Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 350: Bận rộn
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh hơi gợi cánh môi lên,Tần Hãn nhìn đến từng trận không đành lòng, lại không dám lộ ra một chút dấu vết.“Hiện tại mấy giờ?” Sở Ngự Bắc lại hỏi.“Đã 9 giờ 15, tiên sinh thu thập một chút, không sai biệt lắm nên ra cửa rồi.”Sở Ngự Bắc gật gật đầu, cả gian phòng tựa hồ cũng không có cái gì khác thường, anh cho rằng chính mình tối hôm qua vận động quá độ, cho nên ngủ đến có chút trầm.Tuy rằng không thấy được cô gái nhỏ trong mơ hồ có chút bất an, nhưng cũng không nghi ngờ gì.Chỉ dùng hai mươi phút, Sở Ngự Bắc liền thu thập xong, anh nhìn bàn ăn và phòng bếp đều chưa có thu dọn, phân phó vài câu, “Sai người tới đây thu dọn sạch sẽ, tủ lạnh cũng gửi nhiều đồ ăn một chút, cô gái nhỏ thích nơi này, sau này ước chừng sẽ ở nơi này nhiều một chút.”Lời nói đơn giản bình thường như vậy, Tần Hãn lại nghe đến trong lòng từng trận lên men, tiên sinh bình dân, đơn giản vui sướng như vậy, anh là trước nay đều chưa từng gặp qua.Tần Hãn gần như không dám đi tưởng tượng, nếu tiên sinh biết Lộ Tình Không đã rời khỏi Bắc Thần Quốc hơn mười hai tiếng đồng hồ, hiện tại đại khái đã tới một nơi khác của địa cầu, nơi này sẽ nghênh đón một hồi mưa rền gió dữ như thế nào.Cả ngày này, Sở Ngự Bắc đặc biệt bận rộn, hai vị bộ trưởng đồng thời bị ám sát, kinh động tổ chức chống kh*ng b* quốc tế.Mới vừa phối hợp một chuyện này, đều đã tiêu phí không ít tinh lực của anh.Mặc dù biết rõ rất có thể là việc làm của Minh Lãng cấu kết với tổ chức kh*ng b*, nhưng khổ nỗi không có chứng cứ, tạm thời cũng chỉ có thể gác lại.Lúc giữa trưa, Sở Ngự Bắc gọi điện thoại cho Tình Không một lần, di động vẫn luôn đang vang, lại không người tiếp nghe.Trải qua nhiều lần trước như vậy, Sở Ngự Bắc đoán rằng cô gái nhỏ lại không biết đã để điện thoại ở nơi nào rồi.
Editor: May
Anh hơi gợi cánh môi lên,Tần Hãn nhìn đến từng trận không đành lòng, lại không dám lộ ra một chút dấu vết.
“Hiện tại mấy giờ?” Sở Ngự Bắc lại hỏi.
“Đã 9 giờ 15, tiên sinh thu thập một chút, không sai biệt lắm nên ra cửa rồi.”
Sở Ngự Bắc gật gật đầu, cả gian phòng tựa hồ cũng không có cái gì khác thường, anh cho rằng chính mình tối hôm qua vận động quá độ, cho nên ngủ đến có chút trầm.
Tuy rằng không thấy được cô gái nhỏ trong mơ hồ có chút bất an, nhưng cũng không nghi ngờ gì.
Chỉ dùng hai mươi phút, Sở Ngự Bắc liền thu thập xong, anh nhìn bàn ăn và phòng bếp đều chưa có thu dọn, phân phó vài câu, “Sai người tới đây thu dọn sạch sẽ, tủ lạnh cũng gửi nhiều đồ ăn một chút, cô gái nhỏ thích nơi này, sau này ước chừng sẽ ở nơi này nhiều một chút.”
Lời nói đơn giản bình thường như vậy, Tần Hãn lại nghe đến trong lòng từng trận lên men, tiên sinh bình dân, đơn giản vui sướng như vậy, anh là trước nay đều chưa từng gặp qua.
Tần Hãn gần như không dám đi tưởng tượng, nếu tiên sinh biết Lộ Tình Không đã rời khỏi Bắc Thần Quốc hơn mười hai tiếng đồng hồ, hiện tại đại khái đã tới một nơi khác của địa cầu, nơi này sẽ nghênh đón một hồi mưa rền gió dữ như thế nào.
Cả ngày này, Sở Ngự Bắc đặc biệt bận rộn, hai vị bộ trưởng đồng thời bị ám sát, kinh động tổ chức chống kh*ng b* quốc tế.
Mới vừa phối hợp một chuyện này, đều đã tiêu phí không ít tinh lực của anh.
Mặc dù biết rõ rất có thể là việc làm của Minh Lãng cấu kết với tổ chức kh*ng b*, nhưng khổ nỗi không có chứng cứ, tạm thời cũng chỉ có thể gác lại.
Lúc giữa trưa, Sở Ngự Bắc gọi điện thoại cho Tình Không một lần, di động vẫn luôn đang vang, lại không người tiếp nghe.
Trải qua nhiều lần trước như vậy, Sở Ngự Bắc đoán rằng cô gái nhỏ lại không biết đã để điện thoại ở nơi nào rồi.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh hơi gợi cánh môi lên,Tần Hãn nhìn đến từng trận không đành lòng, lại không dám lộ ra một chút dấu vết.“Hiện tại mấy giờ?” Sở Ngự Bắc lại hỏi.“Đã 9 giờ 15, tiên sinh thu thập một chút, không sai biệt lắm nên ra cửa rồi.”Sở Ngự Bắc gật gật đầu, cả gian phòng tựa hồ cũng không có cái gì khác thường, anh cho rằng chính mình tối hôm qua vận động quá độ, cho nên ngủ đến có chút trầm.Tuy rằng không thấy được cô gái nhỏ trong mơ hồ có chút bất an, nhưng cũng không nghi ngờ gì.Chỉ dùng hai mươi phút, Sở Ngự Bắc liền thu thập xong, anh nhìn bàn ăn và phòng bếp đều chưa có thu dọn, phân phó vài câu, “Sai người tới đây thu dọn sạch sẽ, tủ lạnh cũng gửi nhiều đồ ăn một chút, cô gái nhỏ thích nơi này, sau này ước chừng sẽ ở nơi này nhiều một chút.”Lời nói đơn giản bình thường như vậy, Tần Hãn lại nghe đến trong lòng từng trận lên men, tiên sinh bình dân, đơn giản vui sướng như vậy, anh là trước nay đều chưa từng gặp qua.Tần Hãn gần như không dám đi tưởng tượng, nếu tiên sinh biết Lộ Tình Không đã rời khỏi Bắc Thần Quốc hơn mười hai tiếng đồng hồ, hiện tại đại khái đã tới một nơi khác của địa cầu, nơi này sẽ nghênh đón một hồi mưa rền gió dữ như thế nào.Cả ngày này, Sở Ngự Bắc đặc biệt bận rộn, hai vị bộ trưởng đồng thời bị ám sát, kinh động tổ chức chống kh*ng b* quốc tế.Mới vừa phối hợp một chuyện này, đều đã tiêu phí không ít tinh lực của anh.Mặc dù biết rõ rất có thể là việc làm của Minh Lãng cấu kết với tổ chức kh*ng b*, nhưng khổ nỗi không có chứng cứ, tạm thời cũng chỉ có thể gác lại.Lúc giữa trưa, Sở Ngự Bắc gọi điện thoại cho Tình Không một lần, di động vẫn luôn đang vang, lại không người tiếp nghe.Trải qua nhiều lần trước như vậy, Sở Ngự Bắc đoán rằng cô gái nhỏ lại không biết đã để điện thoại ở nơi nào rồi.