Huyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu…

Chương 22: Rạo rực trong lòng

Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác BáTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHuyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu… Cuối cùng Trương Tiểu Ngư vẫn gặm gặm ăn chân gà, sau đó Đinh Gia Hòa lại cho hắn ăn cánh gà, nàng nói cánh gà không có thịt, nàng không thích gặm.Trương Tiểu Ngư từ chối không được miếng thịt đưa tới tận miệng, chỉ có thể ngại ngùng ăn tiếp cái cánh gà.Đinh Gia Hòa thấy soái ca ăn ngon miệng, thậm chí mấy cái xương cánh gà nhỏ nhỏ đều nhai hết, tâm tình vô cùng vui vẻ cầm cái chân gà khác lên ăn.Hai người ăn sạch sẽ một nồi cháo thịt gà, tuy lúc ăn cháo Trương Tiểu Ngư nỗ lực né tránh không ăn thịt gà, nhưng hắn ăn một cái cánh gà, một cái chân gà, trong bụng cũng có nước gà luộc. Đinh Gia Hòa cảm thấy rất hài lòng khi mình có thể nài ép soái ca ăn nhiều như vậy. Cầm nồi đất ra bờ sông cọ rửa sạch sẽ,  Đinh Gia Hòa cười hỏi:"Tiểu Ngư nhi đang tính làm gì vậy?""Ta phải đốn củi." Trương Tiểu Ngư xoa xoa cái bụng no ấm của mình, ngại ngùng nói."Ta giúp Tiểu Ngư một tay." Đinh Gia Hòa vừa đi giấu nồi trong góc khuất khó thấy vừa nói."Không cần….." Trương Tiểu Ngư theo bản năng cự tuyệt, nhưng Đinh Gia Hòa đã muốn làm cái gì, hắn làm sao cự tuyệt?Dùng đao mổ heo để đốn củi thì hơi quá, vậy nên Đinh Gia Hòa không dùng tới đao, đi tới cây Bần sau đó nhắm chuẩn một cành, dùng hết sức đạp chân xuống.Chỗ này một nửa đều là cây Bần, loại cây này cành rất giòn, khô, tiện làm củi đốt. Đinh Gia Hòa thoải mái bẻ cành cây thành mấy đoạn, không mất bao lâu đạp xuống rất nhiều cành cây.Trương Tiểu Ngư khom người chặt cây, rồi lại thu thập cành bị Đinh Gia Hòa đạp xuống, cây Bần bị lay động khiến lá khô rơi xuống rào rào, không ít lá vương trên lưng hắn.Đinh Gia Hòa từ trên cao nhìn xuống, vô tình nhìn đến thấy lúc soái ca cong lưng, vì quần áo dính chặt mà lộ ra đường cong cơ thể, đột nhiên miệng lưỡi có chút khô nóng, động tác cũng ngừng lại. Chết thật, cơ thể giống như đói khát nam tử quá lâu hay sao mà chỉ mới thấy dáng người thôi đã rạo rực. Ở hiện đại Đinh Gia Hòa nàng còn chưa từng thấy qua nam nhân kh** th*n hay sao, bây giờ trái tim nàng đập không theo quy luật nữa rồi.Không thấy động tĩnh nữa Trương Tiểu Ngư bèn ngẩng đầu, thấy Đinh Gia Hòa đang nhìn chằm chằm mình, hắn cảm thấy trên mặt đột nhiên nóng lên, lại có chút phiền muộn. Tại sao vừa rồi hắn lại cùng ăn cháo với Đinh nữ đại, lại còn để nàng đút mình ăn gan gà?Trương Tiểu Ngư sớm đã xem mình giống như nữ nhân, bình thường không ít lần cùng nữ nhân khác ngồi ăn chung một mâm, chính là giống lúc cùng ăn với Đinh nữ đại, nhưng lại có vẻ không hoàn toàn giống nhau.Hai người đều không lên tiếng, bầu không khí giữa cả hai có một chút ngượng ngập.

Cuối cùng Trương Tiểu Ngư vẫn gặm gặm ăn chân gà, sau đó Đinh Gia Hòa lại cho hắn ăn cánh gà, nàng nói cánh gà không có thịt, nàng không thích gặm.

Trương Tiểu Ngư từ chối không được miếng thịt đưa tới tận miệng, chỉ có thể ngại ngùng ăn tiếp cái cánh gà.

Đinh Gia Hòa thấy soái ca ăn ngon miệng, thậm chí mấy cái xương cánh gà nhỏ nhỏ đều nhai hết, tâm tình vô cùng vui vẻ cầm cái chân gà khác lên ăn.

Hai người ăn sạch sẽ một nồi cháo thịt gà, tuy lúc ăn cháo Trương Tiểu Ngư nỗ lực né tránh không ăn thịt gà, nhưng hắn ăn một cái cánh gà, một cái chân gà, trong bụng cũng có nước gà luộc. Đinh Gia Hòa cảm thấy rất hài lòng khi mình có thể nài ép soái ca ăn nhiều như vậy. 

Cầm nồi đất ra bờ sông cọ rửa sạch sẽ,  Đinh Gia Hòa cười hỏi:

"Tiểu Ngư nhi đang tính làm gì vậy?"

"Ta phải đốn củi." Trương Tiểu Ngư xoa xoa cái bụng no ấm của mình, ngại ngùng nói.

"Ta giúp Tiểu Ngư một tay." Đinh Gia Hòa vừa đi giấu nồi trong góc khuất khó thấy vừa nói.

"Không cần….." Trương Tiểu Ngư theo bản năng cự tuyệt, nhưng Đinh Gia Hòa đã muốn làm cái gì, hắn làm sao cự tuyệt?

Dùng đao mổ heo để đốn củi thì hơi quá, vậy nên Đinh Gia Hòa không dùng tới đao, đi tới cây Bần sau đó nhắm chuẩn một cành, dùng hết sức đạp chân xuống.

Chỗ này một nửa đều là cây Bần, loại cây này cành rất giòn, khô, tiện làm củi đốt. Đinh Gia Hòa thoải mái bẻ cành cây thành mấy đoạn, không mất bao lâu đạp xuống rất nhiều cành cây.

Trương Tiểu Ngư khom người chặt cây, rồi lại thu thập cành bị Đinh Gia Hòa đạp xuống, cây Bần bị lay động khiến lá khô rơi xuống rào rào, không ít lá vương trên lưng hắn.

Đinh Gia Hòa từ trên cao nhìn xuống, vô tình nhìn đến thấy lúc soái ca cong lưng, vì quần áo dính chặt mà lộ ra đường cong cơ thể, đột nhiên miệng lưỡi có chút khô nóng, động tác cũng ngừng lại. Chết thật, cơ thể giống như đói khát nam tử quá lâu hay sao mà chỉ mới thấy dáng người thôi đã rạo rực. Ở hiện đại Đinh Gia Hòa nàng còn chưa từng thấy qua nam nhân kh** th*n hay sao, bây giờ trái tim nàng đập không theo quy luật nữa rồi.

Không thấy động tĩnh nữa Trương Tiểu Ngư bèn ngẩng đầu, thấy Đinh Gia Hòa đang nhìn chằm chằm mình, hắn cảm thấy trên mặt đột nhiên nóng lên, lại có chút phiền muộn. Tại sao vừa rồi hắn lại cùng ăn cháo với Đinh nữ đại, lại còn để nàng đút mình ăn gan gà?

Trương Tiểu Ngư sớm đã xem mình giống như nữ nhân, bình thường không ít lần cùng nữ nhân khác ngồi ăn chung một mâm, chính là giống lúc cùng ăn với Đinh nữ đại, nhưng lại có vẻ không hoàn toàn giống nhau.

Hai người đều không lên tiếng, bầu không khí giữa cả hai có một chút ngượng ngập.

Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác BáTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHuyện Hà Thành ở phương Nam, do đất đai phì nhiêu, khí hậu ôn hòa nên đời sống ở đây rất tốt. Nhờ con sông Ngư Hà chảy qua, việc vận chuyển buôn bán càng thêm náo nhiệt. Vì vị trí thuận lợi về mọi mặt, các huyện thành láng giềng đến các thôn dân quanh vùng đều có cuộc sống cơm no áo ấm. Huyện Thành phía Tây có một cái thôn nhỏ gọi là Hà Tây thôn. Hôm nay, ở nhà phú hộ Hà Tây thôn - Đinh gia có hỷ, nữ nhi thứ ba Đinh Thành Tài cưới phu lang, trong thôn vì vậy mà càng thêm náo nhiệt. Đinh gia này sở hữu mười lăm mẫu ruộng nước tốt nhất, mười mẫu ruộng dâu nuôi tằm tốt nhất, cộng thêm mười mẫu ruộng cạn, Đinh bà còn có tay nghề mổ heo, cuộc sống hàng ngày đương nhiên rất tốt. Phải biết rằng, huyện Hà Thành cũng không phải địa phương hoang vắng, nơi này đất chật người đông, đất đai màu mỡ phì nhiêu, lại có con sông chạy thẳng ra biển, nạn hán, lũ lụt đều không có, chỉ cần chăm chỉ lao động, nông sản thu hoạch tất nhiên không ít. Người bình thường có bảy tám mẫu ruộng nước, thêm vài mẫu… Cuối cùng Trương Tiểu Ngư vẫn gặm gặm ăn chân gà, sau đó Đinh Gia Hòa lại cho hắn ăn cánh gà, nàng nói cánh gà không có thịt, nàng không thích gặm.Trương Tiểu Ngư từ chối không được miếng thịt đưa tới tận miệng, chỉ có thể ngại ngùng ăn tiếp cái cánh gà.Đinh Gia Hòa thấy soái ca ăn ngon miệng, thậm chí mấy cái xương cánh gà nhỏ nhỏ đều nhai hết, tâm tình vô cùng vui vẻ cầm cái chân gà khác lên ăn.Hai người ăn sạch sẽ một nồi cháo thịt gà, tuy lúc ăn cháo Trương Tiểu Ngư nỗ lực né tránh không ăn thịt gà, nhưng hắn ăn một cái cánh gà, một cái chân gà, trong bụng cũng có nước gà luộc. Đinh Gia Hòa cảm thấy rất hài lòng khi mình có thể nài ép soái ca ăn nhiều như vậy. Cầm nồi đất ra bờ sông cọ rửa sạch sẽ,  Đinh Gia Hòa cười hỏi:"Tiểu Ngư nhi đang tính làm gì vậy?""Ta phải đốn củi." Trương Tiểu Ngư xoa xoa cái bụng no ấm của mình, ngại ngùng nói."Ta giúp Tiểu Ngư một tay." Đinh Gia Hòa vừa đi giấu nồi trong góc khuất khó thấy vừa nói."Không cần….." Trương Tiểu Ngư theo bản năng cự tuyệt, nhưng Đinh Gia Hòa đã muốn làm cái gì, hắn làm sao cự tuyệt?Dùng đao mổ heo để đốn củi thì hơi quá, vậy nên Đinh Gia Hòa không dùng tới đao, đi tới cây Bần sau đó nhắm chuẩn một cành, dùng hết sức đạp chân xuống.Chỗ này một nửa đều là cây Bần, loại cây này cành rất giòn, khô, tiện làm củi đốt. Đinh Gia Hòa thoải mái bẻ cành cây thành mấy đoạn, không mất bao lâu đạp xuống rất nhiều cành cây.Trương Tiểu Ngư khom người chặt cây, rồi lại thu thập cành bị Đinh Gia Hòa đạp xuống, cây Bần bị lay động khiến lá khô rơi xuống rào rào, không ít lá vương trên lưng hắn.Đinh Gia Hòa từ trên cao nhìn xuống, vô tình nhìn đến thấy lúc soái ca cong lưng, vì quần áo dính chặt mà lộ ra đường cong cơ thể, đột nhiên miệng lưỡi có chút khô nóng, động tác cũng ngừng lại. Chết thật, cơ thể giống như đói khát nam tử quá lâu hay sao mà chỉ mới thấy dáng người thôi đã rạo rực. Ở hiện đại Đinh Gia Hòa nàng còn chưa từng thấy qua nam nhân kh** th*n hay sao, bây giờ trái tim nàng đập không theo quy luật nữa rồi.Không thấy động tĩnh nữa Trương Tiểu Ngư bèn ngẩng đầu, thấy Đinh Gia Hòa đang nhìn chằm chằm mình, hắn cảm thấy trên mặt đột nhiên nóng lên, lại có chút phiền muộn. Tại sao vừa rồi hắn lại cùng ăn cháo với Đinh nữ đại, lại còn để nàng đút mình ăn gan gà?Trương Tiểu Ngư sớm đã xem mình giống như nữ nhân, bình thường không ít lần cùng nữ nhân khác ngồi ăn chung một mâm, chính là giống lúc cùng ăn với Đinh nữ đại, nhưng lại có vẻ không hoàn toàn giống nhau.Hai người đều không lên tiếng, bầu không khí giữa cả hai có một chút ngượng ngập.

Chương 22: Rạo rực trong lòng