Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…

Chương 281-2: Châm ngòi ly gián (2)

Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayVẫn đợi cô ta cảm xúc kịch liệt rống xong, Trì Hoan mới ngẩng đầu, thản nhiên lẳng lặng nhìn cô ta, "Tôi chỉ là nói, bạn trai tôi thân là những người đứng xem, cảm thấy trùng hợp này quá mức trùng hợp, cho nên có điều hoài nghi, là chuyện thực bình thường -- anh ấy hoài nghi, nhưng cũng không có áp đặt hoài nghi này cho tôi, đồng dạng, tôi tin tưởng, cũng không bắt buộc anh ấy nhất định phải rất tin không nghi ngờ."Beth trừng mắt, biểu tình rất là không thể tưởng tượng nối.Tuy rằng biểu tình lộ ra ngoài quá mức như vậy có phần khoa trương, nhưng loại phản ứng này của cô ta với Trì Hoan, cũng thật là có vài phần không thể tưởng tượng nối.Beth không biết người phụ nữ Trì Hoan này là rất khăng khăng một mực tín nhiệm Mặc Thời Khiêm, hay là đầu óc cô ta xác thực chính là thanh tỉnh bình tĩnh như vậy, tiết tấu tư duy rất khó bị người dẫn dắt, càng khó tẩy não hoặc là giáo huấn ý niệm trong đầu nào với cô ta.Khó giải quyết.Trì Hoan lại không nhanh không chậm ăn xong một cái bánh bao nhỏ, sau đó đứng dậy rót một ly sữa cho chính mình. Chờ cô bưng một ly sữa thủy tinh trở lại trên sô pha một lần nữa, Beth đã muốn mở balo của cô ra, lấy một thứ gì đó từ bên trong ra, mắt to tròn tròn nhìn cô, "Em biết em chiếm tình thương của mẹ vốn thuộc về chị, cho nên chị sẽ không thích em, nhưng những thứ này là ở thật lâu phía trước đã muốn nói cho chị biết, nhưng mấy năm nay vẫn không có cơ hội đến thành phố Lan..."Cô ta trước lấy ra một khung ảnh.Trì Hoan liếc mắt một cái, là ảnh chụp nghệ thuật lúc cô mười hai tuổi."Khung ảnh này là đặt ở đầu giường của mẹ, một tấm là ảnh gia đình của chúng tôi, một tấm khác chính là ảnh chụp của chị."Beth lại lấy ra một xấp báo chí cũ, rất nhiều đều là cắt từ trên báo giai trí của quốc nội xuống.

Editor: May

Vẫn đợi cô ta cảm xúc kịch liệt rống xong, Trì Hoan mới ngẩng đầu, thản nhiên lẳng lặng nhìn cô ta, "Tôi chỉ là nói, bạn trai tôi thân là những người đứng xem, cảm thấy trùng hợp này quá mức trùng hợp, cho nên có điều hoài nghi, là chuyện thực bình thường -- anh ấy hoài nghi, nhưng cũng không có áp đặt hoài nghi này cho tôi, đồng dạng, tôi tin tưởng, cũng không bắt buộc anh ấy nhất định phải rất tin không nghi ngờ."

Beth trừng mắt, biểu tình rất là không thể tưởng tượng nối.

Tuy rằng biểu tình lộ ra ngoài quá mức như vậy có phần khoa trương, nhưng loại phản ứng này của cô ta với Trì Hoan, cũng thật là có vài phần không thể tưởng tượng nối.

Beth không biết người phụ nữ Trì Hoan này là rất khăng khăng một mực tín nhiệm Mặc Thời Khiêm, hay là đầu óc cô ta xác thực chính là thanh tỉnh bình tĩnh như vậy, tiết tấu tư duy rất khó bị người dẫn dắt, càng khó tẩy não hoặc là giáo huấn ý niệm trong đầu nào với cô ta.

Khó giải quyết.

Trì Hoan lại không nhanh không chậm ăn xong một cái bánh bao nhỏ, sau đó đứng dậy rót một ly sữa cho chính mình. 

Chờ cô bưng một ly sữa thủy tinh trở lại trên sô pha một lần nữa, Beth đã muốn mở balo của cô ra, lấy một thứ gì đó từ bên trong ra, mắt to tròn tròn nhìn cô, "Em biết em chiếm tình thương của mẹ vốn thuộc về chị, cho nên chị sẽ không thích em, nhưng những thứ này là ở thật lâu phía trước đã muốn nói cho chị biết, nhưng mấy năm nay vẫn không có cơ hội đến thành phố Lan..."

Cô ta trước lấy ra một khung ảnh.

Trì Hoan liếc mắt một cái, là ảnh chụp nghệ thuật lúc cô mười hai tuổi.

"Khung ảnh này là đặt ở đầu giường của mẹ, một tấm là ảnh gia đình của chúng tôi, một tấm khác chính là ảnh chụp của chị."

Beth lại lấy ra một xấp báo chí cũ, rất nhiều đều là cắt từ trên báo giai trí của quốc nội xuống.

Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: MayVẫn đợi cô ta cảm xúc kịch liệt rống xong, Trì Hoan mới ngẩng đầu, thản nhiên lẳng lặng nhìn cô ta, "Tôi chỉ là nói, bạn trai tôi thân là những người đứng xem, cảm thấy trùng hợp này quá mức trùng hợp, cho nên có điều hoài nghi, là chuyện thực bình thường -- anh ấy hoài nghi, nhưng cũng không có áp đặt hoài nghi này cho tôi, đồng dạng, tôi tin tưởng, cũng không bắt buộc anh ấy nhất định phải rất tin không nghi ngờ."Beth trừng mắt, biểu tình rất là không thể tưởng tượng nối.Tuy rằng biểu tình lộ ra ngoài quá mức như vậy có phần khoa trương, nhưng loại phản ứng này của cô ta với Trì Hoan, cũng thật là có vài phần không thể tưởng tượng nối.Beth không biết người phụ nữ Trì Hoan này là rất khăng khăng một mực tín nhiệm Mặc Thời Khiêm, hay là đầu óc cô ta xác thực chính là thanh tỉnh bình tĩnh như vậy, tiết tấu tư duy rất khó bị người dẫn dắt, càng khó tẩy não hoặc là giáo huấn ý niệm trong đầu nào với cô ta.Khó giải quyết.Trì Hoan lại không nhanh không chậm ăn xong một cái bánh bao nhỏ, sau đó đứng dậy rót một ly sữa cho chính mình. Chờ cô bưng một ly sữa thủy tinh trở lại trên sô pha một lần nữa, Beth đã muốn mở balo của cô ra, lấy một thứ gì đó từ bên trong ra, mắt to tròn tròn nhìn cô, "Em biết em chiếm tình thương của mẹ vốn thuộc về chị, cho nên chị sẽ không thích em, nhưng những thứ này là ở thật lâu phía trước đã muốn nói cho chị biết, nhưng mấy năm nay vẫn không có cơ hội đến thành phố Lan..."Cô ta trước lấy ra một khung ảnh.Trì Hoan liếc mắt một cái, là ảnh chụp nghệ thuật lúc cô mười hai tuổi."Khung ảnh này là đặt ở đầu giường của mẹ, một tấm là ảnh gia đình của chúng tôi, một tấm khác chính là ảnh chụp của chị."Beth lại lấy ra một xấp báo chí cũ, rất nhiều đều là cắt từ trên báo giai trí của quốc nội xuống.

Chương 281-2: Châm ngòi ly gián (2)