chỉ là em bị thương, ngày mai em liền có thể đến cô nhi viện báo danh, trừ em - viện trưởng trên danh nghĩa này ra, những thành viên tổ chức khác đều đã nhận chức toàn bộ.”“Trẻ em khu tai nạn cũng đã bắt đầu lục tục đưa tới, ngày mai chính là một nhóm cuối cùng rồi.”Ngày thường Sở Ngự Bắc là người không để ý nhiều, thật ra ở trên chính sự, anh đặc biệt có nhẫn nại.Nhưng mà, Tình Không không biết chính là, loại nhẫn nại này là nhằm vào cô mà tồn tại, người khác lại không có đãi ngộ này.Tình Không gật gật đầu, “Vậy là tốt rồi, tôi không có chạm mặt với những nhân viên khác của anh, trong lúc này muốn nhảy vào tiếp nhận.”Sở Ngự Bắc xoa xoa đỉnh đầu cô, “Sớm nghỉ ngơi một chút, sáng ngày mai Tần Hãn sẽ đưa em đi qua.”Tình Không ngước mắt, nùng lông mi dáng dấp cong vút giống như hai thanh bàn chải nhỏ kích động, nghi hoặc mà nhìn anh, “Anh không đi sao? Anh ra tiền lại xuất lực, những bạn nhỏ cô nhi viện sẽ rấtcảm kích anh.”Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Tôi quyên xây cô nhi viện không phải vì mua danh chuộc tiếng, tôi có ở đó hay không cũng không sao cả.”Về điểm này, Tình Không ngược lại tán đồng.Cô nghiêng đầu cười cười, giơ ngón tay cái lên với anh, “Phó tổng thống đại nhân quả nhiên là đạo đức tốt a.”Sở Ngự Bắc liếc cô một cái, “Tôi đạo đức tốt như thế, có phải nên có khen thưởng gì không?”