Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 330: Qua mấy ngày rồi nói sau
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTình Không vẫn là lần đầu tiên nghe được anh rống lớn với cô như vậy, không biết vì sao, liền có chút ủy khuất, “Trong nhà và Lộ Phủ đều không có tài xế, chuyện phát sinh đột ngột, tôi chỉ có thể tự mình lái xe chạy đến chân núi.”“Lão tổng thống đại nhân lại xảy ra chuyện, tôi đã không giúp được gì, lại không muốn thêm phiền cho anh……”Tình Không càng nói giọng liền càng nhỏ.Sở Ngự Bắc từ kính chiếu hậu quét quét nhìn cô, vẫn là giọng nói vững vàng hỏi, “Vì sao Lý Mục Thành sẽ tới trong nhà?”Anh nói chính là trong nhà……Hai chữ lỡ đang kia, khiến tâm Tình Không càng cảm thấy chua xót.Nếu đó thật là nhà cô, thật sự sẽ tốt biết bao?Tình Không gục đầu xuống, ngón tay đối chụm vào nhau, “Lúc chạy đến đường cái, tôi cũng không dám lái, vốn dĩ muốn tìm người viện phúc lợi hỗ trợ, lại vừa lúc gặp được Lý Thiếu, nên nhờ anh ta hỗ trợ.” Sau khi nói xong, Tình Không hỏi một câu, “Tình huống lão tổng thống đại nhân như thế nào?”Thật ra, lúc Sở Ngự Bắc nhìn thấy cô, tức giận đã tiêu hơn phân nửa, nhắc tới Thẩm Viễn Dương, lại nổi lên một loại lo lắng khác, anh lắc lắc đầu, “Tuy rằng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, nhưng không quá lạc quan.”“Tình huống ba em như thế nào? Chờ lát nữa thăng cấp đến phòng bệnh cao cấp, bác sĩ cũng đổi một đám luôn đi.”Tình Không sợ làm như vậy, không phải hết thảy đều lộ ra ngoài ánh sáng sao?“Thật ra cũng không cần, hiện tại Lão Lộ không thích hợp di chuyển, qua mấy ngày rồi nói sau.”Sở Ngự Bắc kiên trì, “Em không cần nhọc lòng, bác sĩ sẽ biết nên làm như thế nào, tôi tự mình hỏi đến.”Thật ra Tình Không biết được, Sở Ngự Bắc vẫn luôn nạp mình vào cánh chim của anh để bảo hộ, chuyện của cô, anh vẫn luôn xem là chuyện của mình tới hỏi.
Editor: May
Tình Không vẫn là lần đầu tiên nghe được anh rống lớn với cô như vậy, không biết vì sao, liền có chút ủy khuất, “Trong nhà và Lộ Phủ đều không có tài xế, chuyện phát sinh đột ngột, tôi chỉ có thể tự mình lái xe chạy đến chân núi.”
“Lão tổng thống đại nhân lại xảy ra chuyện, tôi đã không giúp được gì, lại không muốn thêm phiền cho anh……”
Tình Không càng nói giọng liền càng nhỏ.
Sở Ngự Bắc từ kính chiếu hậu quét quét nhìn cô, vẫn là giọng nói vững vàng hỏi, “Vì sao Lý Mục Thành sẽ tới trong nhà?”
Anh nói chính là trong nhà……
Hai chữ lỡ đang kia, khiến tâm Tình Không càng cảm thấy chua xót.
Nếu đó thật là nhà cô, thật sự sẽ tốt biết bao?
Tình Không gục đầu xuống, ngón tay đối chụm vào nhau, “Lúc chạy đến đường cái, tôi cũng không dám lái, vốn dĩ muốn tìm người viện phúc lợi hỗ trợ, lại vừa lúc gặp được Lý Thiếu, nên nhờ anh ta hỗ trợ.”
Sau khi nói xong, Tình Không hỏi một câu, “Tình huống lão tổng thống đại nhân như thế nào?”
Thật ra, lúc Sở Ngự Bắc nhìn thấy cô, tức giận đã tiêu hơn phân nửa, nhắc tới Thẩm Viễn Dương, lại nổi lên một loại lo lắng khác, anh lắc lắc đầu, “Tuy rằng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, nhưng không quá lạc quan.”
“Tình huống ba em như thế nào? Chờ lát nữa thăng cấp đến phòng bệnh cao cấp, bác sĩ cũng đổi một đám luôn đi.”
Tình Không sợ làm như vậy, không phải hết thảy đều lộ ra ngoài ánh sáng sao?
“Thật ra cũng không cần, hiện tại Lão Lộ không thích hợp di chuyển, qua mấy ngày rồi nói sau.”
Sở Ngự Bắc kiên trì, “Em không cần nhọc lòng, bác sĩ sẽ biết nên làm như thế nào, tôi tự mình hỏi đến.”
Thật ra Tình Không biết được, Sở Ngự Bắc vẫn luôn nạp mình vào cánh chim của anh để bảo hộ, chuyện của cô, anh vẫn luôn xem là chuyện của mình tới hỏi.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayTình Không vẫn là lần đầu tiên nghe được anh rống lớn với cô như vậy, không biết vì sao, liền có chút ủy khuất, “Trong nhà và Lộ Phủ đều không có tài xế, chuyện phát sinh đột ngột, tôi chỉ có thể tự mình lái xe chạy đến chân núi.”“Lão tổng thống đại nhân lại xảy ra chuyện, tôi đã không giúp được gì, lại không muốn thêm phiền cho anh……”Tình Không càng nói giọng liền càng nhỏ.Sở Ngự Bắc từ kính chiếu hậu quét quét nhìn cô, vẫn là giọng nói vững vàng hỏi, “Vì sao Lý Mục Thành sẽ tới trong nhà?”Anh nói chính là trong nhà……Hai chữ lỡ đang kia, khiến tâm Tình Không càng cảm thấy chua xót.Nếu đó thật là nhà cô, thật sự sẽ tốt biết bao?Tình Không gục đầu xuống, ngón tay đối chụm vào nhau, “Lúc chạy đến đường cái, tôi cũng không dám lái, vốn dĩ muốn tìm người viện phúc lợi hỗ trợ, lại vừa lúc gặp được Lý Thiếu, nên nhờ anh ta hỗ trợ.” Sau khi nói xong, Tình Không hỏi một câu, “Tình huống lão tổng thống đại nhân như thế nào?”Thật ra, lúc Sở Ngự Bắc nhìn thấy cô, tức giận đã tiêu hơn phân nửa, nhắc tới Thẩm Viễn Dương, lại nổi lên một loại lo lắng khác, anh lắc lắc đầu, “Tuy rằng tạm thời thoát khỏi nguy hiểm sinh mệnh, nhưng không quá lạc quan.”“Tình huống ba em như thế nào? Chờ lát nữa thăng cấp đến phòng bệnh cao cấp, bác sĩ cũng đổi một đám luôn đi.”Tình Không sợ làm như vậy, không phải hết thảy đều lộ ra ngoài ánh sáng sao?“Thật ra cũng không cần, hiện tại Lão Lộ không thích hợp di chuyển, qua mấy ngày rồi nói sau.”Sở Ngự Bắc kiên trì, “Em không cần nhọc lòng, bác sĩ sẽ biết nên làm như thế nào, tôi tự mình hỏi đến.”Thật ra Tình Không biết được, Sở Ngự Bắc vẫn luôn nạp mình vào cánh chim của anh để bảo hộ, chuyện của cô, anh vẫn luôn xem là chuyện của mình tới hỏi.