Trì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên…
Chương 331-2: Đứng trước cửa nhà 2
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: May"Hoan Hoan?"Cô cắn môi, "Ừ.""Thân thể thoải mái hơn chưa?""Buổi tối anh không đến đây phải không?"Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là thì thầm, "Sorry.""Được, em đã biết.""Bị cảm liền nghỉ ngơi sớm một chút?"Cô mấy lần muốn mở miệng nói, em không muốn ở một mình.Cũng muốn làm nũng nói, em không thoải mái, anh tới bồi em đi.Nhưng lời nói đến bên miệng, vẫn là nói không nên lời.Trong lòng hoang vu lợi hại, cô độc lợi hại.Sinh bệnh luôn liên lụy đến yếu ớt không thể ngăn cản.Biết rõ cô sinh bệnh, vì sao không thể tới bồi cô?Càng là nghi ngờ, càng là không thể đòi yêu đương nhiên. Cô thậm chí miên man suy nghĩ hoài nghi... Có phải anh bởi vì thuốc muốn Beth, cô không phải người phụ nữ duy nhất anh từng có, cô cũng hiểu được... Cô với anh mà nói quả nhiên không đặc biệt chút nào?Cổ họng cô buồn bực, cực kỳ áp lực trở về một chữ, "Được."Sau khi cúp điện thoại, cô thuận tay để di động ở một bên, nhìn trần nhà màu trắng xuất thần, trong chốc lát, hiệu quả buồn ngủ của thuốc cảm mạo vẫn là đánh úp lại từng trận.Không phải hiệu quả thuốc không có buồn ngủ, chỉ là cô đang đợi người, cho nên mới cảm thấy không có ý ngủ.
Editor: May
"Hoan Hoan?"
Cô cắn môi, "Ừ."
"Thân thể thoải mái hơn chưa?"
"Buổi tối anh không đến đây phải không?"
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là thì thầm, "Sorry."
"Được, em đã biết."
"Bị cảm liền nghỉ ngơi sớm một chút?"
Cô mấy lần muốn mở miệng nói, em không muốn ở một mình.
Cũng muốn làm nũng nói, em không thoải mái, anh tới bồi em đi.
Nhưng lời nói đến bên miệng, vẫn là nói không nên lời.
Trong lòng hoang vu lợi hại, cô độc lợi hại.
Sinh bệnh luôn liên lụy đến yếu ớt không thể ngăn cản.
Biết rõ cô sinh bệnh, vì sao không thể tới bồi cô?
Càng là nghi ngờ, càng là không thể đòi yêu đương nhiên.
Cô thậm chí miên man suy nghĩ hoài nghi... Có phải anh bởi vì thuốc muốn Beth, cô không phải người phụ nữ duy nhất anh từng có, cô cũng hiểu được... Cô với anh mà nói quả nhiên không đặc biệt chút nào?
Cổ họng cô buồn bực, cực kỳ áp lực trở về một chữ, "Được."
Sau khi cúp điện thoại, cô thuận tay để di động ở một bên, nhìn trần nhà màu trắng xuất thần, trong chốc lát, hiệu quả buồn ngủ của thuốc cảm mạo vẫn là đánh úp lại từng trận.
Không phải hiệu quả thuốc không có buồn ngủ, chỉ là cô đang đợi người, cho nên mới cảm thấy không có ý ngủ.
Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!Tác giả: Thập Điểm Thính PhongTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrì Hoan yêu Mạc Tây Cố, ai ai cũng biết, từ năm mười bảy đến năm hai mươi. Cuối cùng cũng được như nguyện, vào tháng trước Trì Hoan lấy thân phận thiên kim tiểu thư thị trưởng định ngày kết hôn cùng thiếu gia Mạc Thị. Tối nay, Trì Hoan bỏ ra một khoản lớn, cô quyết định đem gạo nấu thành cơm, triệt để hạ gục anh trên giường. Bar Ôn Hải là quán bar xa hoa đắt đỏ nhất Đế Đô, được xây dựng hoàn toàn dưới biển. Lúc này trong phòng tổng thống, Mạc Tây Cố vừa đẩy cửa bước vào, ngực nhất thời va chạm chấn động, Trì Hoan bất ngờ nhào tới. Anh đưa tay đỡ lấy theo bản năng, cau mày thấp giọng trách mắng “Trì Hoan, em làm cái gì?” Đôi tay cô luồn qua cổ anh, nhón chân muốn hôn lên môi anh, nũng nịu kêu “Tây Cố…” Mạc Tây Cố nghiêng đầu tránh né, nụ môi liền rơi trên má anh, anh đưa tay muốn đẩy tay cô ra nhưng không ngờ lại bị quấn quýt chặt hơn. “Tây Cố, em thật khó chịu… Anh tới giúp em đi” Mạc Tây Cố bị ôm lấy, cảm thụ nhiệt độ nóng bỏng trên người cô, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay hồng lên… Editor: May"Hoan Hoan?"Cô cắn môi, "Ừ.""Thân thể thoải mái hơn chưa?""Buổi tối anh không đến đây phải không?"Giọng nói trầm thấp của người đàn ông như là thì thầm, "Sorry.""Được, em đã biết.""Bị cảm liền nghỉ ngơi sớm một chút?"Cô mấy lần muốn mở miệng nói, em không muốn ở một mình.Cũng muốn làm nũng nói, em không thoải mái, anh tới bồi em đi.Nhưng lời nói đến bên miệng, vẫn là nói không nên lời.Trong lòng hoang vu lợi hại, cô độc lợi hại.Sinh bệnh luôn liên lụy đến yếu ớt không thể ngăn cản.Biết rõ cô sinh bệnh, vì sao không thể tới bồi cô?Càng là nghi ngờ, càng là không thể đòi yêu đương nhiên. Cô thậm chí miên man suy nghĩ hoài nghi... Có phải anh bởi vì thuốc muốn Beth, cô không phải người phụ nữ duy nhất anh từng có, cô cũng hiểu được... Cô với anh mà nói quả nhiên không đặc biệt chút nào?Cổ họng cô buồn bực, cực kỳ áp lực trở về một chữ, "Được."Sau khi cúp điện thoại, cô thuận tay để di động ở một bên, nhìn trần nhà màu trắng xuất thần, trong chốc lát, hiệu quả buồn ngủ của thuốc cảm mạo vẫn là đánh úp lại từng trận.Không phải hiệu quả thuốc không có buồn ngủ, chỉ là cô đang đợi người, cho nên mới cảm thấy không có ý ngủ.