Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 310: Qua cầu rút ván

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Hiểu rõ, tiên sinh.”Sau khi đều an bài xong, anh mới vội vội vàng vàng rời khỏi bệnh viện.Bởi vì tâm sự nặng nề, thế cho nên anh đều không có chú ý tới, chiếc Bugatti Veyron của mình đang ngừng ở cách chiếc Bentley của anh không xa.……Trải qua hơn một tiếng cấp cứu, cuối cùng Lộ Viễn Kiều thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là người còn đang trong gây tê, bởi vì mất máu quá nhiều, thời gian trì hoãn cũng tương đối dài, sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với đại não, trước mắt vẫn chưa biết được.Lộ Viễn Kiều bị đưa đến phòng bệnh quan sát, tạm thời còn chưa thể đi vào, Tình Không chỉ có thể cách cửa kính nhìn ông.Lý Mục Thành đứng ở bên cạnh Tình Không, nhìn người đàn ông trên giường bệnh màu trắng, ánh mắt thập phần phức tạp.Nghĩ đến tin tức chính mình vừa mới nhận được, ánh mắt càng là phức tạp.“Hôm nay thật sự phiền toái anh, nếu anh bận, không trì hoãn quá nhiều thời gian của anh nữa.” Tình Không bỗng nhiên nói.“Hôm nay tôi nghỉ phép, buổi tối em tính toán ở chỗ này qua đêm sao?” Lý Mục Thành hỏi.Tình Không gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi cần phải trông Lão Lộ.” “Em nhìn chằm chằm ông ấy cũng vô dụng, vẫn là trở về đổi một bộ quần áo đi.” Lý Mục Thành chỉ chỉ vết máu loang lổ trên quần áo vận động của Tình Không.Tình Không cúi đầu nhìn nhìn chính mình, đích xác có chút chật vật, Lão Lộ cũng không lập tức tỉnh lại, cũng cần lấy chút đồ dùng rửa mặt và quần áo, cô quyết định trở về một chuyến.“Tôi đưa em trở về.”Tình Không lập tức lắc lắc đầu, “Không cần, tôi đón xe là được, xe tôi sẽ bảo tài xế tới đây lái trở về.”Lý Mục Thành liếc cô một cái, nhàn nhạt nói một câu, “Qua cầu rút ván sao?”Tình Không lại lập tức vẫy vẫy tay, “Tất nhiên không phải, chỉ là thật sự phiền toái anh quá nhiều rồi, tôi cũng không biết báo đáp anh như thế nào mới tốt, hôm nào tôi mời anh ăn cơm đi.”

Editor: May

“Hiểu rõ, tiên sinh.”

Sau khi đều an bài xong, anh mới vội vội vàng vàng rời khỏi bệnh viện.

Bởi vì tâm sự nặng nề, thế cho nên anh đều không có chú ý tới, chiếc Bugatti Veyron của mình đang ngừng ở cách chiếc Bentley của anh không xa.

……

Trải qua hơn một tiếng cấp cứu, cuối cùng Lộ Viễn Kiều thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là người còn đang trong gây tê, bởi vì mất máu quá nhiều, thời gian trì hoãn cũng tương đối dài, sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với đại não, trước mắt vẫn chưa biết được.

Lộ Viễn Kiều bị đưa đến phòng bệnh quan sát, tạm thời còn chưa thể đi vào, Tình Không chỉ có thể cách cửa kính nhìn ông.

Lý Mục Thành đứng ở bên cạnh Tình Không, nhìn người đàn ông trên giường bệnh màu trắng, ánh mắt thập phần phức tạp.

Nghĩ đến tin tức chính mình vừa mới nhận được, ánh mắt càng là phức tạp.

“Hôm nay thật sự phiền toái anh, nếu anh bận, không trì hoãn quá nhiều thời gian của anh nữa.” Tình Không bỗng nhiên nói.

“Hôm nay tôi nghỉ phép, buổi tối em tính toán ở chỗ này qua đêm sao?” Lý Mục Thành hỏi.

Tình Không gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi cần phải trông Lão Lộ.” 

“Em nhìn chằm chằm ông ấy cũng vô dụng, vẫn là trở về đổi một bộ quần áo đi.” Lý Mục Thành chỉ chỉ vết máu loang lổ trên quần áo vận động của Tình Không.

Tình Không cúi đầu nhìn nhìn chính mình, đích xác có chút chật vật, Lão Lộ cũng không lập tức tỉnh lại, cũng cần lấy chút đồ dùng rửa mặt và quần áo, cô quyết định trở về một chuyến.

“Tôi đưa em trở về.”

Tình Không lập tức lắc lắc đầu, “Không cần, tôi đón xe là được, xe tôi sẽ bảo tài xế tới đây lái trở về.”

Lý Mục Thành liếc cô một cái, nhàn nhạt nói một câu, “Qua cầu rút ván sao?”

Tình Không lại lập tức vẫy vẫy tay, “Tất nhiên không phải, chỉ là thật sự phiền toái anh quá nhiều rồi, tôi cũng không biết báo đáp anh như thế nào mới tốt, hôm nào tôi mời anh ăn cơm đi.”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Hiểu rõ, tiên sinh.”Sau khi đều an bài xong, anh mới vội vội vàng vàng rời khỏi bệnh viện.Bởi vì tâm sự nặng nề, thế cho nên anh đều không có chú ý tới, chiếc Bugatti Veyron của mình đang ngừng ở cách chiếc Bentley của anh không xa.……Trải qua hơn một tiếng cấp cứu, cuối cùng Lộ Viễn Kiều thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, chỉ là người còn đang trong gây tê, bởi vì mất máu quá nhiều, thời gian trì hoãn cũng tương đối dài, sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với đại não, trước mắt vẫn chưa biết được.Lộ Viễn Kiều bị đưa đến phòng bệnh quan sát, tạm thời còn chưa thể đi vào, Tình Không chỉ có thể cách cửa kính nhìn ông.Lý Mục Thành đứng ở bên cạnh Tình Không, nhìn người đàn ông trên giường bệnh màu trắng, ánh mắt thập phần phức tạp.Nghĩ đến tin tức chính mình vừa mới nhận được, ánh mắt càng là phức tạp.“Hôm nay thật sự phiền toái anh, nếu anh bận, không trì hoãn quá nhiều thời gian của anh nữa.” Tình Không bỗng nhiên nói.“Hôm nay tôi nghỉ phép, buổi tối em tính toán ở chỗ này qua đêm sao?” Lý Mục Thành hỏi.Tình Không gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi cần phải trông Lão Lộ.” “Em nhìn chằm chằm ông ấy cũng vô dụng, vẫn là trở về đổi một bộ quần áo đi.” Lý Mục Thành chỉ chỉ vết máu loang lổ trên quần áo vận động của Tình Không.Tình Không cúi đầu nhìn nhìn chính mình, đích xác có chút chật vật, Lão Lộ cũng không lập tức tỉnh lại, cũng cần lấy chút đồ dùng rửa mặt và quần áo, cô quyết định trở về một chuyến.“Tôi đưa em trở về.”Tình Không lập tức lắc lắc đầu, “Không cần, tôi đón xe là được, xe tôi sẽ bảo tài xế tới đây lái trở về.”Lý Mục Thành liếc cô một cái, nhàn nhạt nói một câu, “Qua cầu rút ván sao?”Tình Không lại lập tức vẫy vẫy tay, “Tất nhiên không phải, chỉ là thật sự phiền toái anh quá nhiều rồi, tôi cũng không biết báo đáp anh như thế nào mới tốt, hôm nào tôi mời anh ăn cơm đi.”

Chương 310: Qua cầu rút ván