Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 344: Phải vĩnh viễn nhớ kỹ em

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MaySở Ngự Bắc buông cái ly, chặn ngang ôm bảo bối của anh vào trong ngực, cúi đầu hôn hôn, đi đến trong phòng.“Uống thuốc song, nghỉ ngơi tốt, lại đi bệnh viện.”Tình Không rúc vào trong lòng ngực anh, gắt gao ôm lấy anh, khuôn mặt nhỏ dán chặt da thịt màu đồng cổ của anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ mà có lực của anh, nước mắt cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.Tâm, đau đến tột đỉnh.Cảm nhận được trước ngực ấm áp, mày tuấn của người đàn ông nhíu thật sự chặt, tay ôm cô gái lại nắm thật chặt, “Làm đau em như vậy sao?”Ở trong cách nhìn của người đàn ông, hiện tại Tình Không chính là một búp bê dễ vỡ, trân quý đến không thôi.Tình Không lắc lắc đầu, hít mũi hỏi, “Sở Ngự Bắc, có phải em là người phụ nữ đầu tiên của anh không?”Người đàn ông rũ mắt liếc nhìn cô một cái, bên tai hồng nhạt, trái ngược với hiện tượng xã hội hiện tại trung học, đại học liền bắt đầu quen bạn gái, anh - lão xử nam hơn hai mươi tuổi này, đích xác chính là khác loài trong miệng Mặc Trần.Vấn đề này, anh tự nhiên sẽ không trả lời. Nói như thế cũng không phải anh tán động hiện tượng xã hội này, mà là, ở trong xu hướng chính của xã hội, bản thân không thuận theo trào lưu chính là khác loại.Thật ra trong lòng Tình Không đã có đáp án, khuôn mặt nhỏ lại cọ cọ anh, “Sở Ngự Bắc, vậy anh đều phải vĩnh viễn nhớ kỹ em, em nghe nói người đàn ông đều có kết thắt tình ý với người phụ nữ đầu tiên của mình.”Người đàn ông cẩn thận mà đặt cô tới trên giường, chính mình cũng nằm lên, để cô gối lên khuỷu tay của mình, “Nói hươu nói vượn, tuổi còn nhỏ, nghe ai nói những lung tung rối loạn này?”“Em không tốt sao? Vì sao không muốn nhớ kỹ em?” Tình Không không thuận theo.Người đàn ông không khỏi có chút buồn ngủ, nhắm hai mắt, thanh tuyến cảm xúc khuynh hướng kim loại nặng thuần hậu vang lên, “Tốt chỗ nào? Cô gái nũng nịu, động một chút liền ch** n**c mắt, còn không nghe lời……”

Editor: May

Sở Ngự Bắc buông cái ly, chặn ngang ôm bảo bối của anh vào trong ngực, cúi đầu hôn hôn, đi đến trong phòng.

“Uống thuốc song, nghỉ ngơi tốt, lại đi bệnh viện.”

Tình Không rúc vào trong lòng ngực anh, gắt gao ôm lấy anh, khuôn mặt nhỏ dán chặt da thịt màu đồng cổ của anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ mà có lực của anh, nước mắt cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.

Tâm, đau đến tột đỉnh.

Cảm nhận được trước ngực ấm áp, mày tuấn của người đàn ông nhíu thật sự chặt, tay ôm cô gái lại nắm thật chặt, “Làm đau em như vậy sao?”

Ở trong cách nhìn của người đàn ông, hiện tại Tình Không chính là một búp bê dễ vỡ, trân quý đến không thôi.

Tình Không lắc lắc đầu, hít mũi hỏi, “Sở Ngự Bắc, có phải em là người phụ nữ đầu tiên của anh không?”

Người đàn ông rũ mắt liếc nhìn cô một cái, bên tai hồng nhạt, trái ngược với hiện tượng xã hội hiện tại trung học, đại học liền bắt đầu quen bạn gái, anh - lão xử nam hơn hai mươi tuổi này, đích xác chính là khác loài trong miệng Mặc Trần.

Vấn đề này, anh tự nhiên sẽ không trả lời. 

Nói như thế cũng không phải anh tán động hiện tượng xã hội này, mà là, ở trong xu hướng chính của xã hội, bản thân không thuận theo trào lưu chính là khác loại.

Thật ra trong lòng Tình Không đã có đáp án, khuôn mặt nhỏ lại cọ cọ anh, “Sở Ngự Bắc, vậy anh đều phải vĩnh viễn nhớ kỹ em, em nghe nói người đàn ông đều có kết thắt tình ý với người phụ nữ đầu tiên của mình.”

Người đàn ông cẩn thận mà đặt cô tới trên giường, chính mình cũng nằm lên, để cô gối lên khuỷu tay của mình, “Nói hươu nói vượn, tuổi còn nhỏ, nghe ai nói những lung tung rối loạn này?”

“Em không tốt sao? Vì sao không muốn nhớ kỹ em?” Tình Không không thuận theo.

Người đàn ông không khỏi có chút buồn ngủ, nhắm hai mắt, thanh tuyến cảm xúc khuynh hướng kim loại nặng thuần hậu vang lên, “Tốt chỗ nào? Cô gái nũng nịu, động một chút liền ch** n**c mắt, còn không nghe lời……”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MaySở Ngự Bắc buông cái ly, chặn ngang ôm bảo bối của anh vào trong ngực, cúi đầu hôn hôn, đi đến trong phòng.“Uống thuốc song, nghỉ ngơi tốt, lại đi bệnh viện.”Tình Không rúc vào trong lòng ngực anh, gắt gao ôm lấy anh, khuôn mặt nhỏ dán chặt da thịt màu đồng cổ của anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ mà có lực của anh, nước mắt cứ như vậy không hề báo trước mà chảy ra.Tâm, đau đến tột đỉnh.Cảm nhận được trước ngực ấm áp, mày tuấn của người đàn ông nhíu thật sự chặt, tay ôm cô gái lại nắm thật chặt, “Làm đau em như vậy sao?”Ở trong cách nhìn của người đàn ông, hiện tại Tình Không chính là một búp bê dễ vỡ, trân quý đến không thôi.Tình Không lắc lắc đầu, hít mũi hỏi, “Sở Ngự Bắc, có phải em là người phụ nữ đầu tiên của anh không?”Người đàn ông rũ mắt liếc nhìn cô một cái, bên tai hồng nhạt, trái ngược với hiện tượng xã hội hiện tại trung học, đại học liền bắt đầu quen bạn gái, anh - lão xử nam hơn hai mươi tuổi này, đích xác chính là khác loài trong miệng Mặc Trần.Vấn đề này, anh tự nhiên sẽ không trả lời. Nói như thế cũng không phải anh tán động hiện tượng xã hội này, mà là, ở trong xu hướng chính của xã hội, bản thân không thuận theo trào lưu chính là khác loại.Thật ra trong lòng Tình Không đã có đáp án, khuôn mặt nhỏ lại cọ cọ anh, “Sở Ngự Bắc, vậy anh đều phải vĩnh viễn nhớ kỹ em, em nghe nói người đàn ông đều có kết thắt tình ý với người phụ nữ đầu tiên của mình.”Người đàn ông cẩn thận mà đặt cô tới trên giường, chính mình cũng nằm lên, để cô gối lên khuỷu tay của mình, “Nói hươu nói vượn, tuổi còn nhỏ, nghe ai nói những lung tung rối loạn này?”“Em không tốt sao? Vì sao không muốn nhớ kỹ em?” Tình Không không thuận theo.Người đàn ông không khỏi có chút buồn ngủ, nhắm hai mắt, thanh tuyến cảm xúc khuynh hướng kim loại nặng thuần hậu vang lên, “Tốt chỗ nào? Cô gái nũng nịu, động một chút liền ch** n**c mắt, còn không nghe lời……”

Chương 344: Phải vĩnh viễn nhớ kỹ em