Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 242: Lễ phục dạ hội
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayĐối với Sở Ngự Bắc động một chút liền ôm cô, Tình Không thấy liền vui mừng, xe lăn người thịt như vậy, thoải mái lại an tâm, không cần tốn sức.Sở Ngự Bắc bỏ cô gái nhỏ vào bên trong xe, hôn hôn cái trán của cô, phân phó nói, “Mấy ngày nay không được chạy loạn.”Nói xong liền đóng cửa xe, phân phó Tần Hãn, “Lái xe đi.”“Anh không quay về ăn cơm trưa sao?” Tình Không muốn ngốc với anh thêm một lúc, hạ cửa sổ xe xuống hỏi.Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Có một bữa cơm trưa phải ăn, trở về đi.”Trong văn phòng còn có một đống công vụ chờ anh xử lý.Tình Không hạ cửa sổ xe, nhìn thân ảnh người đàn ông càng ngày càng nhỏ, tâm tình không khỏi rất tốt.Cô còn có chuyện muốn hỏi anh, kết quả làm nũng liền quên mất.Tần Hãn từ sau kính chiếu hậu nhìn ánh mắt lưu luyến không rời của cô, lắc lắc đầu.Không thể tưởng được người như tiên sinh vậy lại biết sủng ái một cô gái, à không, là cô bé.……Đêm cùng ngày, Sở Ngự Bắc trở về lúc nào, Tình Không cũng không biết, buổi sáng Sở Ngự Bắc đi khi nào, cô vẫn là không biết.Nếu không phải nghe thím Lý nói anh từng trở về, cô còn không tin.Ngược lại Diệp Nam Sanh, vừa qua khỏi 10 giờ sáng, cô ấy liền gọi điện thoại tới thúc giục Tình Không.“Lộ Lộ, tớ quên hỏi cậu có lễ phục dạ hội không, cần tớ chuẩn bị cho cậu không?”Lộ Tình Không thiếu chút nữa liền quên vụ này, “Diệp Tử, ngày hôm qua tớ bị thương tay, sợ là không có tiện tham dự.”Nghe Tình Không nói như thế, Diệp Nam Sanh có chút nóng nảy, “Lộ Lộ, tay cậu nghiêm trọng không? Cậu quên người ta đã khiêu khích chúng ta như thế nào sao? Nếu không nghiêm trọng, cậu cần phải đi để giữ thể diện cho tớ a.”“Thật ra cũng không nghiêm trọng, vậy là được rồi.”Tình Không vừa lúc ăn xong bữa sáng lên lầu, thuận tiện đi đến phòng giữ quần áo, mở ngăn lễ phục dạ hội ra.Ngón tay xanh miết của cô xẹt qua kia một loạt lễ phục dạ hội đủ mọi màu sắc, hoa hoè loè loẹt, chợt lắc đầu.
Editor: May
Đối với Sở Ngự Bắc động một chút liền ôm cô, Tình Không thấy liền vui mừng, xe lăn người thịt như vậy, thoải mái lại an tâm, không cần tốn sức.
Sở Ngự Bắc bỏ cô gái nhỏ vào bên trong xe, hôn hôn cái trán của cô, phân phó nói, “Mấy ngày nay không được chạy loạn.”
Nói xong liền đóng cửa xe, phân phó Tần Hãn, “Lái xe đi.”
“Anh không quay về ăn cơm trưa sao?” Tình Không muốn ngốc với anh thêm một lúc, hạ cửa sổ xe xuống hỏi.
Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Có một bữa cơm trưa phải ăn, trở về đi.”
Trong văn phòng còn có một đống công vụ chờ anh xử lý.
Tình Không hạ cửa sổ xe, nhìn thân ảnh người đàn ông càng ngày càng nhỏ, tâm tình không khỏi rất tốt.
Cô còn có chuyện muốn hỏi anh, kết quả làm nũng liền quên mất.
Tần Hãn từ sau kính chiếu hậu nhìn ánh mắt lưu luyến không rời của cô, lắc lắc đầu.
Không thể tưởng được người như tiên sinh vậy lại biết sủng ái một cô gái, à không, là cô bé.
……
Đêm cùng ngày, Sở Ngự Bắc trở về lúc nào, Tình Không cũng không biết, buổi sáng Sở Ngự Bắc đi khi nào, cô vẫn là không biết.
Nếu không phải nghe thím Lý nói anh từng trở về, cô còn không tin.
Ngược lại Diệp Nam Sanh, vừa qua khỏi 10 giờ sáng, cô ấy liền gọi điện thoại tới thúc giục Tình Không.
“Lộ Lộ, tớ quên hỏi cậu có lễ phục dạ hội không, cần tớ chuẩn bị cho cậu không?”
Lộ Tình Không thiếu chút nữa liền quên vụ này, “Diệp Tử, ngày hôm qua tớ bị thương tay, sợ là không có tiện tham dự.”
Nghe Tình Không nói như thế, Diệp Nam Sanh có chút nóng nảy, “Lộ Lộ, tay cậu nghiêm trọng không? Cậu quên người ta đã khiêu khích chúng ta như thế nào sao? Nếu không nghiêm trọng, cậu cần phải đi để giữ thể diện cho tớ a.”
“Thật ra cũng không nghiêm trọng, vậy là được rồi.”
Tình Không vừa lúc ăn xong bữa sáng lên lầu, thuận tiện đi đến phòng giữ quần áo, mở ngăn lễ phục dạ hội ra.
Ngón tay xanh miết của cô xẹt qua kia một loạt lễ phục dạ hội đủ mọi màu sắc, hoa hoè loè loẹt, chợt lắc đầu.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayĐối với Sở Ngự Bắc động một chút liền ôm cô, Tình Không thấy liền vui mừng, xe lăn người thịt như vậy, thoải mái lại an tâm, không cần tốn sức.Sở Ngự Bắc bỏ cô gái nhỏ vào bên trong xe, hôn hôn cái trán của cô, phân phó nói, “Mấy ngày nay không được chạy loạn.”Nói xong liền đóng cửa xe, phân phó Tần Hãn, “Lái xe đi.”“Anh không quay về ăn cơm trưa sao?” Tình Không muốn ngốc với anh thêm một lúc, hạ cửa sổ xe xuống hỏi.Sở Ngự Bắc lắc lắc đầu, “Có một bữa cơm trưa phải ăn, trở về đi.”Trong văn phòng còn có một đống công vụ chờ anh xử lý.Tình Không hạ cửa sổ xe, nhìn thân ảnh người đàn ông càng ngày càng nhỏ, tâm tình không khỏi rất tốt.Cô còn có chuyện muốn hỏi anh, kết quả làm nũng liền quên mất.Tần Hãn từ sau kính chiếu hậu nhìn ánh mắt lưu luyến không rời của cô, lắc lắc đầu.Không thể tưởng được người như tiên sinh vậy lại biết sủng ái một cô gái, à không, là cô bé.……Đêm cùng ngày, Sở Ngự Bắc trở về lúc nào, Tình Không cũng không biết, buổi sáng Sở Ngự Bắc đi khi nào, cô vẫn là không biết.Nếu không phải nghe thím Lý nói anh từng trở về, cô còn không tin.Ngược lại Diệp Nam Sanh, vừa qua khỏi 10 giờ sáng, cô ấy liền gọi điện thoại tới thúc giục Tình Không.“Lộ Lộ, tớ quên hỏi cậu có lễ phục dạ hội không, cần tớ chuẩn bị cho cậu không?”Lộ Tình Không thiếu chút nữa liền quên vụ này, “Diệp Tử, ngày hôm qua tớ bị thương tay, sợ là không có tiện tham dự.”Nghe Tình Không nói như thế, Diệp Nam Sanh có chút nóng nảy, “Lộ Lộ, tay cậu nghiêm trọng không? Cậu quên người ta đã khiêu khích chúng ta như thế nào sao? Nếu không nghiêm trọng, cậu cần phải đi để giữ thể diện cho tớ a.”“Thật ra cũng không nghiêm trọng, vậy là được rồi.”Tình Không vừa lúc ăn xong bữa sáng lên lầu, thuận tiện đi đến phòng giữ quần áo, mở ngăn lễ phục dạ hội ra.Ngón tay xanh miết của cô xẹt qua kia một loạt lễ phục dạ hội đủ mọi màu sắc, hoa hoè loè loẹt, chợt lắc đầu.