Tựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng…
Chương 431: Đa Lôi làm
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Không phải lỗi của cậu, cậu không cần tự trách, tớ bên này sẽ xử lý, cậu trước đi xử lý miệng vết thương một chút, giữ liên lạc.”Tình Không trở về thủ phủ chỉ mới mấy ngày, người biết Lộ Bảo Bối tồn tại càng là ít lại càng ít.Chỉ có một khả năng, Lộ Bảo Bối đã sớm bị người theo dõi, những người đó hoặc là hướng về cô, hoặc là hướng về Sở Ngự Bắc, địch trong tối ta ngoài sáng, cho dù không phải Diệp Nam Sanh mang bảo bối đi ra ngoài, bọn họ cũng luôn có thể tìm được cơ hội xuống tay.Cúp điện thoại của Diệp Nam Sanh xong, Tình Không liền nhìn thấy người đàn ông đang gọi điện thoại.“Ảnh chụp đứa bé tôi đã gửi đến trên di động của anh, mở camera toàn thành phố lên, truy tung một chiếc xe BMW bảy người màu đen, biển số xe không rõ, cũng có khả năng trên đường đổi xe, tát cả trạm dừng, đều lưu ý lên.”Sở Ngự Bắc phân phó đâu vào đấy mà, giọng nói cũng là bình tĩnh tự kiềm chế, chỉ có Tình Không nhìn chằm chằm vào anh mới có thể nhìn thấy lo lắng trong con ngươi thâm thúy của anh.“Mặt khác đều giám sát nghe di động của tôi và Tình Không, Diệp Nam Sanh, một khi có dãy số khả nghi gọi vào, lập tức tiến hành truy tung.”……Anh lại lục tục phân phó mấy yếu điểm, lúc cúp điện thoại kéo Tình Không vào trong lòng ngực, “Không cần lo lắng, bảo bối nhất định không có việc gì.”Tình Không cũng biết lúc này cần nhất chính là bình tĩnh, cô gật gật đầu, vừa rồi cô đều lọc những người có khả năng mang bảo bối đi bên phía cô một lần.Khả nghi nhất chỉ có Đa Lôi, nhưng nửa tiếng trước Đa Lôi đang gặp mặt với cô……Một đạo linh quang hiện lên trong đầu Tình Không, “Đa Lôi làm.”Cô dùng chính là câu khẳng định, Đa Lôi hẳn là đã sớm biết Lộ Bảo Bối là con trai của Sở Ngự Bắc, vừa rồi chỉ là thử.
Editor: May
“Không phải lỗi của cậu, cậu không cần tự trách, tớ bên này sẽ xử lý, cậu trước đi xử lý miệng vết thương một chút, giữ liên lạc.”
Tình Không trở về thủ phủ chỉ mới mấy ngày, người biết Lộ Bảo Bối tồn tại càng là ít lại càng ít.
Chỉ có một khả năng, Lộ Bảo Bối đã sớm bị người theo dõi, những người đó hoặc là hướng về cô, hoặc là hướng về Sở Ngự Bắc, địch trong tối ta ngoài sáng, cho dù không phải Diệp Nam Sanh mang bảo bối đi ra ngoài, bọn họ cũng luôn có thể tìm được cơ hội xuống tay.
Cúp điện thoại của Diệp Nam Sanh xong, Tình Không liền nhìn thấy người đàn ông đang gọi điện thoại.
“Ảnh chụp đứa bé tôi đã gửi đến trên di động của anh, mở camera toàn thành phố lên, truy tung một chiếc xe BMW bảy người màu đen, biển số xe không rõ, cũng có khả năng trên đường đổi xe, tát cả trạm dừng, đều lưu ý lên.”
Sở Ngự Bắc phân phó đâu vào đấy mà, giọng nói cũng là bình tĩnh tự kiềm chế, chỉ có Tình Không nhìn chằm chằm vào anh mới có thể nhìn thấy lo lắng trong con ngươi thâm thúy của anh.
“Mặt khác đều giám sát nghe di động của tôi và Tình Không, Diệp Nam Sanh, một khi có dãy số khả nghi gọi vào, lập tức tiến hành truy tung.”
……
Anh lại lục tục phân phó mấy yếu điểm, lúc cúp điện thoại kéo Tình Không vào trong lòng ngực, “Không cần lo lắng, bảo bối nhất định không có việc gì.”
Tình Không cũng biết lúc này cần nhất chính là bình tĩnh, cô gật gật đầu, vừa rồi cô đều lọc những người có khả năng mang bảo bối đi bên phía cô một lần.
Khả nghi nhất chỉ có Đa Lôi, nhưng nửa tiếng trước Đa Lôi đang gặp mặt với cô……
Một đạo linh quang hiện lên trong đầu Tình Không, “Đa Lôi làm.”
Cô dùng chính là câu khẳng định, Đa Lôi hẳn là đã sớm biết Lộ Bảo Bối là con trai của Sở Ngự Bắc, vừa rồi chỉ là thử.
Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!Tác giả: Lê Trân NiTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTựa đề: Không màng thế sự đổi thay, Vẫn cứ là càng trắc trở thì càng yêu hơn gấp bội, bởi vì em, nên vẫn cứ đợi chờ. Lộ Lộ, tên Cao Lương kia trong TV trông giống Cha con quá! Lộ Bảo Bối ba tuổi xinh như hoa như ngọc không nói gì, đôi mắt đen tròn vo của nó được khảm trên làn da trắng như tuyết, trên khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Viên Đô Đô, nhẹ nhàng chớp mắt vài cái, khuôn mặt lúc nào cũng đỏ hây hây. Có gì đáng xem chứ, đều cùng với tên nam nhân “giống cha con” kia chẳng có chút liên quan nào. Trong Thiên đại sảnh Lộ Tinh Không đang chăm chú xem kịch bản biểu diễn, tuy rằng đã kinh qua 4 năm kinh nghiệm diễn xuất, đồng thời tốt nghiệp loại ưu, nhưng trong mắt con trai bảo bối của cô, cô trước giờ chưa từng che dấu cảm xúc thật của mình. Cha con ư? Trông giống con đến như vậy, đương nhiên là cha của con rồi. Mặc dù Lộ Bảo Bối thông minh tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng logic về các mối quan hệ đã hiểu biết rất rõ ràng. Lộ Bảo Bối gặm nhấm ngón tay nhỏ mập mạp của mình, trông đáng yêu vô cùng… Editor: May“Không phải lỗi của cậu, cậu không cần tự trách, tớ bên này sẽ xử lý, cậu trước đi xử lý miệng vết thương một chút, giữ liên lạc.”Tình Không trở về thủ phủ chỉ mới mấy ngày, người biết Lộ Bảo Bối tồn tại càng là ít lại càng ít.Chỉ có một khả năng, Lộ Bảo Bối đã sớm bị người theo dõi, những người đó hoặc là hướng về cô, hoặc là hướng về Sở Ngự Bắc, địch trong tối ta ngoài sáng, cho dù không phải Diệp Nam Sanh mang bảo bối đi ra ngoài, bọn họ cũng luôn có thể tìm được cơ hội xuống tay.Cúp điện thoại của Diệp Nam Sanh xong, Tình Không liền nhìn thấy người đàn ông đang gọi điện thoại.“Ảnh chụp đứa bé tôi đã gửi đến trên di động của anh, mở camera toàn thành phố lên, truy tung một chiếc xe BMW bảy người màu đen, biển số xe không rõ, cũng có khả năng trên đường đổi xe, tát cả trạm dừng, đều lưu ý lên.”Sở Ngự Bắc phân phó đâu vào đấy mà, giọng nói cũng là bình tĩnh tự kiềm chế, chỉ có Tình Không nhìn chằm chằm vào anh mới có thể nhìn thấy lo lắng trong con ngươi thâm thúy của anh.“Mặt khác đều giám sát nghe di động của tôi và Tình Không, Diệp Nam Sanh, một khi có dãy số khả nghi gọi vào, lập tức tiến hành truy tung.”……Anh lại lục tục phân phó mấy yếu điểm, lúc cúp điện thoại kéo Tình Không vào trong lòng ngực, “Không cần lo lắng, bảo bối nhất định không có việc gì.”Tình Không cũng biết lúc này cần nhất chính là bình tĩnh, cô gật gật đầu, vừa rồi cô đều lọc những người có khả năng mang bảo bối đi bên phía cô một lần.Khả nghi nhất chỉ có Đa Lôi, nhưng nửa tiếng trước Đa Lôi đang gặp mặt với cô……Một đạo linh quang hiện lên trong đầu Tình Không, “Đa Lôi làm.”Cô dùng chính là câu khẳng định, Đa Lôi hẳn là đã sớm biết Lộ Bảo Bối là con trai của Sở Ngự Bắc, vừa rồi chỉ là thử.