“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…
Chương 310: Ngân long công lược (21)
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo*******************Ngày thi đấu trời trong nắng ấm, sân thi đấu từ sớm đã đầy kín người, ở đây tổng cộng có mười sáu cái lôi đài.Trên mỗi lôi đài đều có cao thủ do Hoàng gia chọn sẵn, ai muốn ứng chiến chỉ cần lên lôi đài, đánh bại chủ lôi đài, sau đó trở thành chủ lôi đài mới, chờ người khác đến khiêu chiến.Lúc thi đấu bắt đầu, Hạ Diệc Sơ và Qua Hàn đều không đi. Thông thường, thi đấu này mất đến nửa tháng mới kết thúc, Hạ Diệc Sơ cũng không nóng vội.Ngày hết hạn kỳ sơ tuyển, Hạ Diệc Sơ đơn độc bước lên lôi đài mà nàng tùy tiện chọn.Chủ lôi đài rất cường tráng, vũ khí là một đôi Lưu tinh chùy, vừa thấy thân hình mảnh khảnh của Hạ Diệc Sơ, hắn liền cười nhạo:"Tiểu muội muội, chỗ này không phải chỗ ngươi nên tới, mau về đi thôi."Lời này nói ra, ai nấy đều nghe được, một số người còn cười ra tiếng."Đại ca ca, chờ ngươi thắng hãy nói lại những lời này."Hạ Diệc Sơ thần sắc bất biến, vung roi lên, đánh trên mặt đất, phát ra tiếng "bạch bạch", bụi mù bay tung lên."Hừ, ngươi cho rằng một mình ngươi có thể thắng được ta sao?" Tráng hán kia trầm mặt.Trọng tài ra lệnh cuộc đọ sức bắt đầu.Tráng hán, vốn đứng đối diện Hạ Diệc Sơ nháy mắt biến mất, chỉ để lại một ít tàn ảnh.Khi hắn xuất hiện lại lần nữa đã ở tới bên người Hạ Diệc Sơ, một tay giơ cao Lưu tinh chùy, chuẩn bị xuất chiêu.Dựa vào chiều cao hai người chênh lệch, chỉ cần bị trúng một chùy cũng đủ thảm khốc.Dưới đài không ít người xem ở trong lòng đều vì Hạ Diệc Sơ mặc niệm.Nàng nhìn Lưu tinh chùy sắp đánh đến, nghiêng đầu một cái, toàn thân nhánh chóng lui về sau, hoàn mỹ tránh được cú tấn công của tráng hán.Một màn này, làm người xem nhẹ nhàng thở ra.Tráng hán cho rằng Hạ Diệc Sơ may mắn, sát ý xẹt qua đáy mắt, lần thứ hai chuẩn bị phát công kích.Công kích vô cùng mãnh liệt, tuy hắn to lớn nhưng rất linh hoạt, tốc độ nhanh như gió, người khác chỉ nhìn thấy hư ảnh.Hạ Diệc Sơ vẫn luôn tránh né, tuy không bị tổn thương nhưng nhiều lần tấn công hắn cũng không thành.Người xem bắt đầu đặt cược, xem ra hôm nay chủ chiếu bạc sẽ gom không ít.Tráng hán bắt đầu thiếu kiên nhẫn, ra tay phương thức hỗn độn, Hạ Diệc Sơ vẫn phong đạm khinh vân phòng ngự.==================================
Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Ngày thi đấu trời trong nắng ấm, sân thi đấu từ sớm đã đầy kín người, ở đây tổng cộng có mười sáu cái lôi đài.
Trên mỗi lôi đài đều có cao thủ do Hoàng gia chọn sẵn, ai muốn ứng chiến chỉ cần lên lôi đài, đánh bại chủ lôi đài, sau đó trở thành chủ lôi đài mới, chờ người khác đến khiêu chiến.
Lúc thi đấu bắt đầu, Hạ Diệc Sơ và Qua Hàn đều không đi. Thông thường, thi đấu này mất đến nửa tháng mới kết thúc, Hạ Diệc Sơ cũng không nóng vội.
Ngày hết hạn kỳ sơ tuyển, Hạ Diệc Sơ đơn độc bước lên lôi đài mà nàng tùy tiện chọn.
Chủ lôi đài rất cường tráng, vũ khí là một đôi Lưu tinh chùy, vừa thấy thân hình mảnh khảnh của Hạ Diệc Sơ, hắn liền cười nhạo:
"Tiểu muội muội, chỗ này không phải chỗ ngươi nên tới, mau về đi thôi."
Lời này nói ra, ai nấy đều nghe được, một số người còn cười ra tiếng.
"Đại ca ca, chờ ngươi thắng hãy nói lại những lời này."
Hạ Diệc Sơ thần sắc bất biến, vung roi lên, đánh trên mặt đất, phát ra tiếng "bạch bạch", bụi mù bay tung lên.
"Hừ, ngươi cho rằng một mình ngươi có thể thắng được ta sao?" Tráng hán kia trầm mặt.
Trọng tài ra lệnh cuộc đọ sức bắt đầu.
Tráng hán, vốn đứng đối diện Hạ Diệc Sơ nháy mắt biến mất, chỉ để lại một ít tàn ảnh.
Khi hắn xuất hiện lại lần nữa đã ở tới bên người Hạ Diệc Sơ, một tay giơ cao Lưu tinh chùy, chuẩn bị xuất chiêu.
Dựa vào chiều cao hai người chênh lệch, chỉ cần bị trúng một chùy cũng đủ thảm khốc.
Dưới đài không ít người xem ở trong lòng đều vì Hạ Diệc Sơ mặc niệm.
Nàng nhìn Lưu tinh chùy sắp đánh đến, nghiêng đầu một cái, toàn thân nhánh chóng lui về sau, hoàn mỹ tránh được cú tấn công của tráng hán.
Một màn này, làm người xem nhẹ nhàng thở ra.
Tráng hán cho rằng Hạ Diệc Sơ may mắn, sát ý xẹt qua đáy mắt, lần thứ hai chuẩn bị phát công kích.
Công kích vô cùng mãnh liệt, tuy hắn to lớn nhưng rất linh hoạt, tốc độ nhanh như gió, người khác chỉ nhìn thấy hư ảnh.
Hạ Diệc Sơ vẫn luôn tránh né, tuy không bị tổn thương nhưng nhiều lần tấn công hắn cũng không thành.
Người xem bắt đầu đặt cược, xem ra hôm nay chủ chiếu bạc sẽ gom không ít.
Tráng hán bắt đầu thiếu kiên nhẫn, ra tay phương thức hỗn độn, Hạ Diệc Sơ vẫn phong đạm khinh vân phòng ngự.
==================================
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo*******************Ngày thi đấu trời trong nắng ấm, sân thi đấu từ sớm đã đầy kín người, ở đây tổng cộng có mười sáu cái lôi đài.Trên mỗi lôi đài đều có cao thủ do Hoàng gia chọn sẵn, ai muốn ứng chiến chỉ cần lên lôi đài, đánh bại chủ lôi đài, sau đó trở thành chủ lôi đài mới, chờ người khác đến khiêu chiến.Lúc thi đấu bắt đầu, Hạ Diệc Sơ và Qua Hàn đều không đi. Thông thường, thi đấu này mất đến nửa tháng mới kết thúc, Hạ Diệc Sơ cũng không nóng vội.Ngày hết hạn kỳ sơ tuyển, Hạ Diệc Sơ đơn độc bước lên lôi đài mà nàng tùy tiện chọn.Chủ lôi đài rất cường tráng, vũ khí là một đôi Lưu tinh chùy, vừa thấy thân hình mảnh khảnh của Hạ Diệc Sơ, hắn liền cười nhạo:"Tiểu muội muội, chỗ này không phải chỗ ngươi nên tới, mau về đi thôi."Lời này nói ra, ai nấy đều nghe được, một số người còn cười ra tiếng."Đại ca ca, chờ ngươi thắng hãy nói lại những lời này."Hạ Diệc Sơ thần sắc bất biến, vung roi lên, đánh trên mặt đất, phát ra tiếng "bạch bạch", bụi mù bay tung lên."Hừ, ngươi cho rằng một mình ngươi có thể thắng được ta sao?" Tráng hán kia trầm mặt.Trọng tài ra lệnh cuộc đọ sức bắt đầu.Tráng hán, vốn đứng đối diện Hạ Diệc Sơ nháy mắt biến mất, chỉ để lại một ít tàn ảnh.Khi hắn xuất hiện lại lần nữa đã ở tới bên người Hạ Diệc Sơ, một tay giơ cao Lưu tinh chùy, chuẩn bị xuất chiêu.Dựa vào chiều cao hai người chênh lệch, chỉ cần bị trúng một chùy cũng đủ thảm khốc.Dưới đài không ít người xem ở trong lòng đều vì Hạ Diệc Sơ mặc niệm.Nàng nhìn Lưu tinh chùy sắp đánh đến, nghiêng đầu một cái, toàn thân nhánh chóng lui về sau, hoàn mỹ tránh được cú tấn công của tráng hán.Một màn này, làm người xem nhẹ nhàng thở ra.Tráng hán cho rằng Hạ Diệc Sơ may mắn, sát ý xẹt qua đáy mắt, lần thứ hai chuẩn bị phát công kích.Công kích vô cùng mãnh liệt, tuy hắn to lớn nhưng rất linh hoạt, tốc độ nhanh như gió, người khác chỉ nhìn thấy hư ảnh.Hạ Diệc Sơ vẫn luôn tránh né, tuy không bị tổn thương nhưng nhiều lần tấn công hắn cũng không thành.Người xem bắt đầu đặt cược, xem ra hôm nay chủ chiếu bạc sẽ gom không ít.Tráng hán bắt đầu thiếu kiên nhẫn, ra tay phương thức hỗn độn, Hạ Diệc Sơ vẫn phong đạm khinh vân phòng ngự.==================================