Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 368: Gặp lại Bắc Bắc
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayGần tiểu khu có một nhà hàng pizza, không cần lái xe.Husky thành niên cao ước chừng một đầu trâu nhỏ, do Lộ Bảo Bối manh manh nắm, tổ hợp như vậy, thần khí nói không nên lời.“Tiểu tướng quân, mày phải khốc một chút nga, phải khốc giống Bắc Bắc vậy.”Diệp Nam Sanh đang nói chuyện điện thoại, cũng không có chú ý đứa bé đang nói cái gì.Đứa bé ba tuổi, đều thực dễ quên, ngủ một giấc dậy, ước chừng liền không nhớ rõ ngày hôm qua từng phát sinh chuyện gì.Nhưng Lộ Bảo Bối thông minh hơn những đứa bé khác, chuyện bé muốn nhớ kỹ, giống như đều nhớ rõ chặt chẽ.Đột nhiên một đạo thân ảnh cao lớn anh vĩ bao phủ từ trên xuống, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một đôi giày da quen thuộc, nhanh chóng ngước mắt, quả nhiên thấy anh hùng trong cảm nhận của bé.Mắt Lộ Bảo Bối đều sáng lên, quyết đoán từ bỏ tiểu tướng quân, đi ôm đùiSở Ngự Bắc, giơ mặt bánh bao xuẩn manh xuẩn manh lên, “Bắc Bắc, thật là chú sao? Vừa rồi bảo bối có nhớ đến chú nha.”Bắc Bắc……Khóe miệng Sở Ngự Bắc không tự nhiên rút rút.Anh cảm thấy chính mình và bé trai này thật sự có duyên phận, ngày hôm qua gặp được, hôm nay còn gặp được.Hơn nữa, anh nhìn ra được, bé trai này là thật sự rất thích anh.Nhưng nhìn bé giáo dục một con chó, bảo nó khốc giống chính mình, loại cảm giác này liền không quá mỹ diệu.Đối mặt đứa bé đáng yêu như vậy, tuy là Sở Ngự Bắc, cũng lãnh mặt được.“Sao con lại một mình ở chỗ này?”Lộ Bảo Bối không thích ngửa đầu nói chuyện với Bắc Bắc, ở trong cái nhìn của bé, bé và Sở Ngự Bắc là bạn bè, ở trong nhận thức nho nhỏ của bé, giữa bạn bè là quan hệ bình đẳng.
Editor: May
Gần tiểu khu có một nhà hàng pizza, không cần lái xe.
Husky thành niên cao ước chừng một đầu trâu nhỏ, do Lộ Bảo Bối manh manh nắm, tổ hợp như vậy, thần khí nói không nên lời.
“Tiểu tướng quân, mày phải khốc một chút nga, phải khốc giống Bắc Bắc vậy.”
Diệp Nam Sanh đang nói chuyện điện thoại, cũng không có chú ý đứa bé đang nói cái gì.
Đứa bé ba tuổi, đều thực dễ quên, ngủ một giấc dậy, ước chừng liền không nhớ rõ ngày hôm qua từng phát sinh chuyện gì.
Nhưng Lộ Bảo Bối thông minh hơn những đứa bé khác, chuyện bé muốn nhớ kỹ, giống như đều nhớ rõ chặt chẽ.
Đột nhiên một đạo thân ảnh cao lớn anh vĩ bao phủ từ trên xuống, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một đôi giày da quen thuộc, nhanh chóng ngước mắt, quả nhiên thấy anh hùng trong cảm nhận của bé.
Mắt Lộ Bảo Bối đều sáng lên, quyết đoán từ bỏ tiểu tướng quân, đi ôm đùiSở Ngự Bắc, giơ mặt bánh bao xuẩn manh xuẩn manh lên, “Bắc Bắc, thật là chú sao? Vừa rồi bảo bối có nhớ đến chú nha.”
Bắc Bắc……
Khóe miệng Sở Ngự Bắc không tự nhiên rút rút.
Anh cảm thấy chính mình và bé trai này thật sự có duyên phận, ngày hôm qua gặp được, hôm nay còn gặp được.
Hơn nữa, anh nhìn ra được, bé trai này là thật sự rất thích anh.
Nhưng nhìn bé giáo dục một con chó, bảo nó khốc giống chính mình, loại cảm giác này liền không quá mỹ diệu.
Đối mặt đứa bé đáng yêu như vậy, tuy là Sở Ngự Bắc, cũng lãnh mặt được.
“Sao con lại một mình ở chỗ này?”
Lộ Bảo Bối không thích ngửa đầu nói chuyện với Bắc Bắc, ở trong cái nhìn của bé, bé và Sở Ngự Bắc là bạn bè, ở trong nhận thức nho nhỏ của bé, giữa bạn bè là quan hệ bình đẳng.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayGần tiểu khu có một nhà hàng pizza, không cần lái xe.Husky thành niên cao ước chừng một đầu trâu nhỏ, do Lộ Bảo Bối manh manh nắm, tổ hợp như vậy, thần khí nói không nên lời.“Tiểu tướng quân, mày phải khốc một chút nga, phải khốc giống Bắc Bắc vậy.”Diệp Nam Sanh đang nói chuyện điện thoại, cũng không có chú ý đứa bé đang nói cái gì.Đứa bé ba tuổi, đều thực dễ quên, ngủ một giấc dậy, ước chừng liền không nhớ rõ ngày hôm qua từng phát sinh chuyện gì.Nhưng Lộ Bảo Bối thông minh hơn những đứa bé khác, chuyện bé muốn nhớ kỹ, giống như đều nhớ rõ chặt chẽ.Đột nhiên một đạo thân ảnh cao lớn anh vĩ bao phủ từ trên xuống, Lộ Bảo Bối nhìn thấy một đôi giày da quen thuộc, nhanh chóng ngước mắt, quả nhiên thấy anh hùng trong cảm nhận của bé.Mắt Lộ Bảo Bối đều sáng lên, quyết đoán từ bỏ tiểu tướng quân, đi ôm đùiSở Ngự Bắc, giơ mặt bánh bao xuẩn manh xuẩn manh lên, “Bắc Bắc, thật là chú sao? Vừa rồi bảo bối có nhớ đến chú nha.”Bắc Bắc……Khóe miệng Sở Ngự Bắc không tự nhiên rút rút.Anh cảm thấy chính mình và bé trai này thật sự có duyên phận, ngày hôm qua gặp được, hôm nay còn gặp được.Hơn nữa, anh nhìn ra được, bé trai này là thật sự rất thích anh.Nhưng nhìn bé giáo dục một con chó, bảo nó khốc giống chính mình, loại cảm giác này liền không quá mỹ diệu.Đối mặt đứa bé đáng yêu như vậy, tuy là Sở Ngự Bắc, cũng lãnh mặt được.“Sao con lại một mình ở chỗ này?”Lộ Bảo Bối không thích ngửa đầu nói chuyện với Bắc Bắc, ở trong cái nhìn của bé, bé và Sở Ngự Bắc là bạn bè, ở trong nhận thức nho nhỏ của bé, giữa bạn bè là quan hệ bình đẳng.