Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 340: Bảo bối, nhẫn một chút

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayThô lỗ gần như nguyên thủy như vậy, Tình Không nhìn đến càng cả kinh, dáng người hoàn mỹ rèn luyện thời gian dài của người đàn ông cứ như vậy biểu lộ không bỏ sót ở trước mặt cô, là gợi cảm Tình Không chưa bao giờ gặp qua.Đều nói người đàn ông có hai động tác gợi cảm nhất, một cái là động tác kéo cà vạt, một cái là động tác rút dây lưng, quả nhiên không sai.Người đàn ông cởi tất cả chướng ngại trên người ra, lần thứ hai lấn thân mà lên, tay anh giữ cằm Tình Không, nặng nề mà hôn lại hôn……Một tay khác du tẩu ở toàn thân của cô, thăm dò xuống dưới, cuối cùng tách chân nhỏ cân xứng của cô ra, động tác ngoài miệng tới vị trí vành tai của cô, lưu luyến quên về, chờ ý thức Tình Không đã có chút mê ly, mới cứng họng nói, “Bảo bối, anh muốn em……”Một khắc trước đầu Tình Không còn đang hồ nhão, một khắc sau “A” một tiếng, hoàn toàn thanh tỉnh trong đau đớn tê tâm liệt phế.“Sở…… Sở Ngự Bắc…… em đau……” Tình Không là thật sự đau, cô thở hổn hển, đến nói chuyện cũng không có biện pháp nối liền.Cô đau, thật ra Sở Ngự Bắc cũng khó chịu.  “Bảo bối, anh biết em đau, nhẫn một chút là được.” Sở Ngự Bắc cắn răng, phối hợp càng thêm tăng mạnh động tác, lập tức dán sát tới cực hạn.Không biết là bởi vì giọng nói cực kỳ ôn nhu của người đàn ông, hay là rốt cuộc cũng hợp nhất thể xác và tinh thần với anh, nước mắt Tình Không cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.Nước mắt cô gái càng như là nhỏ ở trong lòng người đàn ông, nóng rực mắt anh, càng nóng rực tâm anh……“Bảo bối, anh không có cách nào dừng lại, em lại nhẫn một chút được không……” Cổ họng khô khốc của người đàn ông gian nan mở miệng, thương tiếc hôn cô.Sở Ngự Bắc muốn cô đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu anh thành thật hơn một chút,  bắt đầu từ lúc mới nhìn thấy cô, nên biết, cô gái này nhất định là thuộc về anh.

Editor: May

Thô lỗ gần như nguyên thủy như vậy, Tình Không nhìn đến càng cả kinh, dáng người hoàn mỹ rèn luyện thời gian dài của người đàn ông cứ như vậy biểu lộ không bỏ sót ở trước mặt cô, là gợi cảm Tình Không chưa bao giờ gặp qua.

Đều nói người đàn ông có hai động tác gợi cảm nhất, một cái là động tác kéo cà vạt, một cái là động tác rút dây lưng, quả nhiên không sai.

Người đàn ông cởi tất cả chướng ngại trên người ra, lần thứ hai lấn thân mà lên, tay anh giữ cằm Tình Không, nặng nề mà hôn lại hôn……

Một tay khác du tẩu ở toàn thân của cô, thăm dò xuống dưới, cuối cùng tách chân nhỏ cân xứng của cô ra, động tác ngoài miệng tới vị trí vành tai của cô, lưu luyến quên về, chờ ý thức Tình Không đã có chút mê ly, mới cứng họng nói, “Bảo bối, anh muốn em……”

Một khắc trước đầu Tình Không còn đang hồ nhão, một khắc sau “A” một tiếng, hoàn toàn thanh tỉnh trong đau đớn tê tâm liệt phế.

“Sở…… Sở Ngự Bắc…… em đau……” Tình Không là thật sự đau, cô thở hổn hển, đến nói chuyện cũng không có biện pháp nối liền.

Cô đau, thật ra Sở Ngự Bắc cũng khó chịu.  

“Bảo bối, anh biết em đau, nhẫn một chút là được.” Sở Ngự Bắc cắn răng, phối hợp càng thêm tăng mạnh động tác, lập tức dán sát tới cực hạn.

Không biết là bởi vì giọng nói cực kỳ ôn nhu của người đàn ông, hay là rốt cuộc cũng hợp nhất thể xác và tinh thần với anh, nước mắt Tình Không cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.

Nước mắt cô gái càng như là nhỏ ở trong lòng người đàn ông, nóng rực mắt anh, càng nóng rực tâm anh……

“Bảo bối, anh không có cách nào dừng lại, em lại nhẫn một chút được không……” Cổ họng khô khốc của người đàn ông gian nan mở miệng, thương tiếc hôn cô.

Sở Ngự Bắc muốn cô đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu anh thành thật hơn một chút,  bắt đầu từ lúc mới nhìn thấy cô, nên biết, cô gái này nhất định là thuộc về anh.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayThô lỗ gần như nguyên thủy như vậy, Tình Không nhìn đến càng cả kinh, dáng người hoàn mỹ rèn luyện thời gian dài của người đàn ông cứ như vậy biểu lộ không bỏ sót ở trước mặt cô, là gợi cảm Tình Không chưa bao giờ gặp qua.Đều nói người đàn ông có hai động tác gợi cảm nhất, một cái là động tác kéo cà vạt, một cái là động tác rút dây lưng, quả nhiên không sai.Người đàn ông cởi tất cả chướng ngại trên người ra, lần thứ hai lấn thân mà lên, tay anh giữ cằm Tình Không, nặng nề mà hôn lại hôn……Một tay khác du tẩu ở toàn thân của cô, thăm dò xuống dưới, cuối cùng tách chân nhỏ cân xứng của cô ra, động tác ngoài miệng tới vị trí vành tai của cô, lưu luyến quên về, chờ ý thức Tình Không đã có chút mê ly, mới cứng họng nói, “Bảo bối, anh muốn em……”Một khắc trước đầu Tình Không còn đang hồ nhão, một khắc sau “A” một tiếng, hoàn toàn thanh tỉnh trong đau đớn tê tâm liệt phế.“Sở…… Sở Ngự Bắc…… em đau……” Tình Không là thật sự đau, cô thở hổn hển, đến nói chuyện cũng không có biện pháp nối liền.Cô đau, thật ra Sở Ngự Bắc cũng khó chịu.  “Bảo bối, anh biết em đau, nhẫn một chút là được.” Sở Ngự Bắc cắn răng, phối hợp càng thêm tăng mạnh động tác, lập tức dán sát tới cực hạn.Không biết là bởi vì giọng nói cực kỳ ôn nhu của người đàn ông, hay là rốt cuộc cũng hợp nhất thể xác và tinh thần với anh, nước mắt Tình Không cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.Nước mắt cô gái càng như là nhỏ ở trong lòng người đàn ông, nóng rực mắt anh, càng nóng rực tâm anh……“Bảo bối, anh không có cách nào dừng lại, em lại nhẫn một chút được không……” Cổ họng khô khốc của người đàn ông gian nan mở miệng, thương tiếc hôn cô.Sở Ngự Bắc muốn cô đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, nếu anh thành thật hơn một chút,  bắt đầu từ lúc mới nhìn thấy cô, nên biết, cô gái này nhất định là thuộc về anh.

Chương 340: Bảo bối, nhẫn một chút