Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…
Chương 205-1: Trúng độc cồn (1)
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MaySở Tích lại lập tức vươn tay túm góc áo anh, "Em vừa mới thắng bảy mươi vạn... Em có thể trả anh tiền thuê."Phong Hành, "..."Tiêu Ngự nửa híp mắt nhìn một màn này, không ra tiếng.Thủ hạ phía sau anh nhìn không được, "Ta kháo, có phải người phụ nữ này có hai mặt hay không, biến sắc mặt giống như thay đổi một người."Phong Hành không quan tâm Sở Tích, anh trực tiếp nhìn về phía Mặc Thời Khiêm, liếc nhìn Trì Hoan trong lòng anh ta, môi trên mím ra nụ cười nhạt, che giấu vài phần âm trắc.Nhưng mặt tuấn mỹ nhìn qua vẫn là tựa tiếu phi tiếu, "Anh cố ý bảo tôi kêu xe cứu thương cho quản lý - thủ hạ của anh, bác sĩ và y tá đều ở phía sau... Không phải là trúng độc cồn thơi, biến thành phí nhiều công sức như vậy, tôi còn tưởng rằng là Trì Hoan chứ."Nói xong, còn thực ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Trì Hoan một cái.Mặc Thời Khiêm, "..."Trì Hoan vốn là rất mệt nhọc, tựa vào trong lòng người đàn ông tùy thời đều giống như sắp ngủ đi, nghe câu như thế, giống như liền tỉnh táo một chút, đứng thẳng thân thể.Tống Xu ở khi bọn họ đến liền say lợi hại, sau đó lại choáng váng đầu, nôn mửa, thực không thoải mái, trên du thuyền có học y nói cô ta có thể trúng độc cồn.Sau hừng đông Sở Tích đánh thắng bảy mươi vạn chấm dứt toàn bộ ván bài, tuy rằng du thuyền còn chưa có cập bờ, nhưng đã muốn có tín hiệu, Mặc Thời Khiêm liền gọi điện thoại cho Phong Hành, bảo anh ta mang bác sĩ và y tá đến bến tàu.Tống Xu là vệ sĩ đang trông chừng, lúc này bác sĩ và y tá đã đi qua.Trì Hoan nhìn Phong Hành đã muốn thu hồi tầm mắt, lại nghĩ tới đề tài Tiêu Ngự nhắc tới hai lần, cúi mặt mày xuống
Editor: May
Sở Tích lại lập tức vươn tay túm góc áo anh, "Em vừa mới thắng bảy mươi vạn... Em có thể trả anh tiền thuê."
Phong Hành, "..."
Tiêu Ngự nửa híp mắt nhìn một màn này, không ra tiếng.
Thủ hạ phía sau anh nhìn không được, "Ta kháo, có phải người phụ nữ này có hai mặt hay không, biến sắc mặt giống như thay đổi một người."
Phong Hành không quan tâm Sở Tích, anh trực tiếp nhìn về phía Mặc Thời Khiêm, liếc nhìn Trì Hoan trong lòng anh ta, môi trên mím ra nụ cười nhạt, che giấu vài phần âm trắc.
Nhưng mặt tuấn mỹ nhìn qua vẫn là tựa tiếu phi tiếu, "Anh cố ý bảo tôi kêu xe cứu thương cho quản lý - thủ hạ của anh, bác sĩ và y tá đều ở phía sau... Không phải là trúng độc cồn thơi, biến thành phí nhiều công sức như vậy, tôi còn tưởng rằng là Trì Hoan chứ."
Nói xong, còn thực ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Trì Hoan một cái.
Mặc Thời Khiêm, "..."
Trì Hoan vốn là rất mệt nhọc, tựa vào trong lòng người đàn ông tùy thời đều giống như sắp ngủ đi, nghe câu như thế, giống như liền tỉnh táo một chút, đứng thẳng thân thể.
Tống Xu ở khi bọn họ đến liền say lợi hại, sau đó lại choáng váng đầu, nôn mửa, thực không thoải mái, trên du thuyền có học y nói cô ta có thể trúng độc cồn.
Sau hừng đông Sở Tích đánh thắng bảy mươi vạn chấm dứt toàn bộ ván bài, tuy rằng du thuyền còn chưa có cập bờ, nhưng đã muốn có tín hiệu, Mặc Thời Khiêm liền gọi điện thoại cho Phong Hành, bảo anh ta mang bác sĩ và y tá đến bến tàu.
Tống Xu là vệ sĩ đang trông chừng, lúc này bác sĩ và y tá đã đi qua.
Trì Hoan nhìn Phong Hành đã muốn thu hồi tầm mắt, lại nghĩ tới đề tài Tiêu Ngự nhắc tới hai lần, cúi mặt mày xuống
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MaySở Tích lại lập tức vươn tay túm góc áo anh, "Em vừa mới thắng bảy mươi vạn... Em có thể trả anh tiền thuê."Phong Hành, "..."Tiêu Ngự nửa híp mắt nhìn một màn này, không ra tiếng.Thủ hạ phía sau anh nhìn không được, "Ta kháo, có phải người phụ nữ này có hai mặt hay không, biến sắc mặt giống như thay đổi một người."Phong Hành không quan tâm Sở Tích, anh trực tiếp nhìn về phía Mặc Thời Khiêm, liếc nhìn Trì Hoan trong lòng anh ta, môi trên mím ra nụ cười nhạt, che giấu vài phần âm trắc.Nhưng mặt tuấn mỹ nhìn qua vẫn là tựa tiếu phi tiếu, "Anh cố ý bảo tôi kêu xe cứu thương cho quản lý - thủ hạ của anh, bác sĩ và y tá đều ở phía sau... Không phải là trúng độc cồn thơi, biến thành phí nhiều công sức như vậy, tôi còn tưởng rằng là Trì Hoan chứ."Nói xong, còn thực ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Trì Hoan một cái.Mặc Thời Khiêm, "..."Trì Hoan vốn là rất mệt nhọc, tựa vào trong lòng người đàn ông tùy thời đều giống như sắp ngủ đi, nghe câu như thế, giống như liền tỉnh táo một chút, đứng thẳng thân thể.Tống Xu ở khi bọn họ đến liền say lợi hại, sau đó lại choáng váng đầu, nôn mửa, thực không thoải mái, trên du thuyền có học y nói cô ta có thể trúng độc cồn.Sau hừng đông Sở Tích đánh thắng bảy mươi vạn chấm dứt toàn bộ ván bài, tuy rằng du thuyền còn chưa có cập bờ, nhưng đã muốn có tín hiệu, Mặc Thời Khiêm liền gọi điện thoại cho Phong Hành, bảo anh ta mang bác sĩ và y tá đến bến tàu.Tống Xu là vệ sĩ đang trông chừng, lúc này bác sĩ và y tá đã đi qua.Trì Hoan nhìn Phong Hành đã muốn thu hồi tầm mắt, lại nghĩ tới đề tài Tiêu Ngự nhắc tới hai lần, cúi mặt mày xuống