Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…

Chương 232-2: Bất đắc dĩ (2)

Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayCha mẹ Lương vốn là là thực vừa lòng với Mặc Thời Khiêm, nhưng vừa so với Đường Việt Trạch, gia thế kém nhiều lắm, nhưng là chỉ thiếu gia thế, hiện tại anh lại toát ra một người cha ruột ngưu bức hò hét, lại liên tưởng đến anh "tốt" ngày xưa, tự nhiên liền hối hận.......Trì Hoan và Mặc Thời Khiêm ở thành phố Lê tổng cộng đợi ba ngày, buổi tối ngày thứ ba bay trở về thành phố Lan.Bởi vì Trì Hoan khát nước, mà trên xe vừa vặn không có nước, cho nên sau khi xuống xe, cô đi ở phía trước, dẫn đầu vào nhà, lúc còn ở huyền quan đổi giày liền hô với bên trong, "Mẹ Lý, rót cho cháu ly nước.""A, Trì tiểu thư..."Là giọng nói của mẹ Lý, nhưng điệu bất đồng với âm ôn nhu hòa ái bình thường, mang theo một chút co quắp và xấu hổ, Trì Hoan sửng sốt, cũng cảm giác được bầu không khí bất thường nào đó, ngẩng đầu lên.Mẹ Lý đứng cách cô một mét, xấu hổ nhìn cô, lại ngược lại nhìn phương hướng sô pha, "Trì tiểu thư... Vị lão tiên sinh kia nửa tiếng trước đến, nói chờ các người trở về."Mặc Thời Khiêm phía sau cũng đã muốn đi theo vào nhà, anh thân hình cao to, liếc mắt một cái liền thấy được người đàn ông yên tĩnh ngồi ở trong sô pha, một thân tây trang, khí thế trầm ổn, không nói một lời, hai tay chống quải trượng, không giận tự uy.Mẹ Lý không yên ra tiếng, "Tiên sinh..."Thần sắc tuấn mỹ của Mặc Thời Khiêm là gợn sóng không sợ hãi, "Đi pha nước trà."Mẹ Lý sửng sốt, "Tôi đã bưng trà lên cho khách."Người đàn ông ngồi xuống đổi giày, thản nhiên nói, "Không phải Hoan Hoan mới vừa bảo dì bưng trà cho cô ấy sao, cô ấy khát."Trì Hoan, "..."

Editor: May

Cha mẹ Lương vốn là là thực vừa lòng với Mặc Thời Khiêm, nhưng vừa so với Đường Việt Trạch, gia thế kém nhiều lắm, nhưng là chỉ thiếu gia thế, hiện tại anh lại toát ra một người cha ruột ngưu bức hò hét, lại liên tưởng đến anh "tốt" ngày xưa, tự nhiên liền hối hận.

......

Trì Hoan và Mặc Thời Khiêm ở thành phố Lê tổng cộng đợi ba ngày, buổi tối ngày thứ ba bay trở về thành phố Lan.

Bởi vì Trì Hoan khát nước, mà trên xe vừa vặn không có nước, cho nên sau khi xuống xe, cô đi ở phía trước, dẫn đầu vào nhà, lúc còn ở huyền quan đổi giày liền hô với bên trong, "Mẹ Lý, rót cho cháu ly nước."

"A, Trì tiểu thư..."

Là giọng nói của mẹ Lý, nhưng điệu bất đồng với âm ôn nhu hòa ái bình thường, mang theo một chút co quắp và xấu hổ, Trì Hoan sửng sốt, cũng cảm giác được bầu không khí bất thường nào đó, ngẩng đầu lên.

Mẹ Lý đứng cách cô một mét, xấu hổ nhìn cô, lại ngược lại nhìn phương hướng sô pha, "Trì tiểu thư... Vị lão tiên sinh kia nửa tiếng trước đến, nói chờ các người trở về."

Mặc Thời Khiêm phía sau cũng đã muốn đi theo vào nhà, anh thân hình cao to, liếc mắt một cái liền thấy được người đàn ông yên tĩnh ngồi ở trong sô pha, một thân tây trang, khí thế trầm ổn, không nói một lời, hai tay chống quải trượng, không giận tự uy.

Mẹ Lý không yên ra tiếng, "Tiên sinh..."

Thần sắc tuấn mỹ của Mặc Thời Khiêm là gợn sóng không sợ hãi, "Đi pha nước trà."

Mẹ Lý sửng sốt, "Tôi đã bưng trà lên cho khách."

Người đàn ông ngồi xuống đổi giày, thản nhiên nói, "Không phải Hoan Hoan mới vừa bảo dì bưng trà cho cô ấy sao, cô ấy khát."

Trì Hoan, "..."

Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayCha mẹ Lương vốn là là thực vừa lòng với Mặc Thời Khiêm, nhưng vừa so với Đường Việt Trạch, gia thế kém nhiều lắm, nhưng là chỉ thiếu gia thế, hiện tại anh lại toát ra một người cha ruột ngưu bức hò hét, lại liên tưởng đến anh "tốt" ngày xưa, tự nhiên liền hối hận.......Trì Hoan và Mặc Thời Khiêm ở thành phố Lê tổng cộng đợi ba ngày, buổi tối ngày thứ ba bay trở về thành phố Lan.Bởi vì Trì Hoan khát nước, mà trên xe vừa vặn không có nước, cho nên sau khi xuống xe, cô đi ở phía trước, dẫn đầu vào nhà, lúc còn ở huyền quan đổi giày liền hô với bên trong, "Mẹ Lý, rót cho cháu ly nước.""A, Trì tiểu thư..."Là giọng nói của mẹ Lý, nhưng điệu bất đồng với âm ôn nhu hòa ái bình thường, mang theo một chút co quắp và xấu hổ, Trì Hoan sửng sốt, cũng cảm giác được bầu không khí bất thường nào đó, ngẩng đầu lên.Mẹ Lý đứng cách cô một mét, xấu hổ nhìn cô, lại ngược lại nhìn phương hướng sô pha, "Trì tiểu thư... Vị lão tiên sinh kia nửa tiếng trước đến, nói chờ các người trở về."Mặc Thời Khiêm phía sau cũng đã muốn đi theo vào nhà, anh thân hình cao to, liếc mắt một cái liền thấy được người đàn ông yên tĩnh ngồi ở trong sô pha, một thân tây trang, khí thế trầm ổn, không nói một lời, hai tay chống quải trượng, không giận tự uy.Mẹ Lý không yên ra tiếng, "Tiên sinh..."Thần sắc tuấn mỹ của Mặc Thời Khiêm là gợn sóng không sợ hãi, "Đi pha nước trà."Mẹ Lý sửng sốt, "Tôi đã bưng trà lên cho khách."Người đàn ông ngồi xuống đổi giày, thản nhiên nói, "Không phải Hoan Hoan mới vừa bảo dì bưng trà cho cô ấy sao, cô ấy khát."Trì Hoan, "..."

Chương 232-2: Bất đắc dĩ (2)