Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…
Chương 273-2: Như một giấc mộng 2
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MaySau lại ở vòng giải trí thấy tất cả thực tế, cô lại thản nhiên nghĩ, có lẽ là có nỗi khổ gì đó, lại hoặc là, đó chính là lựa chọn của bà ta -- có ai quy định, phụ nữ nhất định hy sinh hạnh phúc của mình vì đứa nhỏ.Sau đó liền càng lúc càng mờ nhạt, cũng không có yêu và hận gì nữa.Không có chờ mong, nhưng cũng không muốn thua thiệt hoặc là liên lụy cái gì.Cô tình nguyện một dao vừa rồi kia là đâm vào trên người chính cô, vậy chính là chuyện giữa cô và Mặc Thời Khiêm.1999.Trực tiếp từ bãi đỗ xe ngầm ngồi thang máy tư nhân đi đến tầng cao nhất. Mặc Thời Khiêm vẫn luôn một đường nắm cô.Một phòng bao không gian rất lớn, trang hoàng thực xa hoa.Sô pha là màu đỏ rượu rất khuynh hướng cảm xúc.Phong Hành mặc áo khoác vàng nhạt, hai chân thon dài xếp ngồi, môi mỏng ngậm một điếu thuốc lá cháy đến một nửa, khói thuốc xanh trắng từ từ tản ra.Anh ta nửa híp mắt, không chút để ý liếc mắt một đoàn trên đất, nâng cằm chỉ chỉ, thản nhiên nói, "Bắt được, chỉ là hắn ta liều chết liều sống muốn chạy trốn, cho nên nặng nhẹ không nắm chắc tốt, có thể đã đánh cho tàn phế."Màu thảm trải cũng không đậm, cho nên máu vừa dính lên liền có vẻ đặc biệt huyết tinh, Trì Hoan chợt vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, người trực tiếp nhích lại gần thân thể người đàn ông.Mặc Thời Khiêm cúi đầu, thuận thế liền ôm cô vào trong lòng.Anh nhìn Phong Hành, lại nhìn gã đàn ông trên mặt đất có thể là bởi vì quá ồn mà bị băng dính che miệng lại co rúc thành một đoàn, tầm mắt cuối cùng rơi xuống ở trên người cô gái đùa nghịch laptop."Sao cậu mang cô ta theo?"
Editor: May
Sau lại ở vòng giải trí thấy tất cả thực tế, cô lại thản nhiên nghĩ, có lẽ là có nỗi khổ gì đó, lại hoặc là, đó chính là lựa chọn của bà ta -- có ai quy định, phụ nữ nhất định hy sinh hạnh phúc của mình vì đứa nhỏ.
Sau đó liền càng lúc càng mờ nhạt, cũng không có yêu và hận gì nữa.
Không có chờ mong, nhưng cũng không muốn thua thiệt hoặc là liên lụy cái gì.
Cô tình nguyện một dao vừa rồi kia là đâm vào trên người chính cô, vậy chính là chuyện giữa cô và Mặc Thời Khiêm.
1999.
Trực tiếp từ bãi đỗ xe ngầm ngồi thang máy tư nhân đi đến tầng cao nhất.
Mặc Thời Khiêm vẫn luôn một đường nắm cô.
Một phòng bao không gian rất lớn, trang hoàng thực xa hoa.
Sô pha là màu đỏ rượu rất khuynh hướng cảm xúc.
Phong Hành mặc áo khoác vàng nhạt, hai chân thon dài xếp ngồi, môi mỏng ngậm một điếu thuốc lá cháy đến một nửa, khói thuốc xanh trắng từ từ tản ra.
Anh ta nửa híp mắt, không chút để ý liếc mắt một đoàn trên đất, nâng cằm chỉ chỉ, thản nhiên nói, "Bắt được, chỉ là hắn ta liều chết liều sống muốn chạy trốn, cho nên nặng nhẹ không nắm chắc tốt, có thể đã đánh cho tàn phế."
Màu thảm trải cũng không đậm, cho nên máu vừa dính lên liền có vẻ đặc biệt huyết tinh, Trì Hoan chợt vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, người trực tiếp nhích lại gần thân thể người đàn ông.
Mặc Thời Khiêm cúi đầu, thuận thế liền ôm cô vào trong lòng.
Anh nhìn Phong Hành, lại nhìn gã đàn ông trên mặt đất có thể là bởi vì quá ồn mà bị băng dính che miệng lại co rúc thành một đoàn, tầm mắt cuối cùng rơi xuống ở trên người cô gái đùa nghịch laptop.
"Sao cậu mang cô ta theo?"
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MaySau lại ở vòng giải trí thấy tất cả thực tế, cô lại thản nhiên nghĩ, có lẽ là có nỗi khổ gì đó, lại hoặc là, đó chính là lựa chọn của bà ta -- có ai quy định, phụ nữ nhất định hy sinh hạnh phúc của mình vì đứa nhỏ.Sau đó liền càng lúc càng mờ nhạt, cũng không có yêu và hận gì nữa.Không có chờ mong, nhưng cũng không muốn thua thiệt hoặc là liên lụy cái gì.Cô tình nguyện một dao vừa rồi kia là đâm vào trên người chính cô, vậy chính là chuyện giữa cô và Mặc Thời Khiêm.1999.Trực tiếp từ bãi đỗ xe ngầm ngồi thang máy tư nhân đi đến tầng cao nhất. Mặc Thời Khiêm vẫn luôn một đường nắm cô.Một phòng bao không gian rất lớn, trang hoàng thực xa hoa.Sô pha là màu đỏ rượu rất khuynh hướng cảm xúc.Phong Hành mặc áo khoác vàng nhạt, hai chân thon dài xếp ngồi, môi mỏng ngậm một điếu thuốc lá cháy đến một nửa, khói thuốc xanh trắng từ từ tản ra.Anh ta nửa híp mắt, không chút để ý liếc mắt một đoàn trên đất, nâng cằm chỉ chỉ, thản nhiên nói, "Bắt được, chỉ là hắn ta liều chết liều sống muốn chạy trốn, cho nên nặng nhẹ không nắm chắc tốt, có thể đã đánh cho tàn phế."Màu thảm trải cũng không đậm, cho nên máu vừa dính lên liền có vẻ đặc biệt huyết tinh, Trì Hoan chợt vừa nhìn thấy liền hoảng sợ, người trực tiếp nhích lại gần thân thể người đàn ông.Mặc Thời Khiêm cúi đầu, thuận thế liền ôm cô vào trong lòng.Anh nhìn Phong Hành, lại nhìn gã đàn ông trên mặt đất có thể là bởi vì quá ồn mà bị băng dính che miệng lại co rúc thành một đoàn, tầm mắt cuối cùng rơi xuống ở trên người cô gái đùa nghịch laptop."Sao cậu mang cô ta theo?"