Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 357: Người là daddy của con sao?

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLộ Bảo Bối lại xoa xoa mắt, bĩu môi ghé vào trong lòng ngực Tình Không.Tình Không vuốt đầu tiểu gia hỏa, vô hạn trìu mến.“Được rồi, hành lý tới.”Cuối cùng đã thông báo chuyển hành lý ra ngoài, Tình Không nhìn thấy hành lý của mình ra ngoài, đặt tiểu gia hỏa tới một bên, phân phó một câu, “Đứng đừng nhúc nhích.” Liền đi qua tiếp hành lý.Một lát sau, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một cái va ly màu đen vượt qua bên cạnh bé, rồi không biết như thế nào, lại đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, chính xác mà nói là ngồi xuống trên một đôi giày da.Tiểu gia hỏa vẫn là ngốc vòng, ngồi ngơ ngác, đột nhiên, một bàn to mạnh mẽ mà có lực kéo bé lên.Khuôn mặt đứa bé đỏ bừng, được khảm hai viên mắt to giống như nho đen, cái miệng nhỏ phấn đô đô, cái mũi phấn đô đô, nhìn như thế nào cũng rất đáng yêu.Sở Ngự Bắc vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc loại sinh vật trẻ con này, đối với loại sinh vật này, anh luôn luôn là kính nhi viễn chi, mà khi anh đụng tới đứa nhỏ này, lại có thể sinh ra một loại rung động không hiểu, nói không rõ, đó là một loại tâm tình rất muốn đi thân cận.Đối với Lộ Bảo Bối mà nói, người đàn ông cao lớn vĩ ngạn như vậy, bé rất là sùng bái, huống hồ, chú này đều soái hơn với bất kỳ chú nào bé đã nhìn thấy, huống hồ, anh cảm thấy bé lớn lên giống chú ấy.Sở Ngự Bắc nhìn bé trai thần thái sáng láng này mắt không chuyển ngước nhìn anh, bé lớn lên có một đôi mắt rất giống đôi mắt chỉ khi đêm khuya anh mới có thể nhìn thấy trong mộng kia, theo bản năng cong thắt lưng, nhìn thẳng với bé.“Người nhà con đâu?”Giọng nói thật là dễ nghe, Lộ Bảo Bối cho đánh giá cao, đã sớm vứt Lộ Lộ nhà bé ra sao não.Bé chớp mắt to, nâng khuôn mặt nhỏ lên, một phen ôm chân Sở Ngự Bắc, “Daddy, người là daddy của con sao?”Đồng âm nãi thanh nãi khí, tâm Sở Ngự Bắc giống như bị đồ vật gì đó hòa tan, đây là một tiểu thiên sứ bất luận kẻ nào cũng muốn ôm về nhà nuôi, không có người có thể cự tuyệt đứa bé như vậy.

Editor: May

Lộ Bảo Bối lại xoa xoa mắt, bĩu môi ghé vào trong lòng ngực Tình Không.

Tình Không vuốt đầu tiểu gia hỏa, vô hạn trìu mến.

“Được rồi, hành lý tới.”

Cuối cùng đã thông báo chuyển hành lý ra ngoài, Tình Không nhìn thấy hành lý của mình ra ngoài, đặt tiểu gia hỏa tới một bên, phân phó một câu, “Đứng đừng nhúc nhích.” Liền đi qua tiếp hành lý.

Một lát sau, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một cái va ly màu đen vượt qua bên cạnh bé, rồi không biết như thế nào, lại đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, chính xác mà nói là ngồi xuống trên một đôi giày da.

Tiểu gia hỏa vẫn là ngốc vòng, ngồi ngơ ngác, đột nhiên, một bàn to mạnh mẽ mà có lực kéo bé lên.

Khuôn mặt đứa bé đỏ bừng, được khảm hai viên mắt to giống như nho đen, cái miệng nhỏ phấn đô đô, cái mũi phấn đô đô, nhìn như thế nào cũng rất đáng yêu.

Sở Ngự Bắc vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc loại sinh vật trẻ con này, đối với loại sinh vật này, anh luôn luôn là kính nhi viễn chi, mà khi anh đụng tới đứa nhỏ này, lại có thể sinh ra một loại rung động không hiểu, nói không rõ, đó là một loại tâm tình rất muốn đi thân cận.

Đối với Lộ Bảo Bối mà nói, người đàn ông cao lớn vĩ ngạn như vậy, bé rất là sùng bái, huống hồ, chú này đều soái hơn với bất kỳ chú nào bé đã nhìn thấy, huống hồ, anh cảm thấy bé lớn lên giống chú ấy.

Sở Ngự Bắc nhìn bé trai thần thái sáng láng này mắt không chuyển ngước nhìn anh, bé lớn lên có một đôi mắt rất giống đôi mắt chỉ khi đêm khuya anh mới có thể nhìn thấy trong mộng kia, theo bản năng cong thắt lưng, nhìn thẳng với bé.

“Người nhà con đâu?”

Giọng nói thật là dễ nghe, Lộ Bảo Bối cho đánh giá cao, đã sớm vứt Lộ Lộ nhà bé ra sao não.

Bé chớp mắt to, nâng khuôn mặt nhỏ lên, một phen ôm chân Sở Ngự Bắc, “Daddy, người là daddy của con sao?”

Đồng âm nãi thanh nãi khí, tâm Sở Ngự Bắc giống như bị đồ vật gì đó hòa tan, đây là một tiểu thiên sứ bất luận kẻ nào cũng muốn ôm về nhà nuôi, không có người có thể cự tuyệt đứa bé như vậy.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayLộ Bảo Bối lại xoa xoa mắt, bĩu môi ghé vào trong lòng ngực Tình Không.Tình Không vuốt đầu tiểu gia hỏa, vô hạn trìu mến.“Được rồi, hành lý tới.”Cuối cùng đã thông báo chuyển hành lý ra ngoài, Tình Không nhìn thấy hành lý của mình ra ngoài, đặt tiểu gia hỏa tới một bên, phân phó một câu, “Đứng đừng nhúc nhích.” Liền đi qua tiếp hành lý.Một lát sau, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một cái va ly màu đen vượt qua bên cạnh bé, rồi không biết như thế nào, lại đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, chính xác mà nói là ngồi xuống trên một đôi giày da.Tiểu gia hỏa vẫn là ngốc vòng, ngồi ngơ ngác, đột nhiên, một bàn to mạnh mẽ mà có lực kéo bé lên.Khuôn mặt đứa bé đỏ bừng, được khảm hai viên mắt to giống như nho đen, cái miệng nhỏ phấn đô đô, cái mũi phấn đô đô, nhìn như thế nào cũng rất đáng yêu.Sở Ngự Bắc vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc loại sinh vật trẻ con này, đối với loại sinh vật này, anh luôn luôn là kính nhi viễn chi, mà khi anh đụng tới đứa nhỏ này, lại có thể sinh ra một loại rung động không hiểu, nói không rõ, đó là một loại tâm tình rất muốn đi thân cận.Đối với Lộ Bảo Bối mà nói, người đàn ông cao lớn vĩ ngạn như vậy, bé rất là sùng bái, huống hồ, chú này đều soái hơn với bất kỳ chú nào bé đã nhìn thấy, huống hồ, anh cảm thấy bé lớn lên giống chú ấy.Sở Ngự Bắc nhìn bé trai thần thái sáng láng này mắt không chuyển ngước nhìn anh, bé lớn lên có một đôi mắt rất giống đôi mắt chỉ khi đêm khuya anh mới có thể nhìn thấy trong mộng kia, theo bản năng cong thắt lưng, nhìn thẳng với bé.“Người nhà con đâu?”Giọng nói thật là dễ nghe, Lộ Bảo Bối cho đánh giá cao, đã sớm vứt Lộ Lộ nhà bé ra sao não.Bé chớp mắt to, nâng khuôn mặt nhỏ lên, một phen ôm chân Sở Ngự Bắc, “Daddy, người là daddy của con sao?”Đồng âm nãi thanh nãi khí, tâm Sở Ngự Bắc giống như bị đồ vật gì đó hòa tan, đây là một tiểu thiên sứ bất luận kẻ nào cũng muốn ôm về nhà nuôi, không có người có thể cự tuyệt đứa bé như vậy.

Chương 357: Người là daddy của con sao?