Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 377: Tìm người tiếp viện

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDiệp Nam Sanh giơ lên ngón tay cái với Tình Không, “Lộ Lộ, thật đúng là kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác a, cậu quá lợi hại, nhấn like một cái.”Hiện tại Tình Không chỉnh khí tràng của một nữ vương, dễ như trở bàn tay là có thể trấn áp loại tràng diện này.“Một bữa ăn sáng, mấy năm nay tốt xấu gì chị cũng là nhìn quen trường hợp lớn.”Diệp Nam Sanh lại giơ ngón tay cái lên lần nữa.Lộ Bảo Bối cũng giơ ngón tay cái lên theo, không ngừng gật đầu, “Đúng đúng, Lộ Lộ nhà chúng ta thật là lợi hại.”……Ăn xong lẩu, đã là hơn chín giờ tối.Lộ Bảo Bối ăn đến bụng tròn xoe, yêu cầu tản bộ tiêu thực, Tình Không và Diệp Nam Sanh đành phải mang theo bé vòng một đường xa đi bãi đỗ xe.Một đoạn ngắn trong đó là đường nhỏ ngoài công viên, dân cư thưa thớt, bóng cây lay động, đèn đường tối tăm, thoạt nhìn đáng sợ.Diệp Nam Sanh xoa xoa hai tay nổi da gà, “Lộ Lộ, chúng ta đừng  đi nơi này đi, thật đáng sợ a.”Tình Không nhíu nhíu mày đẹp, thật ra cô cũng có loại cảm giác này, tựa hồ không an toàn lắm.“Chúng ta trở về đi thôi, đi đến bãi đỗ xe cũng không sai biệt lắm.”Lộ Bảo Bối không có ý thức được nguy hiểm, còn có hai người lớn ở đây, bé ngược lại rất hưng phấn, “Lộ Lộ, mẹ nuôi, chúng ta đi thám hiểm được không? Con là nam tử hán, có thể bảo hộ hai vị nữ sĩ nga.”Tiểu gia hỏa nói xong còn vỗ vỗ b* ng*c nhỏ.Tình Không đang muốn nói gì, chỉ thấy mấy thân ảnh màu đen đi ra từ chỗ âm u, nhìn dáng vẻ, người tới không có ý tốt.Tình Không và Diệp Nam Sanh đều theo bản năng mà bảo hộ Lộ Bảo Bối ở sau người.Đợi cho bọn họ đến gần, Tình Không thấy rõ ràng bộ dángbọn họ, đúng là mấy vệ sĩ vừa rồi ở trong phòng bao kia.Tình Không híp híp mắt, dặn dò Diệp Nam Sanh, “Tớ kéo bọn họ, cậu dẫn Lộ Bảo Bối đi về phía địa phương nhiều người, tìm người tiếp viện.”

Editor: May

Diệp Nam Sanh giơ lên ngón tay cái với Tình Không, “Lộ Lộ, thật đúng là kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác a, cậu quá lợi hại, nhấn like một cái.”

Hiện tại Tình Không chỉnh khí tràng của một nữ vương, dễ như trở bàn tay là có thể trấn áp loại tràng diện này.

“Một bữa ăn sáng, mấy năm nay tốt xấu gì chị cũng là nhìn quen trường hợp lớn.”

Diệp Nam Sanh lại giơ ngón tay cái lên lần nữa.

Lộ Bảo Bối cũng giơ ngón tay cái lên theo, không ngừng gật đầu, “Đúng đúng, Lộ Lộ nhà chúng ta thật là lợi hại.”

……

Ăn xong lẩu, đã là hơn chín giờ tối.

Lộ Bảo Bối ăn đến bụng tròn xoe, yêu cầu tản bộ tiêu thực, Tình Không và Diệp Nam Sanh đành phải mang theo bé vòng một đường xa đi bãi đỗ xe.

Một đoạn ngắn trong đó là đường nhỏ ngoài công viên, dân cư thưa thớt, bóng cây lay động, đèn đường tối tăm, thoạt nhìn đáng sợ.

Diệp Nam Sanh xoa xoa hai tay nổi da gà, “Lộ Lộ, chúng ta đừng  đi nơi này đi, thật đáng sợ a.”

Tình Không nhíu nhíu mày đẹp, thật ra cô cũng có loại cảm giác này, tựa hồ không an toàn lắm.

“Chúng ta trở về đi thôi, đi đến bãi đỗ xe cũng không sai biệt lắm.”

Lộ Bảo Bối không có ý thức được nguy hiểm, còn có hai người lớn ở đây, bé ngược lại rất hưng phấn, “Lộ Lộ, mẹ nuôi, chúng ta đi thám hiểm được không? Con là nam tử hán, có thể bảo hộ hai vị nữ sĩ nga.”

Tiểu gia hỏa nói xong còn vỗ vỗ b* ng*c nhỏ.

Tình Không đang muốn nói gì, chỉ thấy mấy thân ảnh màu đen đi ra từ chỗ âm u, nhìn dáng vẻ, người tới không có ý tốt.

Tình Không và Diệp Nam Sanh đều theo bản năng mà bảo hộ Lộ Bảo Bối ở sau người.

Đợi cho bọn họ đến gần, Tình Không thấy rõ ràng bộ dángbọn họ, đúng là mấy vệ sĩ vừa rồi ở trong phòng bao kia.

Tình Không híp híp mắt, dặn dò Diệp Nam Sanh, “Tớ kéo bọn họ, cậu dẫn Lộ Bảo Bối đi về phía địa phương nhiều người, tìm người tiếp viện.”

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayDiệp Nam Sanh giơ lên ngón tay cái với Tình Không, “Lộ Lộ, thật đúng là kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải nhìn bằng con mắt khác a, cậu quá lợi hại, nhấn like một cái.”Hiện tại Tình Không chỉnh khí tràng của một nữ vương, dễ như trở bàn tay là có thể trấn áp loại tràng diện này.“Một bữa ăn sáng, mấy năm nay tốt xấu gì chị cũng là nhìn quen trường hợp lớn.”Diệp Nam Sanh lại giơ ngón tay cái lên lần nữa.Lộ Bảo Bối cũng giơ ngón tay cái lên theo, không ngừng gật đầu, “Đúng đúng, Lộ Lộ nhà chúng ta thật là lợi hại.”……Ăn xong lẩu, đã là hơn chín giờ tối.Lộ Bảo Bối ăn đến bụng tròn xoe, yêu cầu tản bộ tiêu thực, Tình Không và Diệp Nam Sanh đành phải mang theo bé vòng một đường xa đi bãi đỗ xe.Một đoạn ngắn trong đó là đường nhỏ ngoài công viên, dân cư thưa thớt, bóng cây lay động, đèn đường tối tăm, thoạt nhìn đáng sợ.Diệp Nam Sanh xoa xoa hai tay nổi da gà, “Lộ Lộ, chúng ta đừng  đi nơi này đi, thật đáng sợ a.”Tình Không nhíu nhíu mày đẹp, thật ra cô cũng có loại cảm giác này, tựa hồ không an toàn lắm.“Chúng ta trở về đi thôi, đi đến bãi đỗ xe cũng không sai biệt lắm.”Lộ Bảo Bối không có ý thức được nguy hiểm, còn có hai người lớn ở đây, bé ngược lại rất hưng phấn, “Lộ Lộ, mẹ nuôi, chúng ta đi thám hiểm được không? Con là nam tử hán, có thể bảo hộ hai vị nữ sĩ nga.”Tiểu gia hỏa nói xong còn vỗ vỗ b* ng*c nhỏ.Tình Không đang muốn nói gì, chỉ thấy mấy thân ảnh màu đen đi ra từ chỗ âm u, nhìn dáng vẻ, người tới không có ý tốt.Tình Không và Diệp Nam Sanh đều theo bản năng mà bảo hộ Lộ Bảo Bối ở sau người.Đợi cho bọn họ đến gần, Tình Không thấy rõ ràng bộ dángbọn họ, đúng là mấy vệ sĩ vừa rồi ở trong phòng bao kia.Tình Không híp híp mắt, dặn dò Diệp Nam Sanh, “Tớ kéo bọn họ, cậu dẫn Lộ Bảo Bối đi về phía địa phương nhiều người, tìm người tiếp viện.”

Chương 377: Tìm người tiếp viện