Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 422: Anh không tin tưởng em
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Em thì sao?”Tình Không rũ mắt, nhìn mũi chân của mình, “Thật ra anh có nghĩ tới hay không, có lẽ em hoàn toàn không phải là con dân Bắc Thần Quốc?”“Ý tứ gì?”“Lão Lộ là ba nuôi của em, điểm này anh biết, theo em được biết, ba ruột của em cũng không phải người Bắc Thần Quốc.”Sở Ngự Bắc nhăn nhăn đầu mày, cái cô gọi là nói chuyện, chẳng lẽ chính là liên quan đến những thứ này?Tình Không nhìn ra được nghi hoặc trong cảm nhận của Sở Ngự Bắc, cô nghĩ rốt cuộc nên nói bóng nói gió nhắc nhở anh phòng bị Đa Lôi vương tử như thế nào.Cô dứt khoát cũng không quanh co lòng vòng, “Anh vẫn là phòng bị Đa Lôi vương tử một chút, còn có em, anh cũng nhìn ra được, em và bốn năm trước thực không giống nhau.”Sở Ngự Bắc nhìu mày đến càng sâu, anh tự nhiên biết mục đích Đa Lôi tới Bắc Thần Quốc, chỉ là sao cô lại biết?“Đa Lôi đến chuyện này cũng nói cho em biết?” Tình Không rũ mắt xuống, cười khổ một chút, Đa Lôi đâu chỉ nói cho cô biết, còn bảo cô tham dự vào trong đó.Tình Không còn chưa có trả lời, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp thuần hậu của người đàn ông vang lên lần thứ hai, “Em có nỗi khổ gì có thể nói với anh, anh không tiếp nhận loại cách nói có bất kỳ nỗi khổ tâm gì đó, làm như thế là vì tốt cho anh.”“Tình Không, em nên tin tưởng anh.”Tình Không vẫn luôn rũ mắt xuống, Sở Ngự Bắc nhìn không tới đau xót ẩn chưa trong đó.Một lát sau, cô mới ngước mắt, không hề chớp mắt nhìn anh, “Sở Ngự Bắc, em cũng không phải không tin anh, ngược lại, mà là anh không tin em.”“Nếu anh tin tưởng em, nên minh bạch năm đó em có lý do không thể không đi, hiện tại giống nhau, mặc kệ em làm cái gì, vô luận như thế nào cũng sẽ không thương tổn anh.”Tình Không tạm dừng một chút, ánh mặt trời mãnh liệt xuyên qua tầng mây, thẳng tắp mà chiếu lên trên người cô.
Editor: May
“Em thì sao?”
Tình Không rũ mắt, nhìn mũi chân của mình, “Thật ra anh có nghĩ tới hay không, có lẽ em hoàn toàn không phải là con dân Bắc Thần Quốc?”
“Ý tứ gì?”
“Lão Lộ là ba nuôi của em, điểm này anh biết, theo em được biết, ba ruột của em cũng không phải người Bắc Thần Quốc.”
Sở Ngự Bắc nhăn nhăn đầu mày, cái cô gọi là nói chuyện, chẳng lẽ chính là liên quan đến những thứ này?
Tình Không nhìn ra được nghi hoặc trong cảm nhận của Sở Ngự Bắc, cô nghĩ rốt cuộc nên nói bóng nói gió nhắc nhở anh phòng bị Đa Lôi vương tử như thế nào.
Cô dứt khoát cũng không quanh co lòng vòng, “Anh vẫn là phòng bị Đa Lôi vương tử một chút, còn có em, anh cũng nhìn ra được, em và bốn năm trước thực không giống nhau.”
Sở Ngự Bắc nhìu mày đến càng sâu, anh tự nhiên biết mục đích Đa Lôi tới Bắc Thần Quốc, chỉ là sao cô lại biết?
“Đa Lôi đến chuyện này cũng nói cho em biết?”
Tình Không rũ mắt xuống, cười khổ một chút, Đa Lôi đâu chỉ nói cho cô biết, còn bảo cô tham dự vào trong đó.
Tình Không còn chưa có trả lời, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp thuần hậu của người đàn ông vang lên lần thứ hai, “Em có nỗi khổ gì có thể nói với anh, anh không tiếp nhận loại cách nói có bất kỳ nỗi khổ tâm gì đó, làm như thế là vì tốt cho anh.”
“Tình Không, em nên tin tưởng anh.”
Tình Không vẫn luôn rũ mắt xuống, Sở Ngự Bắc nhìn không tới đau xót ẩn chưa trong đó.
Một lát sau, cô mới ngước mắt, không hề chớp mắt nhìn anh, “Sở Ngự Bắc, em cũng không phải không tin anh, ngược lại, mà là anh không tin em.”
“Nếu anh tin tưởng em, nên minh bạch năm đó em có lý do không thể không đi, hiện tại giống nhau, mặc kệ em làm cái gì, vô luận như thế nào cũng sẽ không thương tổn anh.”
Tình Không tạm dừng một chút, ánh mặt trời mãnh liệt xuyên qua tầng mây, thẳng tắp mà chiếu lên trên người cô.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Em thì sao?”Tình Không rũ mắt, nhìn mũi chân của mình, “Thật ra anh có nghĩ tới hay không, có lẽ em hoàn toàn không phải là con dân Bắc Thần Quốc?”“Ý tứ gì?”“Lão Lộ là ba nuôi của em, điểm này anh biết, theo em được biết, ba ruột của em cũng không phải người Bắc Thần Quốc.”Sở Ngự Bắc nhăn nhăn đầu mày, cái cô gọi là nói chuyện, chẳng lẽ chính là liên quan đến những thứ này?Tình Không nhìn ra được nghi hoặc trong cảm nhận của Sở Ngự Bắc, cô nghĩ rốt cuộc nên nói bóng nói gió nhắc nhở anh phòng bị Đa Lôi vương tử như thế nào.Cô dứt khoát cũng không quanh co lòng vòng, “Anh vẫn là phòng bị Đa Lôi vương tử một chút, còn có em, anh cũng nhìn ra được, em và bốn năm trước thực không giống nhau.”Sở Ngự Bắc nhìu mày đến càng sâu, anh tự nhiên biết mục đích Đa Lôi tới Bắc Thần Quốc, chỉ là sao cô lại biết?“Đa Lôi đến chuyện này cũng nói cho em biết?” Tình Không rũ mắt xuống, cười khổ một chút, Đa Lôi đâu chỉ nói cho cô biết, còn bảo cô tham dự vào trong đó.Tình Không còn chưa có trả lời, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp thuần hậu của người đàn ông vang lên lần thứ hai, “Em có nỗi khổ gì có thể nói với anh, anh không tiếp nhận loại cách nói có bất kỳ nỗi khổ tâm gì đó, làm như thế là vì tốt cho anh.”“Tình Không, em nên tin tưởng anh.”Tình Không vẫn luôn rũ mắt xuống, Sở Ngự Bắc nhìn không tới đau xót ẩn chưa trong đó.Một lát sau, cô mới ngước mắt, không hề chớp mắt nhìn anh, “Sở Ngự Bắc, em cũng không phải không tin anh, ngược lại, mà là anh không tin em.”“Nếu anh tin tưởng em, nên minh bạch năm đó em có lý do không thể không đi, hiện tại giống nhau, mặc kệ em làm cái gì, vô luận như thế nào cũng sẽ không thương tổn anh.”Tình Không tạm dừng một chút, ánh mặt trời mãnh liệt xuyên qua tầng mây, thẳng tắp mà chiếu lên trên người cô.