Tác giả:

Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…

Chương 398: Tâm Tình Không, chợt đau

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, trong con ngươi khó nén tình sâu chân thành.Thật lâu sau, giọng nói trầm thấp thuần hậu của anh chậm rãi vang lên, mang chút khàn khàn thương cảm, “Anh và cô ta không có đính hôn, cũng sẽ không đính hôn, nếu là bởi vì cái này, em đại khái không cần chú ý.”Ách……Tình Không lập tức phản ứng không kịp, vừa rồi người chỉ còn thiếu bạo tẩu, sao đột nhiên lại thay đổi phong cách rồi?“Hiện tại anh, cũng không cần băn khoăn bất luận kẻ nào, bất luận chuyện gì, hết thảy quá khứ, anh cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần em vafe bảo bối…… Đều an tâm lưu ở bên người anh là được.”Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc không sai không lệch mà nhìn Tình Không, bên trong đôi mắt kia đã cực lực che dấu tình thâm lúc trước, Tình Không liếc mắt một cái đã nhìn thấu.Tâm Tình Không, hơi trầm xuống.Bao nhiêu lần không thể đi vào giấc ngủ đêm, Sở Ngự Bắc đều suy nghĩ, sau khi tìm được người phụ nữ đáng chết kia, anh sẽ làm cái gì, không giáo huấn cô thật tốt, sao có thể xứng đáng với đau khổ trong những năm tháng này của anh.Nhưng mà, khi trong nháy mắt thật sự nhìn thấy cô đó, tràn đầy oán và hận lại tan thành mây khói, chỉ còn lại có tràn ngập tiêu tan và đau lòng mà thôi.Đặc biệt là biết mấy năm nay cô một mình mang theo bảo bối sinh hoạt, không khó tưởng tượng cuộc sống sẽ là gian nan như thế nào.Anh không ngừng hỏi chính mình, rốt cuộc là vì sao, năm đó cô không thể không đi, nhất định phải rời khỏi bên người anh.Hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện, nhưng rõ ràng vẫn là không muốn lưu ở bên người anh, cũng không muốn con trai nhận anh.Anh dùng thời gian một ngày một đêm đi điều chỉnh chính mình, đi thuyết phục chính mình, bốn năm không tính là gì, người trở về là được, sau này bọn họ còn có bốn mươi năm, thậm chí thời gian càng dài.Người không đi ra quá khứ, không tiến vào được tương lai, cho nên, anh lựa chọn tương lai, chuyện cũ sẽ bỏ qua.Sở Ngự Bắc……Tâm Tình Không, chợt đau.

Editor: May

Anh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, trong con ngươi khó nén tình sâu chân thành.

Thật lâu sau, giọng nói trầm thấp thuần hậu của anh chậm rãi vang lên, mang chút khàn khàn thương cảm, “Anh và cô ta không có đính hôn, cũng sẽ không đính hôn, nếu là bởi vì cái này, em đại khái không cần chú ý.”

Ách……

Tình Không lập tức phản ứng không kịp, vừa rồi người chỉ còn thiếu bạo tẩu, sao đột nhiên lại thay đổi phong cách rồi?

“Hiện tại anh, cũng không cần băn khoăn bất luận kẻ nào, bất luận chuyện gì, hết thảy quá khứ, anh cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần em vafe bảo bối…… Đều an tâm lưu ở bên người anh là được.”

Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc không sai không lệch mà nhìn Tình Không, bên trong đôi mắt kia đã cực lực che dấu tình thâm lúc trước, Tình Không liếc mắt một cái đã nhìn thấu.

Tâm Tình Không, hơi trầm xuống.

Bao nhiêu lần không thể đi vào giấc ngủ đêm, Sở Ngự Bắc đều suy nghĩ, sau khi tìm được người phụ nữ đáng chết kia, anh sẽ làm cái gì, không giáo huấn cô thật tốt, sao có thể xứng đáng với đau khổ trong những năm tháng này của anh.

Nhưng mà, khi trong nháy mắt thật sự nhìn thấy cô đó, tràn đầy oán và hận lại tan thành mây khói, chỉ còn lại có tràn ngập tiêu tan và đau lòng mà thôi.

Đặc biệt là biết mấy năm nay cô một mình mang theo bảo bối sinh hoạt, không khó tưởng tượng cuộc sống sẽ là gian nan như thế nào.

Anh không ngừng hỏi chính mình, rốt cuộc là vì sao, năm đó cô không thể không đi, nhất định phải rời khỏi bên người anh.

Hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện, nhưng rõ ràng vẫn là không muốn lưu ở bên người anh, cũng không muốn con trai nhận anh.

Anh dùng thời gian một ngày một đêm đi điều chỉnh chính mình, đi thuyết phục chính mình, bốn năm không tính là gì, người trở về là được, sau này bọn họ còn có bốn mươi năm, thậm chí thời gian càng dài.

Người không đi ra quá khứ, không tiến vào được tương lai, cho nên, anh lựa chọn tương lai, chuyện cũ sẽ bỏ qua.

Sở Ngự Bắc……

Tâm Tình Không, chợt đau.

Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ.  Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá!  Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào.  Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: MayAnh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, trong con ngươi khó nén tình sâu chân thành.Thật lâu sau, giọng nói trầm thấp thuần hậu của anh chậm rãi vang lên, mang chút khàn khàn thương cảm, “Anh và cô ta không có đính hôn, cũng sẽ không đính hôn, nếu là bởi vì cái này, em đại khái không cần chú ý.”Ách……Tình Không lập tức phản ứng không kịp, vừa rồi người chỉ còn thiếu bạo tẩu, sao đột nhiên lại thay đổi phong cách rồi?“Hiện tại anh, cũng không cần băn khoăn bất luận kẻ nào, bất luận chuyện gì, hết thảy quá khứ, anh cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ, chỉ cần em vafe bảo bối…… Đều an tâm lưu ở bên người anh là được.”Ánh mắt sâu thẳm của Sở Ngự Bắc không sai không lệch mà nhìn Tình Không, bên trong đôi mắt kia đã cực lực che dấu tình thâm lúc trước, Tình Không liếc mắt một cái đã nhìn thấu.Tâm Tình Không, hơi trầm xuống.Bao nhiêu lần không thể đi vào giấc ngủ đêm, Sở Ngự Bắc đều suy nghĩ, sau khi tìm được người phụ nữ đáng chết kia, anh sẽ làm cái gì, không giáo huấn cô thật tốt, sao có thể xứng đáng với đau khổ trong những năm tháng này của anh.Nhưng mà, khi trong nháy mắt thật sự nhìn thấy cô đó, tràn đầy oán và hận lại tan thành mây khói, chỉ còn lại có tràn ngập tiêu tan và đau lòng mà thôi.Đặc biệt là biết mấy năm nay cô một mình mang theo bảo bối sinh hoạt, không khó tưởng tượng cuộc sống sẽ là gian nan như thế nào.Anh không ngừng hỏi chính mình, rốt cuộc là vì sao, năm đó cô không thể không đi, nhất định phải rời khỏi bên người anh.Hiện giờ lại đột nhiên xuất hiện, nhưng rõ ràng vẫn là không muốn lưu ở bên người anh, cũng không muốn con trai nhận anh.Anh dùng thời gian một ngày một đêm đi điều chỉnh chính mình, đi thuyết phục chính mình, bốn năm không tính là gì, người trở về là được, sau này bọn họ còn có bốn mươi năm, thậm chí thời gian càng dài.Người không đi ra quá khứ, không tiến vào được tương lai, cho nên, anh lựa chọn tương lai, chuyện cũ sẽ bỏ qua.Sở Ngự Bắc……Tâm Tình Không, chợt đau.

Chương 398: Tâm Tình Không, chợt đau