Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 296: Vì sao đột nhiên lại thỏa hiệp?
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tôi tưởng tôi là biển: Báo cảnh sát? Cô ngu xuẩn như thế tôi mới muốn báo cảnh sát! Đương nhiên là lập tức xài hết nó nha, tới tới tới, chị không ngại tiêu giúp cưng đâu.”“Gió lốc (^^*): Tôi không cẩn thận chuyển nhầm, thỉnh chuyển về tài khoản bên dưới: xxxx.”“Yêu nhất Mặc Ca Ca: Ngao ngao, tớ không phải thực cảm thấy hứng thú với tiền, Lộ Lộ kiểu tóc ý muốn này là như thế nào? Tớ cưỡng bách cần nhân chứng, ngươi nhất định là giả mạo, trả Lộ Lộ xinh đẹp lại cho tôi!”“Lý Mục Thành: Em thật sự nhận được một trăm vạn đi.”…………Lúc nhìn đến một cái bình luận cuối cùng, cả người Tình Không thiếu chút nữa trượt xuống từ trên ghế --“Sở Ngự Bắc: Cho em cảm giác an toàn đầu tiên, thẻ đen trong tay em là không giới hạn, sau này cần bao nhiêu cảm giác an toàn, chính mình đi lấy, sau này đều không được bởi vì chút tiền mà nháo với tôi.”Lúc Tình Không xem xong bình luận này, duỗi tay che miệng lại đã không kịp, bởi vì nước mắt đã sớm không tự giác mà chảy xuống.Anh không phải sợ cô có tiền, cánh liền cứng, sẽ mang theo Lão Lộ xa chạy cao bay sao?Vì sao?Vì sao đột nhiên lại thỏa hiệp?Cô vừa mới mới hạ quyết tâm phải nhanh rời khỏi anh một chút, không trở ngại anh và Minh Mị, vì sao lại bỗng nhiên đối tốt với cô như thế?Anh đối với cô như vậy, sao cô nỡ rời đi?Sau khi tâm tình Tình Không hơi bình phục một chút, rốt cuộc vẫn là gọi điện thoại cho anh: “Vì sao?” Cô hỏi.Bắt đầu từ khi người đàn ông nhìn thấy dãy số kia, khóe miệng chính là hơi giơ lên, anh tự nhiên biết cô hỏi cái gì, cũng bất mãn với cô: “Không vì sao hết, như vậy có lẽ mâu thuẫn giữa chúng ta sẽ ít đi một chút, em cũng sẽ thoải mái hơn một chút.”Tình Không nhắm hai mắt, hít một hơi thật sâu, lúc nói chuyện mang theo giọng mũi nồng đậm: “Thật ra, anh không cần đối với tôi tốt như thế!”Cô chỉ là chim hoàng yến anh nhất thời hứng khởi nuôi nấng, một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi lồng sắt kia, bay về phía bầu trời thuộc về chính mình.
Editor: May
“Tôi tưởng tôi là biển: Báo cảnh sát? Cô ngu xuẩn như thế tôi mới muốn báo cảnh sát! Đương nhiên là lập tức xài hết nó nha, tới tới tới, chị không ngại tiêu giúp cưng đâu.”
“Gió lốc (^^*): Tôi không cẩn thận chuyển nhầm, thỉnh chuyển về tài khoản bên dưới: xxxx.”
“Yêu nhất Mặc Ca Ca: Ngao ngao, tớ không phải thực cảm thấy hứng thú với tiền, Lộ Lộ kiểu tóc ý muốn này là như thế nào? Tớ cưỡng bách cần nhân chứng, ngươi nhất định là giả mạo, trả Lộ Lộ xinh đẹp lại cho tôi!”
“Lý Mục Thành: Em thật sự nhận được một trăm vạn đi.”
……
……
Lúc nhìn đến một cái bình luận cuối cùng, cả người Tình Không thiếu chút nữa trượt xuống từ trên ghế --
“Sở Ngự Bắc: Cho em cảm giác an toàn đầu tiên, thẻ đen trong tay em là không giới hạn, sau này cần bao nhiêu cảm giác an toàn, chính mình đi lấy, sau này đều không được bởi vì chút tiền mà nháo với tôi.”
Lúc Tình Không xem xong bình luận này, duỗi tay che miệng lại đã không kịp, bởi vì nước mắt đã sớm không tự giác mà chảy xuống.
Anh không phải sợ cô có tiền, cánh liền cứng, sẽ mang theo Lão Lộ xa chạy cao bay sao?
Vì sao?
Vì sao đột nhiên lại thỏa hiệp?
Cô vừa mới mới hạ quyết tâm phải nhanh rời khỏi anh một chút, không trở ngại anh và Minh Mị, vì sao lại bỗng nhiên đối tốt với cô như thế?
Anh đối với cô như vậy, sao cô nỡ rời đi?
Sau khi tâm tình Tình Không hơi bình phục một chút, rốt cuộc vẫn là gọi điện thoại cho anh: “Vì sao?” Cô hỏi.
Bắt đầu từ khi người đàn ông nhìn thấy dãy số kia, khóe miệng chính là hơi giơ lên, anh tự nhiên biết cô hỏi cái gì, cũng bất mãn với cô: “Không vì sao hết, như vậy có lẽ mâu thuẫn giữa chúng ta sẽ ít đi một chút, em cũng sẽ thoải mái hơn một chút.”
Tình Không nhắm hai mắt, hít một hơi thật sâu, lúc nói chuyện mang theo giọng mũi nồng đậm: “Thật ra, anh không cần đối với tôi tốt như thế!”
Cô chỉ là chim hoàng yến anh nhất thời hứng khởi nuôi nấng, một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi lồng sắt kia, bay về phía bầu trời thuộc về chính mình.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Tôi tưởng tôi là biển: Báo cảnh sát? Cô ngu xuẩn như thế tôi mới muốn báo cảnh sát! Đương nhiên là lập tức xài hết nó nha, tới tới tới, chị không ngại tiêu giúp cưng đâu.”“Gió lốc (^^*): Tôi không cẩn thận chuyển nhầm, thỉnh chuyển về tài khoản bên dưới: xxxx.”“Yêu nhất Mặc Ca Ca: Ngao ngao, tớ không phải thực cảm thấy hứng thú với tiền, Lộ Lộ kiểu tóc ý muốn này là như thế nào? Tớ cưỡng bách cần nhân chứng, ngươi nhất định là giả mạo, trả Lộ Lộ xinh đẹp lại cho tôi!”“Lý Mục Thành: Em thật sự nhận được một trăm vạn đi.”…………Lúc nhìn đến một cái bình luận cuối cùng, cả người Tình Không thiếu chút nữa trượt xuống từ trên ghế --“Sở Ngự Bắc: Cho em cảm giác an toàn đầu tiên, thẻ đen trong tay em là không giới hạn, sau này cần bao nhiêu cảm giác an toàn, chính mình đi lấy, sau này đều không được bởi vì chút tiền mà nháo với tôi.”Lúc Tình Không xem xong bình luận này, duỗi tay che miệng lại đã không kịp, bởi vì nước mắt đã sớm không tự giác mà chảy xuống.Anh không phải sợ cô có tiền, cánh liền cứng, sẽ mang theo Lão Lộ xa chạy cao bay sao?Vì sao?Vì sao đột nhiên lại thỏa hiệp?Cô vừa mới mới hạ quyết tâm phải nhanh rời khỏi anh một chút, không trở ngại anh và Minh Mị, vì sao lại bỗng nhiên đối tốt với cô như thế?Anh đối với cô như vậy, sao cô nỡ rời đi?Sau khi tâm tình Tình Không hơi bình phục một chút, rốt cuộc vẫn là gọi điện thoại cho anh: “Vì sao?” Cô hỏi.Bắt đầu từ khi người đàn ông nhìn thấy dãy số kia, khóe miệng chính là hơi giơ lên, anh tự nhiên biết cô hỏi cái gì, cũng bất mãn với cô: “Không vì sao hết, như vậy có lẽ mâu thuẫn giữa chúng ta sẽ ít đi một chút, em cũng sẽ thoải mái hơn một chút.”Tình Không nhắm hai mắt, hít một hơi thật sâu, lúc nói chuyện mang theo giọng mũi nồng đậm: “Thật ra, anh không cần đối với tôi tốt như thế!”Cô chỉ là chim hoàng yến anh nhất thời hứng khởi nuôi nấng, một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi lồng sắt kia, bay về phía bầu trời thuộc về chính mình.