Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 365: Lộ mặt liền tính là thành công
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDiệp Nam Sanh bưng ly rượu vang đỏ, chạm chạm cái ly của Tình Không, “Lộ Lộ, cậu lựa chọn về nước nhất định sẽ gặp phải Sở Ngự Bắc a, vậy cậu trốn cái gì nha?”Một tay Tình Không lắc lư ly rượu vang đỏ, một tay khác chống đầu, tóc đẹp dài như rong biển rơi ở một bên, hai chân xếp chồng, nửa nằm ở sô pha đậm màu, da thịt trắng sứ tản ra ánh sáng dụ người.Ánh mắt mê ly của cô lộ ra lõi đời khám phá hồng trần thế tục, vừa thấy chính là một người phụ nữ có chuyện xưa.Tình Không nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chất lỏng đỏ mã não xuyên qua cánh môi đỏ bừng của cô trượt vào cổ họng, hỗn hợp quả nho và thanh hương mùi gỗ, mê ly giống ánh mắt cô, không nùng liệt, nhưng vẫn mê người……Cô l**m l**m cánh môi, mới nói nói, “Không tính toán trốn tránh anh ấy, chỉ là không muốn để anh nhanh như vậy liền nhìn thấy Lộ Bảo Bối.”Diệp Nam Sanh buông ly rượu, ghé vào trên tay vịn sô pha nhìn chằm chằm cô, “Ngao, Lộ Lộ, cậu càng thêm giống một yêu tinh, Sở Ngự Bắc nhìn thấy bộ dạng này của cậu, còn không trực tiếp ăn cậu đến trong bụng sao.”Tình Không cười khẽ một tiếng, nhéo nhéo cằm nhọn của cô, “Anh ấy đã sớm ăn tớ vào trong bụng rồi, bằng không Lộ Bảo Bối tới như thế nào a.”“Ngao…… Cậu quá xấu rồi, đừng làm bẩn sự thuần khiết của tớ, mau trả Lộ Lộ thiên chân vô tà của tớ lại đây!”Diệp Nam Sanh bổ nhào qua cô cù ngứa.Tình Không một giây phá công, cười đến ngửa trước ngả sau.“Được rồi, vừa mới nghiền ngẫm tốt, cảm xúc lại bị cậu nháo không còn, mau bồi tớ.”Diệp Nam Sanh ngừng lại, “Nói Lộ Lộ, vì sao nhân vật thứ nhất cậu muốn diễn là một nữ phong trần hả? Còn là nữ số n, hình ảnh này một khi dừng lại, vậy không phải ánh sao sẽ bị dừng ở hình ảnh nữ phong trần ư?”Tình Không không sao cả cười cười, “Là nữ số hai a? Lại nói, nhân vật chẳng phân biệt lớn nhỏ, có thể luyện kỹ thuật diễn mới là quan trọng nhất, tớ đây một không chỗ dựa, hai không bối cảnh, có thể ở trong chế tác lớn tranh thủ được nhân vật như thế đã là không dễ dàng, có thể lộ mặt liền tính là thành công.”
Editor: May
Diệp Nam Sanh bưng ly rượu vang đỏ, chạm chạm cái ly của Tình Không, “Lộ Lộ, cậu lựa chọn về nước nhất định sẽ gặp phải Sở Ngự Bắc a, vậy cậu trốn cái gì nha?”
Một tay Tình Không lắc lư ly rượu vang đỏ, một tay khác chống đầu, tóc đẹp dài như rong biển rơi ở một bên, hai chân xếp chồng, nửa nằm ở sô pha đậm màu, da thịt trắng sứ tản ra ánh sáng dụ người.
Ánh mắt mê ly của cô lộ ra lõi đời khám phá hồng trần thế tục, vừa thấy chính là một người phụ nữ có chuyện xưa.
Tình Không nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chất lỏng đỏ mã não xuyên qua cánh môi đỏ bừng của cô trượt vào cổ họng, hỗn hợp quả nho và thanh hương mùi gỗ, mê ly giống ánh mắt cô, không nùng liệt, nhưng vẫn mê người……
Cô l**m l**m cánh môi, mới nói nói, “Không tính toán trốn tránh anh ấy, chỉ là không muốn để anh nhanh như vậy liền nhìn thấy Lộ Bảo Bối.”
Diệp Nam Sanh buông ly rượu, ghé vào trên tay vịn sô pha nhìn chằm chằm cô, “Ngao, Lộ Lộ, cậu càng thêm giống một yêu tinh, Sở Ngự Bắc nhìn thấy bộ dạng này của cậu, còn không trực tiếp ăn cậu đến trong bụng sao.”
Tình Không cười khẽ một tiếng, nhéo nhéo cằm nhọn của cô, “Anh ấy đã sớm ăn tớ vào trong bụng rồi, bằng không Lộ Bảo Bối tới như thế nào a.”
“Ngao…… Cậu quá xấu rồi, đừng làm bẩn sự thuần khiết của tớ, mau trả Lộ Lộ thiên chân vô tà của tớ lại đây!”
Diệp Nam Sanh bổ nhào qua cô cù ngứa.
Tình Không một giây phá công, cười đến ngửa trước ngả sau.
“Được rồi, vừa mới nghiền ngẫm tốt, cảm xúc lại bị cậu nháo không còn, mau bồi tớ.”
Diệp Nam Sanh ngừng lại, “Nói Lộ Lộ, vì sao nhân vật thứ nhất cậu muốn diễn là một nữ phong trần hả? Còn là nữ số n, hình ảnh này một khi dừng lại, vậy không phải ánh sao sẽ bị dừng ở hình ảnh nữ phong trần ư?”
Tình Không không sao cả cười cười, “Là nữ số hai a? Lại nói, nhân vật chẳng phân biệt lớn nhỏ, có thể luyện kỹ thuật diễn mới là quan trọng nhất, tớ đây một không chỗ dựa, hai không bối cảnh, có thể ở trong chế tác lớn tranh thủ được nhân vật như thế đã là không dễ dàng, có thể lộ mặt liền tính là thành công.”
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDiệp Nam Sanh bưng ly rượu vang đỏ, chạm chạm cái ly của Tình Không, “Lộ Lộ, cậu lựa chọn về nước nhất định sẽ gặp phải Sở Ngự Bắc a, vậy cậu trốn cái gì nha?”Một tay Tình Không lắc lư ly rượu vang đỏ, một tay khác chống đầu, tóc đẹp dài như rong biển rơi ở một bên, hai chân xếp chồng, nửa nằm ở sô pha đậm màu, da thịt trắng sứ tản ra ánh sáng dụ người.Ánh mắt mê ly của cô lộ ra lõi đời khám phá hồng trần thế tục, vừa thấy chính là một người phụ nữ có chuyện xưa.Tình Không nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang đỏ, chất lỏng đỏ mã não xuyên qua cánh môi đỏ bừng của cô trượt vào cổ họng, hỗn hợp quả nho và thanh hương mùi gỗ, mê ly giống ánh mắt cô, không nùng liệt, nhưng vẫn mê người……Cô l**m l**m cánh môi, mới nói nói, “Không tính toán trốn tránh anh ấy, chỉ là không muốn để anh nhanh như vậy liền nhìn thấy Lộ Bảo Bối.”Diệp Nam Sanh buông ly rượu, ghé vào trên tay vịn sô pha nhìn chằm chằm cô, “Ngao, Lộ Lộ, cậu càng thêm giống một yêu tinh, Sở Ngự Bắc nhìn thấy bộ dạng này của cậu, còn không trực tiếp ăn cậu đến trong bụng sao.”Tình Không cười khẽ một tiếng, nhéo nhéo cằm nhọn của cô, “Anh ấy đã sớm ăn tớ vào trong bụng rồi, bằng không Lộ Bảo Bối tới như thế nào a.”“Ngao…… Cậu quá xấu rồi, đừng làm bẩn sự thuần khiết của tớ, mau trả Lộ Lộ thiên chân vô tà của tớ lại đây!”Diệp Nam Sanh bổ nhào qua cô cù ngứa.Tình Không một giây phá công, cười đến ngửa trước ngả sau.“Được rồi, vừa mới nghiền ngẫm tốt, cảm xúc lại bị cậu nháo không còn, mau bồi tớ.”Diệp Nam Sanh ngừng lại, “Nói Lộ Lộ, vì sao nhân vật thứ nhất cậu muốn diễn là một nữ phong trần hả? Còn là nữ số n, hình ảnh này một khi dừng lại, vậy không phải ánh sao sẽ bị dừng ở hình ảnh nữ phong trần ư?”Tình Không không sao cả cười cười, “Là nữ số hai a? Lại nói, nhân vật chẳng phân biệt lớn nhỏ, có thể luyện kỹ thuật diễn mới là quan trọng nhất, tớ đây một không chỗ dựa, hai không bối cảnh, có thể ở trong chế tác lớn tranh thủ được nhân vật như thế đã là không dễ dàng, có thể lộ mặt liền tính là thành công.”