Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…
Chương 217-2: Con ghẻ (2)
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayVậy cũng không đúng.Cô ngẩng đầu, ngây thơ mà cẩn thận nhìn anh, "Mẹ anh... sinh anh lúc mấy tuổi?"Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói, "Mẹ ruột anh sinh anh lúc hai mươi mốt tuổi, ở lúc anh bốn tuổi đã qua đời, sau khi bà qua đời, bởi vì trong nhà không có trưởng bối gì, anh liền được dì anh nuôi đến lớn, lúc ấy bà vừa vặn tốt nghiệp đại học, ""Bây giờ mẹ anh... Là em gái mẹ ruột của anh sao?""Ừ.""Mẹ ruột anh là... Vì sao mà mất?"Môi mỏng người đàn ông kéo một cái, rất mỏng lạnh, "Thân thể không tốt, lúc mang thai anh bác sĩ bảo bà ấy phá thai, bà không chịu, trong lúc mang thai trong nhà đã xảy ra các loại biến cố, bà lại làm lụng vất vả quá độ, lúc sinh anh đã khó sinh, bệnh căn rơi xuống, sau khi sinh anh, vừa muốn nuôi dưỡng anh mà bận rộn, trong tháng cũng không nghỉ ngơi tôt... Thân thể càng ngày càng kém, cho nên trẻ tuổi liền đã qua đời."Có lẽ là mùa đông vốn đã rất lạnh.Trì Hoan theo trong trần thuật thản nhiên của anh tự dưng cảm giác được một cỗ lạnh thấm bức người, cùng với... trào phúng.Nhưng là... Anh đang trào phúng ai.Mẹ ruột... của anh sao?Cô gần như muốn thốt ra một câu, vậy ba anh thì sao.Toàn bộ quá trình anh đều không nói tới một chữ về người đàn ông khiến mẹ anh mang thai.Ngược lại liền lập tức nhớ tới câu kia của Tống Xu --【 Mặc tổng không tính nhận thức chủ tịch. 】Cô gần như không chút nghi ngờ, anh mang hận ý... với cha ruột của anh.Thậm chí hận ý này, càng nhẹ nhàng bâng quơ, càng là... thiêu đốt tận xương.
Editor: May
Vậy cũng không đúng.
Cô ngẩng đầu, ngây thơ mà cẩn thận nhìn anh, "Mẹ anh... sinh anh lúc mấy tuổi?"
Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói, "Mẹ ruột anh sinh anh lúc hai mươi mốt tuổi, ở lúc anh bốn tuổi đã qua đời, sau khi bà qua đời, bởi vì trong nhà không có trưởng bối gì, anh liền được dì anh nuôi đến lớn, lúc ấy bà vừa vặn tốt nghiệp đại học, "
"Bây giờ mẹ anh... Là em gái mẹ ruột của anh sao?"
"Ừ."
"Mẹ ruột anh là... Vì sao mà mất?"
Môi mỏng người đàn ông kéo một cái, rất mỏng lạnh, "Thân thể không tốt, lúc mang thai anh bác sĩ bảo bà ấy phá thai, bà không chịu, trong lúc mang thai trong nhà đã xảy ra các loại biến cố, bà lại làm lụng vất vả quá độ, lúc sinh anh đã khó sinh, bệnh căn rơi xuống, sau khi sinh anh, vừa muốn nuôi dưỡng anh mà bận rộn, trong tháng cũng không nghỉ ngơi tôt... Thân thể càng ngày càng kém, cho nên trẻ tuổi liền đã qua đời."
Có lẽ là mùa đông vốn đã rất lạnh.
Trì Hoan theo trong trần thuật thản nhiên của anh tự dưng cảm giác được một cỗ lạnh thấm bức người, cùng với... trào phúng.
Nhưng là... Anh đang trào phúng ai.
Mẹ ruột... của anh sao?
Cô gần như muốn thốt ra một câu, vậy ba anh thì sao.
Toàn bộ quá trình anh đều không nói tới một chữ về người đàn ông khiến mẹ anh mang thai.
Ngược lại liền lập tức nhớ tới câu kia của Tống Xu --【 Mặc tổng không tính nhận thức chủ tịch. 】
Cô gần như không chút nghi ngờ, anh mang hận ý... với cha ruột của anh.
Thậm chí hận ý này, càng nhẹ nhàng bâng quơ, càng là... thiêu đốt tận xương.
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayVậy cũng không đúng.Cô ngẩng đầu, ngây thơ mà cẩn thận nhìn anh, "Mẹ anh... sinh anh lúc mấy tuổi?"Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói, "Mẹ ruột anh sinh anh lúc hai mươi mốt tuổi, ở lúc anh bốn tuổi đã qua đời, sau khi bà qua đời, bởi vì trong nhà không có trưởng bối gì, anh liền được dì anh nuôi đến lớn, lúc ấy bà vừa vặn tốt nghiệp đại học, ""Bây giờ mẹ anh... Là em gái mẹ ruột của anh sao?""Ừ.""Mẹ ruột anh là... Vì sao mà mất?"Môi mỏng người đàn ông kéo một cái, rất mỏng lạnh, "Thân thể không tốt, lúc mang thai anh bác sĩ bảo bà ấy phá thai, bà không chịu, trong lúc mang thai trong nhà đã xảy ra các loại biến cố, bà lại làm lụng vất vả quá độ, lúc sinh anh đã khó sinh, bệnh căn rơi xuống, sau khi sinh anh, vừa muốn nuôi dưỡng anh mà bận rộn, trong tháng cũng không nghỉ ngơi tôt... Thân thể càng ngày càng kém, cho nên trẻ tuổi liền đã qua đời."Có lẽ là mùa đông vốn đã rất lạnh.Trì Hoan theo trong trần thuật thản nhiên của anh tự dưng cảm giác được một cỗ lạnh thấm bức người, cùng với... trào phúng.Nhưng là... Anh đang trào phúng ai.Mẹ ruột... của anh sao?Cô gần như muốn thốt ra một câu, vậy ba anh thì sao.Toàn bộ quá trình anh đều không nói tới một chữ về người đàn ông khiến mẹ anh mang thai.Ngược lại liền lập tức nhớ tới câu kia của Tống Xu --【 Mặc tổng không tính nhận thức chủ tịch. 】Cô gần như không chút nghi ngờ, anh mang hận ý... với cha ruột của anh.Thậm chí hận ý này, càng nhẹ nhàng bâng quơ, càng là... thiêu đốt tận xương.