Huyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu…

Chương 14: Lấy thân báo đáp mới đúng(┬_┬)

Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác BáTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHuyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu… "Ta không thể lấy trứng gà của ngươi, một chén cháo khoai lang cũng không đáng tiền." Trương Tiểu Ngư lập tức cự tuyệt, nhà hắn không thừa lương thực nuôi gà, trứng gà đối với hắn vô cùng quý giá."Trứng gà này không phải đổi trả cho cháo khoai lang, mà là để cảm tạ ơn cứu mạng. Chẳng lẽ mạng của Đinh Gia Hòa ta còn không đáng giá hơn hai cái trứng gà này?"Đinh Gia Hòa kiên quyết nhét hai cái trứng gà vào tay Trương Tiểu Ngư.Hắn theo bản năng rụt tay lại, ngập ngừng một chút mới nói:"Ngươi giữ lại mà bổi bổ thân thể…""Trong ngực ta vẫn còn nè, ngươi xem." Đinh Gia Hòa lại móc ra ba cái trứng cho soái ca xem.Trương Tiểu Ngư kinh ngạc nhìn nàng. Hắn biết Đinh nữ đại luôn luôn bị mẫu phụ bạc đãi, bây giờ người này từ đâu mà có nhiều cái trứng gà đến vậy?"Ngày hôm qua ngươi cứu ta một lần, lại cứu ta từ dưới sông lên ba ngày trước nữa, ta không thể không báo ân nha." Đinh Gia Hoà nhe răng cười bắt lấy tay Trương Tiểu Ngư, đặt hai cái trứng gà vào lòng bàn tay của hắn.Dáng người Đinh đồ tể phi thường cao lớn, cho nên vóc dáng của Đinh nữ đại so với nữ tử trong thôn cũng coi như cao, không ngờ khi đứng cạnh soái ca cũng không chênh lệch nhiều, đôi tay hắn rất lớn, hay cái trứng gà có thể nhẹ nhàng cầm cả.Đinh Gia Hòa nắm lấy đôi tay thô ráp ấy, đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ là nàng còn chưa kịp v**t v* cảm nhận thì đã bị soái ca hất văng tay ra.Thấy Đinh Gia Hòa ngẩng đầu, Trương Tiểu Ngư vội vàng cúi gằm mặt, nhỏ giọng nói một tiếng "Cám ơn" rồi không hề quay đầu lại nhanh chóng rời đi.Vốn tưởng có thể cùng soái ca tâm sự thêm hai câu, Đinh Gia Hòa nhìn bóng dáng đã khuất xa ấy có chút ngơ ngác, nhưng rất nhanh đã ý thức được…vừa rồi soái ca hình như là thẹn thùng chăng?Huýt sáo một tiếng, nàng nhảy nhót vài cái rồi chạy vào chòi đất giấu ba cái trứng gà, tính toán chờ ngày mai lại đưa cho soái ca

"Ta không thể lấy trứng gà của ngươi, một chén cháo khoai lang cũng không đáng tiền." Trương Tiểu Ngư lập tức cự tuyệt, nhà hắn không thừa lương thực nuôi gà, trứng gà đối với hắn vô cùng quý giá.

"Trứng gà này không phải đổi trả cho cháo khoai lang, mà là để cảm tạ ơn cứu mạng. Chẳng lẽ mạng của Đinh Gia Hòa ta còn không đáng giá hơn hai cái trứng gà này?"

Đinh Gia Hòa kiên quyết nhét hai cái trứng gà vào tay Trương Tiểu Ngư.

Hắn theo bản năng rụt tay lại, ngập ngừng một chút mới nói:

"Ngươi giữ lại mà bổi bổ thân thể…"

"Trong ngực ta vẫn còn nè, ngươi xem." Đinh Gia Hòa lại móc ra ba cái trứng cho soái ca xem.

Trương Tiểu Ngư kinh ngạc nhìn nàng. Hắn biết Đinh nữ đại luôn luôn bị mẫu phụ bạc đãi, bây giờ người này từ đâu mà có nhiều cái trứng gà đến vậy?

"Ngày hôm qua ngươi cứu ta một lần, lại cứu ta từ dưới sông lên ba ngày trước nữa, ta không thể không báo ân nha." Đinh Gia Hoà nhe răng cười bắt lấy tay Trương Tiểu Ngư, đặt hai cái trứng gà vào lòng bàn tay của hắn.

Dáng người Đinh đồ tể phi thường cao lớn, cho nên vóc dáng của Đinh nữ đại so với nữ tử trong thôn cũng coi như cao, không ngờ khi đứng cạnh soái ca cũng không chênh lệch nhiều, đôi tay hắn rất lớn, hay cái trứng gà có thể nhẹ nhàng cầm cả.

Đinh Gia Hòa nắm lấy đôi tay thô ráp ấy, đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ là nàng còn chưa kịp v**t v* cảm nhận thì đã bị soái ca hất văng tay ra.

Thấy Đinh Gia Hòa ngẩng đầu, Trương Tiểu Ngư vội vàng cúi gằm mặt, nhỏ giọng nói một tiếng "Cám ơn" rồi không hề quay đầu lại nhanh chóng rời đi.

Vốn tưởng có thể cùng soái ca tâm sự thêm hai câu, Đinh Gia Hòa nhìn bóng dáng đã khuất xa ấy có chút ngơ ngác, nhưng rất nhanh đã ý thức được…vừa rồi soái ca hình như là thẹn thùng chăng?

Huýt sáo một tiếng, nàng nhảy nhót vài cái rồi chạy vào chòi đất giấu ba cái trứng gà, tính toán chờ ngày mai lại đưa cho soái ca

Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác BáTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHuyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu… "Ta không thể lấy trứng gà của ngươi, một chén cháo khoai lang cũng không đáng tiền." Trương Tiểu Ngư lập tức cự tuyệt, nhà hắn không thừa lương thực nuôi gà, trứng gà đối với hắn vô cùng quý giá."Trứng gà này không phải đổi trả cho cháo khoai lang, mà là để cảm tạ ơn cứu mạng. Chẳng lẽ mạng của Đinh Gia Hòa ta còn không đáng giá hơn hai cái trứng gà này?"Đinh Gia Hòa kiên quyết nhét hai cái trứng gà vào tay Trương Tiểu Ngư.Hắn theo bản năng rụt tay lại, ngập ngừng một chút mới nói:"Ngươi giữ lại mà bổi bổ thân thể…""Trong ngực ta vẫn còn nè, ngươi xem." Đinh Gia Hòa lại móc ra ba cái trứng cho soái ca xem.Trương Tiểu Ngư kinh ngạc nhìn nàng. Hắn biết Đinh nữ đại luôn luôn bị mẫu phụ bạc đãi, bây giờ người này từ đâu mà có nhiều cái trứng gà đến vậy?"Ngày hôm qua ngươi cứu ta một lần, lại cứu ta từ dưới sông lên ba ngày trước nữa, ta không thể không báo ân nha." Đinh Gia Hoà nhe răng cười bắt lấy tay Trương Tiểu Ngư, đặt hai cái trứng gà vào lòng bàn tay của hắn.Dáng người Đinh đồ tể phi thường cao lớn, cho nên vóc dáng của Đinh nữ đại so với nữ tử trong thôn cũng coi như cao, không ngờ khi đứng cạnh soái ca cũng không chênh lệch nhiều, đôi tay hắn rất lớn, hay cái trứng gà có thể nhẹ nhàng cầm cả.Đinh Gia Hòa nắm lấy đôi tay thô ráp ấy, đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ là nàng còn chưa kịp v**t v* cảm nhận thì đã bị soái ca hất văng tay ra.Thấy Đinh Gia Hòa ngẩng đầu, Trương Tiểu Ngư vội vàng cúi gằm mặt, nhỏ giọng nói một tiếng "Cám ơn" rồi không hề quay đầu lại nhanh chóng rời đi.Vốn tưởng có thể cùng soái ca tâm sự thêm hai câu, Đinh Gia Hòa nhìn bóng dáng đã khuất xa ấy có chút ngơ ngác, nhưng rất nhanh đã ý thức được…vừa rồi soái ca hình như là thẹn thùng chăng?Huýt sáo một tiếng, nàng nhảy nhót vài cái rồi chạy vào chòi đất giấu ba cái trứng gà, tính toán chờ ngày mai lại đưa cho soái ca

Chương 14: Lấy thân báo đáp mới đúng(┬_┬)