Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 266: Nóng bỏng

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMấu chốt là, anh biết rõ cô là cố ý, cô gái nhỏ này cũng không có nũng nịu như vậy.Có đôi khi vẫn là giả vờ, nhưng nhìn đôi mắt to long lanh vô tội của cô, anh vẫn là sẽ mềm lòng.“Bây giờ em đã biết đối phó tôi như thế nào, phải không?” Ngữ khí người đàn ông tự nhiên không phải là tốt, nhưng cũng không có bao nhiêu lực sát thương.Tình Không bổ nhào vào trong lòng ngực anh, như con mèo nhỏ cọ cọ, tay nhỏ không có bị thương bắt lấy vạt áo anh, rầu rĩ nói, “Tôi vốn dĩ tính toán hỏi anh có tới hay không, muốn chúng ta cùng nhau xuất phát hay không, nhưng tôi quên mất, đến khi Nam Sanh tới đón tôi, tôi mới nhớ ra, nên mới lại quên cầm di động.”Bàn tay to của người đàn ông lưu luyến ở phần lưng cô gái nhỏ, nguyên liệu tơ tằm dán da thịt nõn nà của cô, cảm giác trơn mềm nơi tay làm người ta tâm ý viên mãn.Trượt nhè nhẹ, mềm như bông, phối hợp ngữ khí nói chuyện của cô, mỗi một thứ đều khiến anh thuận mắt, cuối cùng không có nuôi uổng phí cô gái nhỏ này, chính là còn chưa đủ nghe lời.Anh đang muốn hỏi cái gì, cửa lớn thang máy đã mở ra, Sở Ngự Bắc ôm cô đi về phía bãi đổ xe.Trong lòng Tình Không vẫn có chút thấp thỏm bất an như cũ, “Tôi thật sự không phải cố ý……” Sợ anh không tin, lại bổ sung nói.“Tôi từng nói qua bao nhiêu lần, bảo trì khoảng cách với người đàn ông khác, Lý Mục Thành là chuyện như thế nào?”Tình Không giơ tay đầu hàng, “Oan uổng a, tôi hoàn toàn không biết anh ta lại ở chỗ này, tóm lại quen biết một hồi, cũng không thể không chào hỏi chứ.”Sở Ngự Bắc tránh đi tay bị thương của cô, đẩy cô đến ghế sau, chính mình cũng chui vào, đóng cửa xe, lại tự nhiên không thôi mà ôm cô lên trên đùi.Ngày tháng bảy, nóng rát người, nhiệt độ trong xe rất cao, khí lạnh cũng không có mở ra, một lát sau, Tình Không đã đổ mồ hôi.Nhưng mà, càng nóng bỏng chính là ánh mắt người đàn ông, còn có dưới thân cô……“Sở Ngự……”Chữ “Bắc” còn chưa ra miệng, đã bị người đàn ông nuốt vào.

Editor: May

Mấu chốt là, anh biết rõ cô là cố ý, cô gái nhỏ này cũng không có nũng nịu như vậy.

Có đôi khi vẫn là giả vờ, nhưng nhìn đôi mắt to long lanh vô tội của cô, anh vẫn là sẽ mềm lòng.

“Bây giờ em đã biết đối phó tôi như thế nào, phải không?” Ngữ khí người đàn ông tự nhiên không phải là tốt, nhưng cũng không có bao nhiêu lực sát thương.

Tình Không bổ nhào vào trong lòng ngực anh, như con mèo nhỏ cọ cọ, tay nhỏ không có bị thương bắt lấy vạt áo anh, rầu rĩ nói, “Tôi vốn dĩ tính toán hỏi anh có tới hay không, muốn chúng ta cùng nhau xuất phát hay không, nhưng tôi quên mất, đến khi Nam Sanh tới đón tôi, tôi mới nhớ ra, nên mới lại quên cầm di động.”

Bàn tay to của người đàn ông lưu luyến ở phần lưng cô gái nhỏ, nguyên liệu tơ tằm dán da thịt nõn nà của cô, cảm giác trơn mềm nơi tay làm người ta tâm ý viên mãn.

Trượt nhè nhẹ, mềm như bông, phối hợp ngữ khí nói chuyện của cô, mỗi một thứ đều khiến anh thuận mắt, cuối cùng không có nuôi uổng phí cô gái nhỏ này, chính là còn chưa đủ nghe lời.

Anh đang muốn hỏi cái gì, cửa lớn thang máy đã mở ra, Sở Ngự Bắc ôm cô đi về phía bãi đổ xe.

Trong lòng Tình Không vẫn có chút thấp thỏm bất an như cũ, “Tôi thật sự không phải cố ý……” Sợ anh không tin, lại bổ sung nói.

“Tôi từng nói qua bao nhiêu lần, bảo trì khoảng cách với người đàn ông khác, Lý Mục Thành là chuyện như thế nào?”

Tình Không giơ tay đầu hàng, “Oan uổng a, tôi hoàn toàn không biết anh ta lại ở chỗ này, tóm lại quen biết một hồi, cũng không thể không chào hỏi chứ.”

Sở Ngự Bắc tránh đi tay bị thương của cô, đẩy cô đến ghế sau, chính mình cũng chui vào, đóng cửa xe, lại tự nhiên không thôi mà ôm cô lên trên đùi.

Ngày tháng bảy, nóng rát người, nhiệt độ trong xe rất cao, khí lạnh cũng không có mở ra, một lát sau, Tình Không đã đổ mồ hôi.

Nhưng mà, càng nóng bỏng chính là ánh mắt người đàn ông, còn có dưới thân cô……

“Sở Ngự……”

Chữ “Bắc” còn chưa ra miệng, đã bị người đàn ông nuốt vào.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayMấu chốt là, anh biết rõ cô là cố ý, cô gái nhỏ này cũng không có nũng nịu như vậy.Có đôi khi vẫn là giả vờ, nhưng nhìn đôi mắt to long lanh vô tội của cô, anh vẫn là sẽ mềm lòng.“Bây giờ em đã biết đối phó tôi như thế nào, phải không?” Ngữ khí người đàn ông tự nhiên không phải là tốt, nhưng cũng không có bao nhiêu lực sát thương.Tình Không bổ nhào vào trong lòng ngực anh, như con mèo nhỏ cọ cọ, tay nhỏ không có bị thương bắt lấy vạt áo anh, rầu rĩ nói, “Tôi vốn dĩ tính toán hỏi anh có tới hay không, muốn chúng ta cùng nhau xuất phát hay không, nhưng tôi quên mất, đến khi Nam Sanh tới đón tôi, tôi mới nhớ ra, nên mới lại quên cầm di động.”Bàn tay to của người đàn ông lưu luyến ở phần lưng cô gái nhỏ, nguyên liệu tơ tằm dán da thịt nõn nà của cô, cảm giác trơn mềm nơi tay làm người ta tâm ý viên mãn.Trượt nhè nhẹ, mềm như bông, phối hợp ngữ khí nói chuyện của cô, mỗi một thứ đều khiến anh thuận mắt, cuối cùng không có nuôi uổng phí cô gái nhỏ này, chính là còn chưa đủ nghe lời.Anh đang muốn hỏi cái gì, cửa lớn thang máy đã mở ra, Sở Ngự Bắc ôm cô đi về phía bãi đổ xe.Trong lòng Tình Không vẫn có chút thấp thỏm bất an như cũ, “Tôi thật sự không phải cố ý……” Sợ anh không tin, lại bổ sung nói.“Tôi từng nói qua bao nhiêu lần, bảo trì khoảng cách với người đàn ông khác, Lý Mục Thành là chuyện như thế nào?”Tình Không giơ tay đầu hàng, “Oan uổng a, tôi hoàn toàn không biết anh ta lại ở chỗ này, tóm lại quen biết một hồi, cũng không thể không chào hỏi chứ.”Sở Ngự Bắc tránh đi tay bị thương của cô, đẩy cô đến ghế sau, chính mình cũng chui vào, đóng cửa xe, lại tự nhiên không thôi mà ôm cô lên trên đùi.Ngày tháng bảy, nóng rát người, nhiệt độ trong xe rất cao, khí lạnh cũng không có mở ra, một lát sau, Tình Không đã đổ mồ hôi.Nhưng mà, càng nóng bỏng chính là ánh mắt người đàn ông, còn có dưới thân cô……“Sở Ngự……”Chữ “Bắc” còn chưa ra miệng, đã bị người đàn ông nuốt vào.

Chương 266: Nóng bỏng